Nghịch Tập Ở Rể

Chương 648




Chương 648:

“Vì vậy người ta phải báo đáp cho cô sao? Cô đúng là mơ tưởng, tự cho mình là đúng, tôi nói cho cô biết, trên đời này có rất nhiều thứ cho đi mà không nhận lại được gì, thế giới này chính là không công bằng, cô cho đi tất cả và không nhận được gì, đó là đáng đời cô, là cô tự mình làm ra.”

Phong Lệ Na nghiến răng nghiến lợi nhìn Diệp Vô Phong: “Đúng vậy! Anh ấy nên báo đáp tôi! Tôi đối xử với anh ấy tốt như hế, anh ấy nên báo đáp tôi!”

Diệp Vô Phong chế nhạo: “Suy nghĩ của cô cực đoan như: vậy, nếu có thể làm ra chút chuyện cực đoan thì Nguyên Đông Thành đã sớm là của cô rồi, nhưng bởi vì cô quá yếu đuối nên mới dẫn đến kết cục như bây giờ đấy.”

Toàn thân Phong Lệ Na run rẩy nhìn Diệp Vô Phong.

Diệp Vô Phong biết Phong Lệ Na hiểu anh đang đưa ra kiến nghị gì, cho nên anh nhân cơ hội nói Có một số một người tự cứu lấy chính mình quan trọng hơn việc cầu nguyện với ông Trời đấy.”

Nói xong, anh đưa áo khoác cho Phong Lệ Na, sau đó lôi Bạch Nhạn Phi đi.

Bạch Nhạn Phi rất lo lắng, liên tục quay đầu lại, nhưng Diệp.

Vô Phong đã nói với cô ấy: “Nếu bây giờ cô quay lại sẽ chỉ khiến cô ta trở lại trạng thái trước đây. Nếu bây giờ không hành động kiên quyết hơn, cô ta vẫn sẽ trở lại tình huống bị Nguyên Đông Thành chỉ phối điều khiển thôi.”

Diệp Vô Phong không quan tâm Phong Lệ Na nữa mà cùng Bạch Nhạn Phi trở về khách sạn.

Sáng sớm ngày hôm sau, Diệp Vô Phong trở lại công viên nhỏ, nhìn thấy áo khoác trên ghế đá, anh liền mỉm cười, cầm áo khoác lên mang về.

Trong nhà của Phong Lệ Na, Phong Tử Nghĩa đang mặc áo vét, chuẩn bị đi ra ngoài, nhưng vừa mở cửa đã thấy con gái mình đứng ở cửa.

Sắc mặt ông ta thay đổi, bởi vì lúc này toàn thân Phong Lệ Na đang mặc nội y, cả người cô ta như đông cứng, mặt mày tím tái.

“Na Na!”

Phong Tử Nghĩa lúc này nào có suy nghĩ đi làm gì nữa, nhanh chóng kéo Phong Lệ Na vào trong phòng.

Buổi trưa, Phong Lệ Na rốt cuộc cũng khá hơn rất nhiều, vợ chồng Phong Tử Nghĩa ở bên cạnh Phong Lệ Na, chăm sóc cho cô ta.

Phong Lệ Na mỉm cười: “Bố mẹ, con không sao, bố mẹ cứ làm chuyện riêng của mình đi.”

Lưu Hân Di lắc đầu: “Na Na, con là cục cưng của bố mẹ, rốt cuộc tên Nguyên Đông Thành kia đã làm cái quái gì với con vậy? Con lại không nói gì, lúc nào cũng nói con rất hạnh phúc, bây giờ lại xảy ra chuyện gì đây chứ?”

Phong Tử Nghĩa cũng thấy rõ ràng Phong Lệ Na không vui vẻ hạnh phúc chút nào.

“Có phải tên khốn đó bắt nạt con không, con nói với bố đi, bây giờ bố sẽ đi liều mạng với cậu ta!” Phong Tử Nghĩa tức giận đứng lên.

Phong Lệ Na lắc đầu: “Bố, không phải, bố đừng đi.”

Phong Tử Nghĩa tức giận: “Nếu không phải thì tại sao con lại thành thế này?”

Phong Lệ Na rất nghiêm túc nhìn bố mình: “Bố, nếu con nói ngày mai con sẽ khiến công ty Thượng Đạt phá sản…”

“Phá sản thì phá sản thôi. Dù sao số tiền bố kiếm được trong những năm này cũng đủ để gia đình chúng ta sống một cuộc sống tốt. Gia đình chúng ta không phải là một gia đình xa hoa, lãng phí gì cả.” Phong Tử Nghĩa lãnh đạm nói.

Lúc này Phong Lệ Na chỉ còn lại hai dòng nước mắt, ôm chầm lấy bố mẹ mà khóc thảm thiết.

Đám cưới diễn ra vào đêm hôm sau tại khách sạn Cana, cách khách sạn Snowton không xa.

Bảy giờ tối, Diệp Vô Phong và Bạch Nhạn Phi đều đúng giờ xuất hiện ở khách sạn Cana, sau khi đưa giấy mời liền tiến vào khách sạn, Diệp Vô Phong tìm một chỗ ngồi xuống, Bạch Nhạn Phi thì đi tới giúp Phong Lệ Na.