Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 1364




Chương 1364:

 

Tôn Hiểu tức giận toàn thân run, liền âm dương quái khí giễu cọt nói: “Tiểu tam tôi đã thấy không ít, nhưng vẫn là lần đầu tiên thấy tiểu tam lớn lối như vậy.”

 

“Tiểu tam?” Lâm Thủy Dao, ưm… nếu như dựa theo thời gian tới nói, cái danh tiểu tam này làm cách gì cũng không thể nào rơi trên đầu của bà mà!

 

Lâm Thủy Dao không định ở nơi này lãng phí thời gian với hai người không quan trọng, bà nhìn chung quanh đại sảnh, nhanh chóng thì tìm được Lệ Quân Mặc giữa đại sảnh, bà dùng ánh mắt chỉ chỉ Lệ Quân Mặc: “Các cô thấy được gì không?”

 

Lý Kỳ và Tôn Hiểu theo ánh mắt Lâm Thủy Dao nhìn qua, lập tức liền thấy Lệ Quân Mặc: “Lệ tổng à, làm sao vậy, anh lại muốn chơi chiêu gì?”

 

Lâm Thủy Dao vô cùng vô tội trừng mắt nhìn: “Đừng có tưởng tượng xa quá, ảo tưởng cũng là một loại bệnh đấy, đó kìa, Lệ tổng ở đó, trả lại cho các cô, các cô cứ chậm rãi chơi, tôi đi trước.”

 

Nói xong, Lâm Thủy Dao trực tiếp xoay người rời đi.

 

Lý Kỳ cùng Tôn Hiểu: “…”

 

Các bà đã sợ ngây người, các bà làm sao sẽ nghĩ đến các bà nổi giận đùng đùng xông lại như thé, Lâm Thủy Dao lại đáp trả các bà một câu nhẹ bỗng, đó kì, Lệ tổng ở đó, trả lại cho các cô?

 

Người phụ nữ này thật đúng là mở miệng ra liền làm cho người ta kinh ngạc đến chết cũng không thôi.

 

“Cô đứng lại!” Lúc này Tôn Hiểu chặn lối đi Lâm Thủy Dao.

 

Lâm Thủy Dao ngước mắt nhìn Tôn Hiểu: “Cô còn có việc?”

 

“Đương nhiên có việc, cô có dám chơi một trò với bọn tôi không?”

 

“Trò chơi?” Lâm Thủy Dao hai mắt sáng ngời, bà thích nhất là chơi game: “Chơi vui không?”

 

“Chơi vui lắm, vô cùng vui, chúng ta chơi một ván đại mạo hiểm hay nói lời thật, thế nào?” Trong hai mắt Tôn Hiểu lộ ra vẻ âm mưu quỷ kế.

 

Lâm Thủy Dao đương nhiên biết Tôn Hiểu này không tốt lành gì, nhưng bà gật đầu: “Được, các cô đã thịnh tình mời, tôi đây liền phụng bồi, coi như tìm cho mình việc vui, nhưng đã nói trước, con người của tôi chơi game rất lợi hại, đến lúc đó các cô thua quá thảm cũng đừng khóc.”

 

Tôn Hiểu lại tìm mấy người, mọi người ngồi xuống trên tắm chiếu dài, Tôn Hiểu đặt một chai bia ở giữa: “Quy tắc trò chơi là như vậy, lát nữa tôi xoay chai bia này, miệng bình nhắm ngay người nào, người đó liền chọn một là nói thật, hai là đại mạo hiểm.”

 

“Được.”

 

Mọi người nhao nhao gật đầu.

 

Tôn Hiểu đứng lên, bà ta bắt đầu xoay chai bia.

 

Rất nhanh chai bia liền ngừng lại, miệng bình nhắm ngay…

 

Lâm Thủy Dao.

 

Đối với kết quả này, Lâm Thủy Dao không hề bất ngờ, bà bình tĩnh nhếch môi: “Vậy được rồi, tôi chơi.”

 

Tôn Hiểu đã cảm thấy Lâm Thủy Dao đã mắc câu, kế tiếp sẽ rất vui: “Vậy cô chọn nói thật, hay là chọn đại mạo hiểm?”

 

Lâm Thủy Dao nghiêng cái đầu: “Tôi chọn… đại mạo hiểm, như vậy mới kích thích.”

 

“Được, đại mạo hiểm chính là cô lây điện thoại ra, gọi điện thoại cho một người, đó không phải ai khác, mà là người đàn ông đầu tiên của cô, cô gọi điện thoại cho anh ta đi!”

 

Tôn Hiểu cười nói.