Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 1559




Chương 1560:





Lê Hương trợn tròn mắt, cô thật đúng là lần đầu tiên nhìn thấy người đàn ông có thể thẳng thắn nói không chút ngại ngùng về việc mua quần lót cho phụ nữ!






vietwriter.vn



Lê Hương hận không thể cào khuôn mặt tuần tú của người đàn ông tờ này, đôi mắt sáng long lanh ánh nước, cô chu môi đỏ mọng hừ hừ: “Đàn ông nhà người ta mua cho người phụ nữ của mình châu báu kim cương, Mạc tiên sinh mua cho em quần lót mới, em có cần phải nói một tiếng cảm ơn với anh không thế?”





Mạc Tuân biết cô tức giận, dáng vẻ xù lông như mèo con của cô cực kỳ câu người, anh nhanh chóng đứng lên, đồ sộ đứng ở bên giường, nghiêm trang nhìn cô, vươn bàn tay của chính mình: “Thật sự muốn anh giặt quần lót à? Cũng không phải không thể, nhưng đàn ông giặt quần lót cho phụ nữ, trước tiên phụ nữ cũng phải ở trước mặt đàn ông cởi quần lót ra chứ. Lê Hương, bây giờ em liền cởi cho anh, anh tắm cho em.”





Khuôn mặt nhỏ của Lê Hương bạo nổ, quên đi, sợ sợ rồi, cô nhận thua, cô vĩnh viễn không phải là đối thủ của người đàn ông này.





Cô dùng hành động thực tế trả lời, cô trực tiếp từ trên giường nhảy xuống, chạy vào toilet.






vietwriter.vn



Cô mới không cần mắc mưu anh!





Lê Hương tắm xong, thay quần áo sạch, sau đó ra khỏi phòng tắm.





Trong phòng, Mạc Tuân ngồi ở bên giường, trong tay anh cầm một cái muỗng nhỏ, đang pha nước đường đỏ.





“Tới thật đúng lúc, uống nước đường đỏ đi em.”





Lê Hương bò lên giường, đầu nhỏ tiến đến nước đường đỏ dùng cái mũi nhỏ thanh tú ngửi một cái, sau đó ghét chê chau đôi mày thanh tú.





Cô không thích uống nước đường đỏ.





Mạc Tuân dựa thân thể cao ngất vào đầu giường, sau đó một cánh tay ôm vòng hông mềm mại của cô, nhét túi sưởi ấm vào trong ngực cô, anh dịu dàng dỗ: “Bóp mũi lại uống, uống vào bụng sẽ thoải mái.”





Đôi môi nhỏ của Lê Hương khẽ mím mím, sau đó từ bàn tay của anh uống hai ngụm nước đường đỏ.





“Khó uống quá à, em không uống đâu.”





Mạc Tuân nhìn dáng vẻ cô nũng nịu: “Ngoan, uống chút nữa.”





Lê Hương đẩy bàn tay anh ra: “Em không uống, anh có biết mùi vị của nước đường đỏ rất khó uống không…





ưm!”





Môi của cô trực tiếp bị chặn lại.





Mấy phút sau, Mạc Tuân kết thúc nụ hôn sâu, anh khàn khàn cắt giọng: “Cũng không phải quá khó uống.”





Hai tay chống đỡ lên lồng ngực to lớn của đàn ông, muốn đẩy anh ra, thế nhưng người đàn ông ngậm một ngụm nước đường đỏ lại mớm đút qua, anh đút rất sâu, ép buộc cô nuốt xuống.





Lê Hương bị anh ép tới gắt gao, nửa cơ hội phản kháng cũng không có, rất nhanh trong cổ họng liền tràn đầy mùi nước đường đỏ, thế nhưng càng nhiều hơn là hơi thở nam tính sạch sẽ kia, dễ ngửi chết đi được….





Một ly nước đường đỏ uống hết, Mạc Tuân đặt cái chén không ở trên tủ giường: “Sau này muốn anh tự mình đút em thì cứ nói.”





Gương mặt Lê Hương đỏ bừng bừng, hai tay nhỏ bé nhéo đồ ngủ trước ngực anh, cô phồng má hừ hừ: “Muốn hôn em còn tìm lý do đường hoàng như vậy.”





Ánh mắt Mạc Tuân nóng bỏng nhìn cô chằm chằm.