Nghịch Thần Ký

Chương 311: May mắn chi tử?




Đường gia chủ cùng Đường phu nhân nghe râu quai nón nói vậy liền gật đầu, ánh mắt nhìn Trần Tinh càng ưa thích không thôi.

Mọi người khác nghe xong trong lòng cũng phát sinh kính nể.

Hắn vậy mà vì số đông từ bỏ cơ hội được làm rể Đường gia. Không ngờ trên đời này vẫn còn người như thế cao cả.

Tu sĩ kính nể cường giả không sai, nhưng cũng không vì thế mà mất đi phẩm chất vốn có. Kính nể phát sinh từ trong tâm đối với những hành động "hy sinh" như thế là hợp tình hợp lý.

Trần Tinh đứng đấy không làm gì lại được người khác ngưỡng mộ, xem ra số mệnh của hắn định sẵn không thể yên bình được.

Đường gia chủ thấy tình huống càng kéo dài liền sẽ không ổn, ông ta thuận theo cảm xúc mọi người vẫn còn đọng lại liền bắt đầu lên tiếng thuyết phục:

-Mọi người xin yên lặng, vị công tử này nếu vì chuyện đó mà ngượng ngùng thì xin cứ yên tâm, ném tú cầu hoàn toàn là do ngẫu nhiên cùng may mắn. Nếu tú cầu đã rơi ngay vị trí công tử âu cũng là do số phận. Không ai có thể nói cái gì, kính xin công tử lên đài chuẩn bị tham gia thi đấu.

Tiếng nói rơi xuống cũng không ai phản đối, râu quai nón thấy thế liền lập tức hành động, hắn cười xấu thì thầm nói với Trần Tinh:

-Tiểu tử, còn không lên đó đi, biểu hiện cho tốt vào, ta còn chờ uống rượu mừng đây, hahaha.

Dứt lời, râu quai nón tay phải cũng nhẹ đẩy một cái, Trần Tinh dưới chân giống như có một bàn tay nâng hắn lên tựa như.

Thân hình hắn mất trọng lực phiêu nhiên bay lên rồi vừa vặn rơi xuống bình đài.

Mọi người xem hắn dùng tư thái tiêi sái như vậy bay lên cũng không khỏi sinh ra cảm thán, tu sĩ nữ giới thì phương tâm không khỏi bịch bịch rung động.

Đối với việc phát sinh, Trần Tinh bộ dáng chỉ là thản nhiên nhìn lấy, tham gia hay không tham gia đều không quan trọng. Hắn chỉ cần gặp được Tiếu Thiên Minh mục đích liền có thể. Đứng trên bình đài cũng có thể khiến Tiếu Thiên Minh nhìn thấy trong trường hợp hắn không phải một trong 99 người này đi.

Dù sao đi nữa phía trên hay đứng phía dưới đối với Trần Tinh không khác nhau là mấy.

Rất nhanh, Đường gia chủ bắt đầu cất cao giọng tuyên bố. Cuộc thi chính thức bắt đầu.

Mọi người theo đó cũng sôi trào lên.

Nguyên bản toà lâu các cũng bắt đầu phát sinh kịch liệt chấn động. Nó vậy mà từ từ thay đổi kết cấu. Các thanh gỗ tách ra sau đó sắp xếp lại với một trật tự hoàn toàn mới, tạo thành một lôi đài rộng lớn.

25 người ở mỗi phương vị được thay đổi quỹ tích đứng đối mặt nhau tạo thành một hình vuông.

Lúc này, Trần Tinh cũng chứng kiến được đối diện mình là Tiếu Thiên Minh đứng đó.

Trần Tinh thì không tỏ vẻ gì trên mặt tựa như đã sớm biết. Tiếu Thiên Minh thì sửng sờ một chút sau đó hướng Trần Tinh nhẹ gật đầu xem như chào hỏi.

Ánh mắt mang theo nhiều ẩn ý khó có thể nhìn ra.

Trần Tinh nguyên bản đang muốn lên tiếng nói rõ mục đích của mình, bất ngờ Đường gia chủ tiếng nói lại vang lên lần nữa.

