Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2309




Chương 2309:

 

Bố Vương vươn tay, lau mồ hôi lạnh trên trán, sau đó ông ta nhìn về phía Cố Dạ Cần, cũng chính là vị thủ phủ đại nhân này.

 

Người khác không biết thân phận của vị thủ phủ kia, nhưng ông ta biết, tất cả đất đai nơi đây, đều là của vị thủ phủ đại nhân này, đều mang họ Có.

 

Ông ta chỉ đi làm thuê cho thủ phủ đại nhân, thu tiền thuê, dù sao hoàng đề ở nơi trời cao, ông ta thu nhiêu gâp mây lần tiền thuê cũng chả ai biết, một ngày của thủ phủ đại nhân bận rộn vô cùng, không quản được đến ông ta.

 

Thế nhưng, ông ta làm sao cũng không ngờ tới vị thủ phủ đại nhân này, cũng chính là sếp của ông ta, lại đột nhiên phủ xuống trên trấn nhỏ này.

 

Buồn cười là, con gái của ông ta còn vọng tưởng làm phu nhân của thủ phủ!

 

“Ah, ha ha,” Bố Vương nhìn Có Dạ Cần chê cười nói: “A… A Sinh, anh đừng nghe con gái tôi nói lung tung, nó chính là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, sỉ tâm vọng tưởng, nó xách giày cho cậu cũng không xứng.”

 

Tất cả mọi người sợ ngây người, tên chủ vườn vênh váo hông hách này sao ở trước mặt A Sinh liền biến thành câu nô tài rồi?

 

Mọi người thấy A Sinh, A Sinh không phải chỉ là một tài xế nho nhỏ sao, cái này có gì đáng sợ?

 

“Bố!” Vương Hạo là người đầu tiên không chấp nhận, hắn tiến lên phía trước nói: “Bố, bố bị sao vậy, sao như biến thành một người khác thế, A Sinh này chỉ là một tài xế nho nhỏ, hắn chẳng những từ chối Ny Nhi, còn sai người đánh con tơi bời một trận, bố mau chóng làm hắn biến mắt đi!”

 

Bốp.

 

Bố Vương giơ tay lên, tàn nhẫn tát Vương Hạo một bạt tai: “Nghiệt tử, súc sinh, ở đây khôngg đên lượt mày nói chuyện, còn không mau ngậm miệng cho taol”

 

Bố Vương hận không thể cầm một cuộn băng dán dán miệng Vương Hạo lại, dù sao cũng là bố con, nó muốn chết, cũng không có cần phải kéo ông ta chịu tội thay!

 

“Bối”

 

“Câm miệng! Thằng nghịch tử, cả ngày ở bên ngoài gây chuyện thị phi, mày đắc tội một đại nhân vật thần bí, nếu không xong cả nhà đều phải chôn cùng mày đó!” Nước bọt bố Vương bay tung tóe, mắng to.

 

Vương Hạo cũng bưng cái mặt sưng đỏ của mình, đại nhân vật thần bí, đại nhân vật thần bí gì chứ, Vương Hạo không nhìn thấy đại nhân vật thần bí đâu cả, song nhìn bô sợ hãi sợ như thế, Vương Hạo ngắng đầu, nhìn về phía Cố Dạ Cần.

 

Hắn cũng không biết tại sao mình lại nhìn về hướng Cố Dạ Cần, thật giống như đại nhân vật thần bí này chính là Có Dạ Cần.

 

Nhưng, anh rõ ràng chỉ là một tài xế nho nhỏ thôi mà…

 

“A… A Sinh,” Bố Vương vẻ mặt lấy lòng nhìn Cố Dạ Cẩn, không ngừng cười xòa nói: “Tôi hiện tại sẽ mang tên súc sinh này về nhà, nghiêm khắc dạy dỗ, nếu như nó còn dám đi ra gây chuyện, tôi liền trực tiếp đoạn tuyệt quan hệ bố con với nó, tôi coi như không sinh ra đứa con trai này!”

 

“Còn có Vương Ny Nhị, nó vê sau tuyệt đối không dám đến quấy rầy A Sinh anh nữa đâu, tôi sẽ cho nó biết nó đến tột cùng có bao nhiêu cân lượng!”

 

“Chuyện hôm nay đều là lỗi của Vương Hạo và Vương Ny Nhi, hiện tại tôi thay bọn nó xin lỗi A Sinh, xin lỗi mọi người, xin lỗi, chúng tôi sai rồi.”

 

Bố Vương đối mặt với mọi người, cúi xuống cái đầu cao quý của kẻ làm chủ là mình, tạ lỗi Cố Dạ Cẩn và mọi người ở đây.

 

Mọi người hai mặt nhìn nhau, chuyện ngày hôm nay cũng quá kịch tính, tất cả mọi người đều nhìn Cố Dạ Cần.