Nghịch Tập Ở Rể

Chương 576




Chưogn 576:

Đây không phải là chuyện bình thường! Ba chiếc trực thăng vẫn đang bắn phá kịch liệt!

Diệp Vô Phong dưới làn đạn mà trực thăng bắn r4 với thân pháp không ngừng biến ảo tiến lên, với tốc độ cực nhanh chạy tới chỗ Âu Dương Lôi.

Âu Dương Lôi nấp rất kĩ, nhưng khi Diệp Vô Phong đến, dựa vào cảm giác nhạy bén của mình, anh đã tìm ra chỗ nấp của Âu Dương Lôi một cách nhanh chóng.

Loảng xoảng! Diệp Vô Phong một cước đá bay cánh cửa chống trộm cực kì chắc chắn, có thể thấy anh có công lực rất mạnh.

Bằng bằng! Âu Dương Lôi theo bản năng bắn về phía cửa, nhưng lại phát hiện không có ai ở cửa?

Vèo! Một bóng trắng xuất hiện.

“A?” Âu Dương Lôi chỉ cảm thấy vai mình đau nhức, nơi đó cắm một con dao găm!

Leng keng, ông ta không cầm chắc khẩu súng, nó rơi xuống mặt đất.

Thân ảnh Diệp Vô Phong lóe lên, anh tiến vào căn phòng dưới tầng hầm này.

Âu Dương Lôi hét lên một tiếng, giơ tay trái lên đánh Diệp Vô Phong!

Bốp! Diệp Vô Phong đá ra một cược, Âu Dương Lôi như bị xe lửa tông, cơ thể bay về phía sau, rầm một tiếng, đập lên vách tường sau đó trượt xuống.

Thương Tam Lãng phản ứng càng chậm, vừa mới chuẩn bị móc súng ra, thì Diệp Vô Phong đã xuất hiện ngay bên cạnh anh ta, quét chân một cái, hai chân Thương Tam Lãng liền gãy!

Gã té ngã xuống dưới đất, Diệp Vô Phong đã đến trước mặt anh ta: “Thương Tam Lãng, Âu Dương Lôi có một bức tranh, anh chắc biết nó ở đâu chứ.”

Nhìn thấy vẻ mặt quật cường của Thương Tam Lãng, Diệp Vô Phong duỗi chân giẫm lên hai cái chân gãy của anh ta!

“Ngao! Tôi nói, tôi nói! “ Thương Tam Lãng liến nhìn Âu Dương Lôi đang hôn mê bất tỉnh bên cạnh: “Trân bảo nhà họ Lôi đều ở bên trong, chìa khóa ở trên người ngài Lôi, hơn nữa, chỗ đó còn cài đặt mở khóa bằng tròng mắt, chỉ có ngài Lôi mới có thể mở ra.

Ngay sau đó, theo lời chỉ dẫn của Thương Tam Lãng, Diệp Vô Phong đã tìm thấy bức tranh “Mã đáo thành công”, anh cẩn thận mở nó ra, Diệp Vô Phong chiếu đèn lên kiểm tra rồi gật đầu: “Chính là nó!”

Rồi tiện tay cất bức tranh kia vào trong ngực.

“Tao liều mạng với bọn mày!” Âu Dương Tất Tùng chạy ra khỏi chỗ ẩn nấp và bắt đầu nổ súng vào một chiếc trực thăng nào đó!

Tằng tằng tằng! Chiếc trực thăng bên cạnh, với viên đạn hình con thoi đã bắn trúng Âu Dương Tất Tùng! Thậm chí còn biến anh ta thành cái sàng.

“Đội thứ nhất, nhảy dù xuống khu nhà! Đội thứ hai, đội thứ ba tiếp tục truy tìm kẻ địch lọt lưới!” Thân Đại Tráng ra lệnh.

“Vâng!” Sau khi nhận được mệnh lệnh, đội một thông qua thang dây đến khu nhà.

“Anh em, có chuyện để làm rồi!” Đường Trảm cười một tiếng: “Đánh rắn dập đầu, kiểm lậu nào!”

“Không được nhúc nhích, nộp vũ khí đầu hàng sẽ được tha mạng!” Đội một tiến vào khu nhà, bắt đầu chiếm các vị trí quan trọng.

Chỉ hơn mười phút, toàn bộ khu nhà cơ bản đã bình tĩnh trở lại và bước vào công đoạn cuối cùng là thu dọn chiến trường.

Thân Đại Tráng nói vào bộ đàm: “Đội hai và đội ba, chú ý phân biệt địch ta, tìm kiếm cá lọt lưới, kiên quyết không thể để sổng một người nào!”

“Vâng!”

“Đội một, lập danh sách thống kê thương vong cùng tù binh! Nhanh lên.”

“Vâng.”

Du Kinh Hồng đi tới bên người Du Kinh Hồng, ánh mắt hai người khẽ dao giao nhau qua một thoáng, Du Kinh Hồng biết ngay Diệp Vô Phong đã tìm được bức tranh mà cô cần.

Bạch Tinh Đồng xuất hiện trong tầm hầm cất giữ bảo tàng: “Niêm phong phòng này rồi kiểm kê mọi thứ cho tôi!”

Du Kinh Hồng cười nói: “Khi Âu Dương Lôi ngã xuống, Liêu Đông xem ra được ăn no rồi.”

Thân Đại Tráng gật đầu: “Tướng quân Du nói đúng! Âu Dương Lôi vơ vét tài sản của dân, giàu tới nỗi thành kẻ địch của quốc gia rồi!”

Ngày hôm sau, các thành viên ban đấu thầu nghe tin Âu Dương Lôi đã ngã ngựa, cuối cùng mọi người cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, cũng không cần lo lắng người nhà bị hại nữa!

Những nhà kinh doanh khắp Liêu Đông không còn nhiệt tình tham gia đấu thầu sân vận động nữa, ngay cả khi bọn họ có tham gia, thì họ cũng đến để giúp công ty Hoa Cường đấu thầu!

Công ty Hoa Cường đấu thầu thành công hạng mục sân thể dục, Lâm Thư Âm sắp làm một công việc lớn ở Liêu Đông.

 

Diệp Vô Phong trực tiếp giao những việc này cho Lâm Thư Âm kinh doanh, dù sao vợ anh là một thiên tài bẩm sinh trong giới thương trường, đầu óc kinh doanh cực kì nhạy bén.

Lúc này Diệp Vô Phong đang ngồi trên ghế đá trong công viên, trời đang vào thu, không khí mang đến cảm giác mát mẻ.

Mọi người xung quanh đi tới đi lui, không có cách nào tưởng tượng được nơi này có một trận chiến tàn khốc xảy ra mấy ngày trước.

Du Kinh Hồng xuất hiện trước tầm mắt đang quan sát bốn phía Diệp Vô Phong với một trước váy dài, không phù hợp với ấn tượng trong trí nhớ của Diệp Vô Phong.

Anh kinh ngạc nhìn Du Kinh Hồng: “Cô…”

“Nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành, vật tôi muốn vẫn nằm trong tay anh, mấy ngày hôm trước anh kiên quyết không đưa nó cho tôi, rốt cuộc anh có mục đích gì?” Khuôn mặt Du Kinh Hồng lạnh tanh nhìn anh.

Diệp Vô Phong mỉm cười: “Cô nói vậy không đúng rồi, cứ như tôi là người có mục đích không trong sáng gì vậy, tôi toàn tâm toàn lực hoàn thành nhiệm vụ cô giao cho tôi thế cơ mà, tại mấy hôm nay tôi bận việc, cho nên không có thời gian gặp mặt cô.”