Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2210




Chương 2210:

 

Cái gì?

 

Đêm qua anh trai đã tới đây?

 

Diệp Linh không biết, là thật sự không biết, anh trai tới nơi này nhất định là tìm Cố Dạ Cần, anh trai lo lắng hạnh phúc chung thân của cô, cho nên đến tìm Cố Dạ Cần xác định, nhất định là như vậy.

 

Diệp Linh lập tức tâm loạn như ma.

 

“Diệp Linh, anh trai mày trở về muốn làm cái gì, Cố gia chúng tao đã bị mày làm thành như vậy, anh trai mày có phải nhắm về phía con tao, nó có phải muốn thương tổn con tao, có phải muốn triệt để hủy diệt Cố gia không?”

 

“Tao biết, năm đó thủ đoạn bản thỉu của Cô gia đêu bị bô mày biêt, bô mày năm trong tay một phần văn kiện cơ mật, phần văn kiện cơ mật này bây giờ đang trong tay anh trai mày, chỉ cần anh trai mày tung ra, toàn bộ tập đoàn Có thị sẽ sụp đổ, giang sơn mấy đời của Cố gia sẽ vụn vỡ, tất cả tâm huyết đều uỗổng phí!”

 

Diệp Linh hoàn toàn không biết Ôn Lam bây giờ đang nói cái gì, cái gì mà văn kiện cơ mật, anh trai chưa từng nói với cô.

 

“Cố phu nhân, tôi thấy tâm trạng của bà vô cùng không ổn định, bà đừng ở đây xảy ra chuyện gì, bằng không tôi nhảy vào Hoàng Hà cũng không tẩy sạch, tôi gọi bác sĩ mang bà đi.” Diệp Linh không muốn ở lâu dù chỉ một giây với Ôn Lam, dù chỉ một giây cô cũng thấy hít thở không thông, cô liên lây ra điện thoại, chuẩn bị gọi điện thoại.

 

Ôn Lam hiện tại rất kích động: “Diệp Linh, mày đừng phủ nhận, âm mưu quỷ kế của chúng mày tao đã biết hết, anh trai mày ngày hôm nay gửi cho mày một cái bọc, bên trong cái bọc kia nhất định là phần văn kiện cơ mật kia.”

 

“Tao không thể để cho phần văn kiện cơ mật kia lộ ra, tao không thể để cho chúng mày hủy hoại chúng tao, cho nên tao nhất định phải ra tay trước.”

 

Diệp Linh lộp bộp giật mình, thật giống như cảm giác bất an này rốt cục đã rơi xuống đất, cô nhìn Ôn Lam: “Bà làm cái gì? Bà đã làm cái gì?”

 

Ha.

 

Ha ha ha ha.

 

Nhìn dáng vẻ khẩn trương của Diệp Linh, Ôn Lam ném thứ gắt gao túm trong bàn tay ra, đây là danh thiếp tối hôm qua Tiêu Tứ lưu lại, tuy đã bị Cố Dạ Cẩn ném vào trong thùng rác, nhưng đã bị Ôn Lam nhặt lên.

 

“Ngay mới vừa rồi, tao gửi tin nhắn cho Tiêu Tứ, tin nhắn rất đơn giản, chỉ năm chữ — Tiêu Thành là Diệp Minhl”

 

Tiêu Thành là Diệp Minh.

 

Năm chữ này nỗ tung bên tai Diệp Linh, cô trong nháy mắt hít một hơi lạnh, thân phận của anh trai đã bị Ôn Lam làm lộ rồi!

 

Anh trail Diệp Linh lui về phía sau ngả hai bước, cô đột nhiên cảm thấy cái bụng đau quá.

 

“Thái thái, cô làm sao vậy?” Người làm nữ thấy tình trạng của Diệp Linh không đúng, nhanh chóng tiến lên khẩn trương hỏi.

 

Ôn Lam vui sướng nghiến răng: “Ha ha Diệp Linh, đây là báo ứng của mày, mày làm con trai tao bị thương, khiến tao đời này không ôm được cháu, để Cố gia chúng tao tuyệt hậ, hiện tại ta cũng muốn để cho mày nếm thử tư vị mắt đi người thân!”

 

Sắc mặt Diệp Linh trăng bệch, nơi bụng truyền đến cảm giác căng đau, trán cô túa ra mồ hôi lạnh chẳng chịt, cô dùng sức đầy ra người làm nữ, xoay người chạy ra ngoài.

 

Cô muốn đi tìm anh trail Cô sẽ không để cho anh trai xảy ra chuyện!

 

“Thái thái! Thái thái!” Người làm nữ đã mơ hồ cảm giác được đã xảy ra chuyện: “Nhanh, mau gọi điện thoại thông báo cho tiên sinhl”