Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2075




Chương 2075:

 

Thư ký riêng nhìn, chủ tịch ngài còn không thừa nhận, chính Diệp tiểu thư đuổi ngài ra khỏi phòng, ánh mắt anh ta thảm thương nhìn Cô Dạ Cân.

 

Có Dạ Cần tức giận cầm lấy một phần văn kiện ném về phía thư ký riêng: “Không muốn cút thì ở lại tăng cal”

 

Thư ký riêng chạy nhanh như làn khói.

 

Phòng làm việc chủ tịch triệt để an tĩnh, Cố Dạ Cẩn ngồi trên ghế làm việc, không biết làm sao nữa, trong lòng anh rất loạn, còn có một… cảm giác bất an cực độ.

 

Anh không biết cảm giác bất an này đến từ nơi nào, với quyền thế địa vị của anh giờ này ngày này, đã không còn thứ để sợ hãi.

 

Diệp Linh không bình thường, chí ít anh thấy tuyệt đối không bình thường, mỗi lân nhặc đên vân đê mang thai này, cô giống như là một con nhím nhỏ dựng gai toàn thân lên, cùng lúc muốn đâm anh bị thương, mặt khác lại cần thận bảo vệ mình, dường như… đang len lén liếm láp vết thương gì đó không muốn ai biết.

 

Lê Hương đang lừa anh.

 

Cố Dạ Cần nhắm mắt, trong lòng nhắc lên sóng gió kinh hoàng, kỳ thực anh có thể đoán ra rất nhiều khả năng, tỷ như…

 

Tỷ như cái gì?

 

Trong đầu Cố Dạ Cần hiện ra hình ảnh cô 18 tuôi rời đi, máu hòa lẫn dịch trắng từ bên trong chân cô chảy xuống…

 

Cô Dạ Cân nhanh chóng nhăm nghiên hai mắt, cắt đứt phỏng đoán của mình, anh không dám nghĩ tiếp, những suy nghĩ ấy như chính là một miệng vực sâu khổng lồ, làm cho anh sợ hãi, bối rối, bất an, anh cảm giác mình sẽ bị nuốt chửng.

 

Diệp Linh về tới đoàn phim, ngoại trừ sắc mặt có chút tái nhợt ra, cô tất cả vẫn như thường.

 

Lúc này “ding” một tiếng, WeChat vang lên, Diệp Linh mở WeChat ra, là Lê Hương gửi tới – Cố Dạ Cần đã hoài nghỉ.

 

Hoài nghỉ cái gì? Diệp Linh biết.

 

Lúc này tin WeChat thứ hai của Lê Hương lại đến nữa – song, qua một đêm chỗ Cố Dạ Cẩn cũng không có động tính, đây không phải là phong cách hành sự của anh ta, anh ta hẳn là sắm rền gió cuốn phái người lục tung tất cả quá khứ của cậu, chứ không phải yên tĩnh như vậy, Linh Linh, chỉ có một khả năng, Cô Dạ Cân sợ.

 

Diệp Linh lặng lặng đọc tin nhắn xong, lúc này Hoa tỷ đã đi tới, nhỏ giọng nói: “Linh Linh, Trần Viên Viên kia tới, tới đoàn phim thu dọn đồ đạc.”

 

Diệp Linh đã rất lâu không nghe đến cái tên Trần Viên Viên này, lần trước gặp chuyện không may, Trần Viên Viên đã là một quân cờ phế, Cố lão gia tử sớm đã vứt bỏ không cần, mặc Trần Viên Viên tự sinh tự diệt.

 

Đoàn phim é Kiếp Phù Du} xoá tên Trần Viên Viên rồi, Trần Viên Viên tránh né một trận bão táp, ngày hôm nay ảo não tới đoàn phim dọn đồ đạc của mình.

 

Lúc này dư quang mắt của Diệp Linh thây được Trân Viên Viên, Trân Viên Viên u oán nhìn cô chằm chằm, đi tới hướng cô.

 

Diệp Linh giả bộ không thấy, cô ngước mắt nhìn Hoa tỷ: “Hoa tỷ, Có Dạ Cẩn đã nghỉ ngờ chuyện lúc trước của em, cho nên chị nhất định phải giữ chặt miệng, một chữ cũng không thẻ đề lộ ra ngoài.”

 

Hoa tỷ sửng sốt, không rõ Diệp Linh đang nói cái gì: “Linh Linh, em là chỉ sự kiện kia?”

 

“Chính là chuyện em năm 18 tuổi sảy thai, dẫn tới việc không thể mang thai nữa đó.”

 

Trần Viên Viên rất không cam tâm, ả thấy Diệp Linh liền không kiềm hãm được đi tới, muốn châm chọc khiêu khích đôi câu, thê nhưng mới vừa đi tới phía sau Diệp Linh, ả liền nghe được tin tức bùng nổ này.

 

Não Trần Viên Viên “ong” một tiếng trực tiếp nỗ tung, ả cứng đờ tại chỗ, cái gì, vừa rồi ả nghe được cái gì?