Ông ta thông báo thể lệ cuộc thi là rút thăm thi đấu. Người nào chiến thắng sẽ vào vòng tiếp theo. Quy tắc cực kỳ đơn giản.

Lý do là vì cuộc kén rể này lấy may mắn làm chủ yếu, cho nên từ đầu đã không phân biệt người có tu vi cao hay thấp. Do đó nếu người có tu vi thấp hơn người khác thì chỉ có thể xin lỗi vì người này không được may mắn.

Tuy chủ yếu là dựa vào may mắn, nhưng tu vi cao vẫn là một lợi thế. Và lợi thế này sẽ được cụ thể hoá bằng những trận đấu sắp tới.

Ngày hôm nay sẽ chọn ra 50 người chiến thắng vòng đầu tiên, trong 50 người này sẽ tiếp tục lựa chọn ra 25 người. Từ trong 25 người sẽ tiến hành hỗn chiến với nhau.

Đây cũng là đảm bảo tính công bằng duy nhất suốt trận đấu, người có tu vi thấp chưa chắc sẽ thua, người có tu vi cao chưa chắc sẽ thắng.

Bốn bề đều là địch, chưa tới phút cuối cùng chưa thể biết trước điều gì.

Thể lệ thông báo xong xuôi, đến phiên rút thăm chiến đấu. Nguyên bản có 100 tú cầu đều có đánh số, cho nên chỉ cần rút theo thứ tự 2 số ngẫu nhiên chiến đấu liền có thể.

Và công việc này sẽ do đích thân Đường gia Đường tiên tử phụ trách.

Rất nhanh, công việc rút thăm cũng có kết quả. Trần Tinh nằm ở cặp chiến đấu cuối cùng, đối thủ của hắn là người ở vị trí thứ 99.

Khi biết được điều này, người thanh niên này hướng về Trần Tinh nhe răng cười, tay cũng đưa ngang cổ mình rạch một cái.

Điều này mang ý nghĩa gì không cần nói cũng biết, Trần Tinh liếc mắt cũng chẳng thèm trực tiếp đi qua, hắn hướng về phía Tiếu Thiên Minh rồi nói:

-Thiên Minh đạo hữu, đã lâu không gặp.

Tiếu Thiên Minh đang đánh giá đối thủ của mình, nghe được Trần Tinh nói như vậy liền xoay người nhìn hắn.

Còn chưa đợi Trần Tinh giải bày mục đích đến, Tiếu Thiên Minh đã giành nói trước:

-Trần Tinh đạo hữu, đã lâu không gặp, việc của tiểu thư giao cho, tại hạ thật sự xin lỗi vì không thể thực hiện được. Lần kén rể lần này có ý nghĩa rất quan trọng với tại hạ, cho nên dù đạo hữu có mạnh đến đâu, tại hạ cũng sẽ nhất quyết chiến đấu tới cùng để giành chiến thắng. Tại hạ đi trước chuẩn bị, cáo từ!

Dứt lời, Tiếu Thiên Minh liền xoay người trở về chỗ của mình.

Trần Tinh nhướng mày, trong lòng có chút không biết làm sao cho đặng.

Hắn muốn nói cũng nói không được, đáng tiếc là Trần Tinh biết pháp thuật quá ít, ngay cả truyền âm chi thuật hắn cũng không biết. Nếu không thì đâu cần như thế vất vả cơ chứ?

Thấy Tiếu Thiên Minh tỏ vẻ trịnh trọng như vậy, Trần Tinh dường như cũng có điều suy nghĩ.

Con người của Tiếu Thiên Minh thật sự không tệ, có nên hay không giúp đỡ hắn một tay?

Nguyên bản thời gian hỗn chiến mới là lâu nhất, có thể kéo dài từ 2-3 ngày chưa chắc có thể tìm ra người chiến thắng.

Thế nhưng hiện tại có thêm biến số là Trần Tinh nữa thì thời gian kết thúc chắc có lẽ sẽ sớm hơn dự kiến.

