Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 618




CHương 618:

 

Trong lòng Lê Hương nặng nề giật mình, cô cảnh giác nhìn về phía Liễu Chiêu Đệ: “Bà làm gì Diệp Linh của tôi rồi?”

 

Liễu Chiêu Đệ cong môi: “Cũng không làm cái gì, gần đây Diệp Linh hợp tác với trang sức Fly, nên chúng tôi có cơ hội tiếp xúc, Lê tiểu thư sốt ruột như vậy làm cái gì, cô hiện tại đã không muốn đàm luận với tôi, vậy tôi chờ cô,dù sao tôi cũng chẳng thiếu thời gian.”

 

Liễu Chiêu Đệ từ trong bao lấy ra hai tờ tiền mới tinh để lên bàn, sau đó đeo kính mát, đạp giày cao gót rời khỏi nơi này.

 

Lê Hương có dự cảm xấu, cô nhanh chóng lấy di động ra gọi cho người đại diện – chị Hoa của Diệp Linh.

 

Tiếng chuông chờ reo một lần sau đó đường giây được nối, giọng chị Hoa truyền đến: “Alo, Lê Hương.”

 

“Chị Hoa, Linh Linh đâu, Linh Linh bây giờ đang ở đâu?” Lê Hương hỏi thẳng.

 

“Hôm nay bọn chị tới công ty trang sức Fly, Linh Linh đi vào thay quần áo rồi, Lê Hương, làm sao vậy, đã xảy ra chuyện gì?”

 

“Linh Linh đi vào thay quần áo máy phút rồi ạ, chị Hoa, bây giờ chị lập tức đi vào tìm Linh Linh ngay đi, mau lên!”

 

Chị Hoa khá có năng lực nghiệp vụ, nghe được giọng Lê Hương không thích hợp, chị Hoa như ý thức được gì, cô ấy xoay người chạy vào phòng thay đồ: “Lê Hương, chết rồi, không thấy Linh Linh đâu?”

 

Diệp Linh không thấy nữa, đột nhiên biến mất ở trong phòng thay đồ!

 

Đôi mắt sáng trong của Lê Hương lạnh xuống, cô biết đây là Liễu Chiêu Đệ cảnh cáo cô, Liễu Chiêu Đệ bắt đầu đã chuyển mũi dùi lên người bên cạnh cô rồi.

 

“Lê Hương, trong phòng thay đồ để lại một tờ giấy!” Chị Hoa làm việc rất ổn, nhanh chóng tìm được vật có giá trị trong phòng thay đồ.

 

“Tờ giấy gì ạ?”

 

“Trên tờ giấy không có gì cả, chỉ có một hàng chữ, phía trên viết một địa chỉ.”

 

“Gửi địa chỉ đó cho em.”

 

“Được, Lê Hương, bây giờ chúng ta nên làm gì đây, có nên báo cảnh sát không? Cố tổng hai ngày này bay đến Châu Âu rồi, giờ vẫn chưa về, Linh Linh em cũng biết rồi đó, khuôn mặt ấy của nó không thể rơi vào trong tay bất kỳ thằng đàn ông nào, HP IẾ. Tà LỒN lộ HAI GA có quá nhiêu người thèm muôn nó.

 

Lê Hương siết chặt di động, ép buộc chính mình tỉnh táo lại, cô nhanh chóng phân tích một chút, Liễu Chiêu Đệ đây chỉ là cảnh cáo, chí ít bây giờ là sẽ không thực sự động đến Diệp Linh.

 

Thế nhưng Diệp Linh trời sinh vô cùng quyến rũ, vẫn luôn được Cố Dạ Cần bảo vệ dưới cánh của mình nên cậu ấy mới không trở thành món ăn bị đám người đó xâu xé, hiện tại Diệp Linh thoát khỏi tầm mắt bọn họ, mọi chuyện đều trở nên mát khống chê.

 

“Chị Hoa, chúng ta hiện tại cứ dựa theo địa chỉ này đi tìm Linh Linh, việc cấp bách phải nhanh chóng tìm được cậu ấy, tạm thời đừng báo cảnh sát, Linh Linh lăn lộn trong giới giải trí, chút gió thổi cỏ lay đều cũng có thể nổi thành sóng to gió lớn, hơn nữa người khác nếu đã để lại địa chỉ, địa chỉ này chắc không có vấn đề, bây giờ chị lập tức liên hệ với Cố Dạ Cần, báo anh ta có tác dụng hơn cảnh sát nhiều!”

 

Chị Hoa vô cùng tín nhiệm Lê Hương, đây là thời điểm nguy cấp, Lê Hương giống như là người chỉ đạo cô ta vậy: “Lê Hương, chị sẽ làm theo lời em, tự em cần thận nhé, chị sẽ xem tình thế mà làm.”

 

“Dạ”

 

Lê Hương gọi xe taxi, đi thẳng đến địa chỉ đó.

 

Trên đường bác tài xế tò mò hỏi: “Cô bé, cháu muốn tham gia tiệc rượu sao?”

 

“Tiệc rượu?”

 

“Đúng vậy, địa chỉ này là nhà hàng rượu tư nhân rất nỏi tiếng ở Đề Đô, ở đó đúng giờ sẽ tổ chức một buổi tiệc rượu tư nhân xa hoa, nhưng cô bé à, bác thấy cháu là gái nhà lành, nên tốt bụng khuyên cháu một câu, tiệu rược đó rất thác loạn, là chỗ đám người có tiền đi mua vui, nghe nói chủ nhân nhà hàng rượu đó sẽ bắt một vài mỹ nhân đến đấu giá trong buổi tiệc, trả giá cao sẽ ôm được mỹ nhân về nhà.”