Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2884




Chương 2884:

Đừng tới đây!

Đừng tới đây!

Mạc Họa không nghe được giọng Lâm Mặc, cô rât lo lăng, níu chặt điện thoại di động cô vội vàng kêu một tiêng: “Lâm Mặc! Lâm Mặc!”

Phía sau Lâm Mặc đã sắp đụng vào rôi, một cái đụng này khăng định sẽ máu đầy đường, không biết sẽ chết người nào, lúc này bên tai cậu liền truyền đến tiếng kêu gâp gáp của Mạc Họa Lâm Mặc!

Cô đang gọi cậu tên.

Cô đang gọi Lâm Mặc.

Đông tử sung huyệt của Lâm Mặc trong nháy mắt khôi phục lý trí, cậu nhanh chóng đánh tay lái, lốp xe Ferrari ma sát trên đường, sau đó đâm đầu vào rào chắn.

Lập tức tia lửa văng khắp nơi.

Động tĩnh lớn như vậy hấp dẫn Mạc Họa, Mạc Họa quay đâu nhìn vê phía sau, thê nhưng Dương Thanh Đê vừa lúc rẽ cua, Mạc Họa không thấy gì cả.

“Vừa rồi làm sao vậy, tôi nghe phía sau có tiêng gì đó?” Mạc Họa nghi ngờ hỏi.

Hai chân Dương Thanh Đề vẫn còn mềm, vừa rồi chiếc xe phía sau dường như sắp đụng vào, anh ta vì tránh né cho nên rẽ cua: “không…

không biết, vừa rồi phía sau có chiếc xe thiêu chút nữa liên va phải chúng ta, nhưng cuôi cùng tôi tránh được, còn anh †a thì đụng phải rào chắn.”

“Cái gì? Chiếc xe kia là ai lái?”

“Không biết, lái cứ như không muốn sống nữa ấy, quá điện cuồng, tôi đoán chừng là say rôi.’ Mạc Họa cảm thầy có lý, chỉ có người say mới có thể không muốn sống như vậy.

Trân quý sinh mệnh, đã uống rượu thì không nên lái xe.

Mạc Họa cầm điện thoại: ‘Lâm Mặc!

Lâm Mặc, cậu đang nghe sao?”

Lâm Mặc cảm thấy toàn thân không cảm giác rồi, tầm mắt đen khit, xe thể thao sang trọng trong cú va chạm kịch liệt va chạm thì phía trước toàn bộ phê đi.

Lâm Mặc!

Lâm Mặc!

Cô vẫn còn đang gọi cậu!

Nhắm rồi mở mắt, Lâm Mặc rốt cục tìm vê một chút tri giác, cậu động tác chậm rãi nhặt điện thoại lên, cánh tay cậu chảy máu, trên tay đều là máu tươi.

“Ừ.” Cậu tiếng nói khàn khàn trả li: “Họa Họa, tôi ở đây.”

Cậu luyến tiếc…

Cô nói dối lừa cậu, vừa rồi trong nháy mắt đó cậu thực sự muốn chết cùng với cô.

Thế nhưng nghe được thanh âm của cô, một tiêng Lâm Mặc” của cô, cậu liền tước vũ khí đầu hàng.

Cô rõ ràng cũng không có làm gì, hiện tại cô còn quá nhỏ sạch sẽ lại đơn thuần, ngây ngốc ngọt ngào, đối với cậu tâm tư kín đáo, thận trọng quả thực ngay cả hai chữ “đối thủ”

này cũng không đáng xưng.

Thê nhưng, cô dường như lại làm được, cô năm thật chặt trái tim cậu, làm cho cậu luyên tiệc thương tôn cô dù chỉ là chút mảy may.

Tiểu công chúa Mạc Họa của cậu.

Lâm Mặc nhắm mắt lại, cậu bắt đầu thấy bản thân xa lạ, cậu cũng không phải là kiểu người để cho mình một thân tổn thương mà trơ mắt nhìn cô và người đàn ông khác rời đi, chẳng lẽ không đúng sao?

Nhưng, cô làm cho cậu biến thành người như thế.