Tới lúc đó thì cùng Tiếu Thiên Minh nói cũng không muộn.

Trần Tinh nghĩ vậy liền bắt đầu trở lại vị trí nhắm mắt dưỡng thần.

...

Trong tiếng hô hào hoan hô của rất đông khán giả, trận chiến đấu đầu tiên cũng bắt đầu.

Trần Tinh liếc mắt nhìn một chút rồi cũng thu hồi tầm mắt, hai người này thực lực chênh lệch quá nhiều. Một người Tán Tiên, một người còn lại chỉ là Đại Thừa Kỳ, chỉ sau một hai pháp thuật liền phân ra thắng bại.

Pháp thuật hoàn toàn không mang tính chất biến hoá cùng độc đáo, cho nên Trần Tinh chỉ liếc mắt một chút mà thôi.

Dù sao chủng loại pháp thuật thì có muôn hình vạn tượng. Làm sao có thể chắc chắn rằng không có pháp thuật khiến Trần Tinh cảm thấy hứng thú đây?

Trận đấu đầu tiên kết thúc, tiếp theo sau đó từng trận cứ liên tiếp diễn ra, mặt trời cũng nhanh chóng ngả về tây.

Không còn ánh nắng gay gắt nhưng bầu không khí cũng hoả nhiệt không thôi. Từng trận đấu nhận được sự cỗ vũ rất nhiệt tình, mặc dù sự cỗ vũ này không dành cho riêng ai.

25 trận qua đi, 30 trận qua đi, rốt cuộc trận cuối cùng cũng bắt đầu.

Đối thủ của Trần Tinh đi lên đài từ rất sớm, ánh mắt hắn mang theo vài phần ngạo nghễ cùng hung ác nhìn về phía Trần Tinh.

Sự khiều khích không dừng lại ở đó, bởi vì trên mặt hắn đều đã biểu hiện rõ ràng.

Trần Tinh tâm tình không có biến động quá lớn, hắn từng bước đi lệ đứng đối diện người này.

-Bủm~

Đường gia chủ đang lúc chuẩn bị tuyên bố trận chiến bắt đầu thì một âm thanh mười phần vang dội vang lên.

Nguyên bản phía dưới mọi người đang chuẩn bị hô hào liền cứng đờ lại. Bộ mặt mộng bức một dạng.

-Ọt ọt ọt~

-Bủm bủm bủm~

-Tụt tụt tụt~

Theo sau đó là một loạt thanh âm liên tiếp vang lên. Trần Tinh phát hiện đối phương dị thường liền tung người nhanh chóng lùi về phía sau.

Những người xấu số không kịp né tránh thì hít phải "độc khí" sau đó nôn mửa không thôi.

-Muahahahahaha....

Phía dưới mọi người bắt đầu cất tiếng cười to. Đường gia chủ khuôn mặt nhăn nhó dị thường, tay áo liên tục phất qua phất lại bên mặt nhằm xua đuổi chướng khí.

Người này hai chân rút lại, hai tay bụm lấy phía sau, khuôn mặt cũng nóng rang vì xấu hổ. Hắn chẳng còn mặt mũi nào ở lại đây liền phóng người nhảy xuống bình đài biến mất trong đám người.

Âm thanh tụt tụt vẫn như cũ vang lên liên tiếp không ngừng.

Đường gia chủ hồi phục lại tinh thần, ông ta dù sao cũng là nhất gia chi chủ, tâm tính xem như vẫn là đủ kiên định. Ông ta xua tan chướng khí rồi cất cao giọng tuyên bố kết quả trận thi đấu cuối cùng.

Trận chiến cứ như thế khép lại với phần thắng thuộc về Trần Tinh trong khi hắn chẳng cần làm gì cả.

Sự việc dường như đến với hắn quá ư là dễ dàng khiến mọi người sau khi một trận cười to không khỏi nghĩ đến một câu hỏi:

-Trần Tinh có phải là may mắn chi tử hay không? Tại sao 2 lần hắn chẳng làm gì đều dễ dễ lọt vào vòng tiếp theo như thế?

*Hết chương