Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2328




Chương 2328:

 

Tiêu lão gia tử sai người điều tra Tô Tiểu Đường, bối cảnh của Tô Tiểu Đường đã bị xử lý qua, sẽ không xảy ra vấn đề, nhưng Tiêu lão gia tử cũng điều tra ra thứ lão mong muốn, lúc đi học Tô Tiểu Đường có một quan hệ khá thân thiết với một thằng nhóc.

 

Hiện tại Tiêu lão gia tử tung ảnh chụp ra, chính là muôn Tiêu Thành vứt bỏ Tô Tiểu Đường, cưới con gái của mình.

 

Thế nhưng Tiêu lão gia tử thất vọng rồi, bởi vì Tiêu Thành cũng không biểu lộ cái gì, anh ngắng đầu, đôi mắt u trầm nhìn lại: “lão gia tử, ông nói xong rồi à?”

 

« Tiêu lão gia tử: “…”

 

“Nói xong vậy chúng tôi ¡ trước.” Tiêu Thành đứng dậy, đi tới trước mặt Tô Tiểu Đường, dắt tay cô, mang cô đi ngay.

 

Khuôn mặt xinh đẹp kia của Tiêu Đình Đình lúc này tức đến méo mó, hệt như rắn rết.

 

“A Thành, người hầu đã chuẩn bị xong cơm nước rồi, ở lại ăn cơm đi.” Tiêu lão gia tử nói một câu.

 

Tiêu Thành không ngừng bước chân, anh mang theo Tô Tiểu Đường đi ra ngoài.

 

Trên sân cỏ, Tiêu Thành dẫn Tô Tiểu Đường tới bên xe riêng, sau đó nói với tài xế: “Đưa Tô tiểu thư trở về trước.”

 

“Vâng, Thành gia.” Tài xế cung kính mở ra cửa sau Xe.

 

Tô Tiểu Đường từ Tiêu Thành trong lòng bàn tay rút tay mình về, cô ngước khuôn mặt trứng ngỗng như tuyết ấp nhìn về phía anh: “Anh phải ở lại ăn cơm sao?”

 

Tiêu Thành gật đâu: “Ư.”

 

“Vậy anh sẽ lấy Tiêu Đình Đình sao?”

 

Tô Tiểu Đường dứt khoát hỏi.

 

Hiện tại gió đêm thổi tung mái tóc cô, sợi tóc quấn quanh cần cổ như tuyết, Tiêu Thành nhìn thoáng qua rồi dời mắt: “Tôi đã phái người thu xếp ổn thỏa cho mẹ em rồi, không cần lo lắng, mẹ em rất an toàn, song nơi đây không thích hợp ở lâu, đêm nay em ở tạm một đêm, ngày mai tôi đưa em rời đi.”

 

Anh trả lời một nẻo, cũng không đáp sẽ cưới Tiêu Đình Đình hay không.

 

Tô Tiểu Đường câu đôi môi đỏ mọng: “Tôi đây đã hiểu, Thành gia, tôi chúc phúc trước, chúc anh tân hôn hạnh phúc.”

 

Nói xong Tô Tiểu Đường liền lên xe, xe riêng phóng nhanh đi.

 

Tiêu Thành đứng tại chỗ nhìn rời đi bóng xe, ngọn đèn trên sân cỏ kéo cái bóng của anh ra rất dài rất dài.

 

Tiêu Thành nhìn Tô Tiểu Đường, Tiêu Đình Đình đứng trong phòng khách nhìn Tiêu Thành, ả đã ghen ghét ghim ngón tay giữa vào trong lòng bàn tay của chính mình.

 

“Đình Đình.” Lúc này Tiêu lão gia tử đã đi tới.

 

“Bố, con rất ghét con ả Tô Tiểu Đường kia, bô sai người hủy dung nó đi, sau đó bán ả đến làng chơi, để ả đi hầu hạ lũ đàn ông đê tiện nhất!” Tiêu Đình Đình vặn vẹo nói.

 

“Đình Đình, một Tô Tiểu Đường mà thôi, bên cạnh người đàn ông làm việc lớn nào không có chút phong hoa tuyết nguyệt, hà tất vì chút chuyện nhỏ này gây gỗ với A Thành, đợi A Thành cưới con rồi, con chỉnh đám phụ nữ đó cũng không trễ.” Tiêu lão gia tử cũng chướng mắt tiểu nhân vật như Tô Tiểu Đường, nhưng hiện tại việc cấp bách là để cho Tiêu Thành cưới con gái mình.

 

Tiêu Đình Đình cũng hiểu đạo lý này, trong mắt ả lóe lên tia ác độc, đợi Tiêu Thành thành rẻ Tiêu gia, ä nhất định sẽ trừng trị những ả đê tiện bên người anh.

 

“Nhưng bô, Tiêu Thành thực sự sẽ lây con sao, anh ấy đối với con vẫn lãnh lãnh đạm đạm, mặc kệ con có ân cần lấy lòng anh ấy, anh ấy cũng không liếc lấy con một cái!” Tiêu Đình Đình không cam lòng nói.