Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 549




Chương 549:

 

Không biết có phải là do đặt dây buộc tóc của cô dưới gối không, dưới mũi anh, trong cả căn phòng dường như đều tràn đầy mùi thơm thiếu nữ trong veo kia của GỌI Vén chăn lên nhanh chóng xuống giường, Mạc Tuân vào phòng tắm, xối nước lạnh.

 

Giọt nước lạnh như băng từ đỉnh đầu đổ xuống, anh nhắm mắt lại, choáng đầu trí óc xối không đi đều là gương mặt nhỏ nhắn đeo mạng che mặt kia của Lê Hương, còn có đôi mắt sáng rực của cô.

 

Mạc Tuân năm nay đã 28 tuổi, là tuổi của người ngoài ánh trăng sáng trong xuyên qua rèm cửa soi đến, lồng ngực rắn chắc của anh phập phòng, cổ họng khô khốc, toàn thân nóng lên, anh giơ tay che đôi mắt đỏ bừng của mình, đôi mắt này giống hệt như của anh trong mơ.

 

Anh đang làm gì thế này?

 

Anh vậy mà lại… mộng xuân.

 

Không biết có phải là do đặt dây buộc tóc của cô dưới gối không, dưới mũi anh, trong cả căn phòng dường như đều tràn đầy mùi thơm thiếu nữ trong veo kia của GÓI Vén chăn lên nhanh chóng xuống giường, Mạc Tuân vào phòng tắm, xối nước lạnh.

 

Giọt nước lạnh như băng từ đỉnh đầu đổ xuống, anh nhắm mắt lại, choáng đầu trí óc xối không đi đều là gương mặt nhỏ nhắn đeo mạng che mặt kia của Lê Hương, còn có đôi mắt sáng rực của cô.

 

Mạc Tuân năm nay đã 28 tuổi, là tuổi của người ngoài ánh trăng sáng trong xuyên qua rèm cửa soi đến, lồng ngực rắn chắc của anh phập phòng, cổ họng khô khốc, toàn thân nóng lên, anh giơ tay che đôi mắt đỏ bừng của mình, đôi mắt này giống hệt như của anh trong mơ.

 

Anh đang làm gì thế này?

 

Anh vậy mà lại… mộng xuân.

 

Không biết có phải là do đặt dây buộc tóc của cô dưới gối không, dưới mũi anh, trong cả căn phòng dường như đều tràn đầy mùi thơm thiếu nữ trong veo kia của GÓI Vén chăn lên nhanh chóng xuống giường, Mạc Tuân vào phòng tắm, xối nước lạnh.

 

Giọt nước lạnh như băng từ đỉnh đầu đổ xuống, anh nhắm mắt lại, choáng đầu trí óc xối không đi đều là gương mặt nhỏ nhắn đeo mạng che mặt kia của Lê Hương, còn có đôi mắt sáng rực của cô.

 

Mạc Tuân năm nay đã 28 tuổi, là tuổi của người đàn ông trưởng thành, anh không tin vào tình yêu sét đánh, tình cảm đối với người như bọn anh mà nói vốn chính là thứ xa xỉ, anh cũng không muốn dây vào nó, thế nhưng hôm nay trong biển người, lần đầu tiên thấy được cô gái Lê Hương kia, anh đã cảm thấy chính mình trở nên tuyệt không bình thường.

 

Anh vậy mà sinh ra ham muốn với cô.

 

Anh vẫn hoài nghi cơ thể mình có vấn đề, là bất lực, còn tìm đến bác sỹ tâm lý, nhưng vừa gặp cô, anh lại không trị mà bình phục.

 

Lời Cố Dạ Cần nói còn quanh quần bên tai, cơ thể cậu không có vấn đề, đổi phụ nữ khác thử xem, nói không chừng lại được.

 

Mạc Tuân nhắm mắt lại, Dạ Cần nói đúng, anh quả thật cần đổi phụ nữ khác, trong đôi mắt anh tuần nhiễm vài phần chán chường phóng túng, anh đưa tay xuống thân…

 

Đề Barl Lệ Yên Nhiên nhận được tin nhắn của Tôn Tiến liền chạy tới, cô ta đẩy ra cửa phòng bao xa hoa, bên trong là một đám phú nhị đại, Tôn Tiến đã uống say ngắt rồi, trên bàn đều là chai rượu rỗng.

 

Mọi người trêu chọc nói…

 

“Tôn thiếu, hôm nay anh đây là thế nào, nghe nói anh đã từ hôn, khôi phục độc thân, việc này đáng để chúc mừng mà, sao dáng vẻ anh lại rầu rĩ không vui thế này.

 

“Tôi thấy Tôn thiếu đây là hối hận, lúc đầu tưởng con gái Lê gia xấu xí, muốn trả hàng lại, nào biết cô ta lại là một tiểu tiên nữ chứ.”

 

“Mấy anh cũng chưa gặp qua Lê Hương kia của Lê gia! Tôi nói cho nghe, các anh mà gặp được là có thể cảm nhận được cảm giác hối hận phát điên của Tôn thiếu hiện tại rồi.”