Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 1140




Chương 1140:

 

Lê Hương từ từ nhắm hai mắt, cô hiện tại không chút nào muốn di chuyền, khí lực toàn thân đều đã tiêu hao hết, cô muốn động đậy ngón tay một chút cũng không thẻ.

 

Mạc Thần Dịch ngủ ở bên trong, vẫn còn trong mộng đẹp ngọt ngào.

 

Lê Hương chậm rãi sát qua, muốn ôm Bịch Sữa Nhỏ ngủ.

 

Nhưng một giây kế tiếp một cánh tay có lực thò qua, bóp chặt vòng eo yêu kiều, trực tiếp ôm cô, Lê Hương tựa vào lồng ngực rộng lớn ấm áp.

 

Mạc Tuân ôm cô.

 

Lê Hương cựa quậy: “Tôi muốn ngủ với Dịch Dịch.”

 

“Không cho phép.” Mạc Tuân cà cà chiếc hàm kiên nghị trên trán cô: “Cô chỉ có thể ngủ với tôi.”

 

Người đàn ông này thật đúng là… cường thế bá đạo?

 

Anh không cho phép cô tắm cho Dịch Dịch, cũng không cho phép cô ngủ với Dịch Dịch?

 

Lê Hương làm sao đột nhiên có một cảm giác anh đến giấm chua của con trai cũng muốn ăn, đúng là một vò giấm lớn mà?

 

Hiện tại Lê Hương ngủ ở giữa, bên trong là Dịch Dịch, bên ngoài là Mạc Tuân, hình ảnh ám áp mà mềm mại.

 

Lê Hương không cử động nữa, cô chôn khuôn mặt nhỏ nanh nơi buồng tim Mạc Tuân, nghe nhịp đập trái tim anh mạnh di chuyển, cô cảm thấy cả trái tim an bình trở lại.

 

Trên thế giới này có một loại đàn ông như Mạc Tuân cái này người, bạn đỗ vào lòng anh, thanh âm xôn xao.

 

bên ngoài bỗng chợt biến mát.

 

Lê Hương giơ tay lên, ngón tay trắng xinh bò vào từ vạt áo ngủ, rơi vào nơi trái tim anh.

 

Ba năm trước đây một đao kia cô đâm vào, để lại vét sẹo rất sâu.

 

Ngón tay Lê Hương dịu dàng vuốt ve vết sẹo kia, sau đó cô nâng cơ thể mệt mỏi, môi rơi vào trên vét sẹo kia.

 

Từng chút từng chút một hôn lên đao sẹo của anh.

 

Mạc Tuân nằm trên giường, một tay nhẹ nhàng ôm cô trong lòng mình, anh nhìn đèn treo trên đỉnh đầu, cảm giác bờ môi mềm mại ấy tại trằn trọc, dịu dàng đau lòng mà lưu luyến trên vết sẹo anh, đuôi mắt hẹp dài của anh nhanh chóng dâng lên màu đỏ tươi, bàn tay xuyên vào mái tóc dài của cô, khàn khàn cười nhẹ nói: “Còn chưa đủ?”

 

Hàng mi nhỏ dài của Lê Hương run lên, nhanh chóng chôn khuôn mặt nhỏ về ngực anh: “Mạc tổng, nghe nói đàn ông ham muốn cao dễ hói đầu đấy.”

 

Mạc Tuân đem môi mỏng thành đường cong vui vẻ: “Vậy làm sao bây giờ, tôi hay nóng tính, còn ham muốn cao, chẳng phải là không cứu được à?”

 

Lê Hương cảm thấy anh hiểu được mình rất rõ ràng, đáng tiếc thế nhân đều bị vẻ bề ngoài anh tuần nhiều tiền, có quyền thế của anh lừa gạt.

 

Lúc này Mạc Tuân dán môi lên trán cô, sau đó chậm rãi dời xuống, hôn qua ánh mắt của cô, chóp mũi, cuối cùng rơi trên đôi môi đỏ mọng của cô.

 

Anh tuy không nói chuyện, thế nhưng Lê Hương biết anh lại có ý muốn làm một lần.

 

Lê Hương cảm thấy thể lực anh thực sự là tốt đến khủng bó, 32 tuổi mặc dù là độ tuổi còn sung sức, nhưng anh đòi hỏi vô độ như thế vẫn khiến cô sợ.