Nghịch Tập Ở Rể

Chương 565




Chương 565:

“Ai da!”

“Sự phụ!”

“Trời ạ! Thế mà anh ta có thể đâm trúng vào sư phụ!”

Trong tiếng kêu kinh ngạc của các đệ tử, leng keng một tiếng, bảo đao Lam Nguyệt trong tay Ngưu Vấn Thiên rơi xuống đất.

“Cậu thắng!” Ngưu Vấn Thiên lạnh nhạt nói.

Diệp Vô Phong rút gậy ngắn ra, máu tươi từ trong nách Ngưu Vấn Thiên phun ra mãnh liệt.

Sau khi kêu thảm một tiến, Ngưu Vấn Thiên nhanh chóng lùi lại, đồng thời hét kên: “Lên cho tôi! Đánh chết cậu ta!”

Lúc này Ngưu Giác đã bò dậy vung một cây giáo Hồng Nha, mua may giống như là Du Long, sau một chiêu múa giáo, các đệ tử đồng loạt xông lên!”

Ngưu Vấn Thiên kinh nháy mắt với hai đệ tử ở bên cạnh: “Tam Oai, bên trong còn có một người phụ nữ…”

Tam Oai lập tức hiểu ý, rút dao ra, nhanh chóng đi vào sảnh lớn ở tầng một của khách sạn.

Mục đích của Ngưu Vấn Thiên rất đơn giản, muốn Tam Oai bắt lấy cô gái trẻ tuổi kia để áp chết Diệp Vô Phong!

Diệp Vô Phong đang bị bao vây sử dụng toàn lực, một chiêu đánh bay một người!

“Á á á á!”

“Ối mẹ ơi!”

“Au au au!”

Các loại tiếng kêu thảm thiết vang lên xen lẫn với tiếng vũ khí rơi xuống đất, những chỗ Diệp Vô Phong đi qua là chỗ các đệ tử thất bại ngã xuống như thủy chiều, có cẳng chạy té khói.

“Bụp bụp….” Cây gậy ngắn trong tay Diệp Vô Phong chỉ Đông đánh Tây, không ngừng đánh lên bắp chân, trán, sau gáy của máy đệ tử kia.

Tiếng bụp bụp vang lên liên thanh, không đến hai phút sau, hơn hai mươi đệ tử thì có chừng mười bảy, mười tám người đang nằm la liệt dưới đất, còn lại mấy người thì đã chạy trốn!

“Đồ khốn nạn! Tam Oai thật là vô dụng, có mỗi việc bắt phụ nữ thôi mà tại sao lại lâu như vậy?” Ngưu Vấn Thiên oán giận nói.

Ngưu Giác nhanh chóng chạy vào trong khách sạn!

 

“Vô liêm sỉ!” Diệp Vô Phong cũng nhanh chóng lao về phía cửa khách sạn.

Ngưu Vấn Thiên đã nhặt lại bảo đao Lam Nguyệt, bắt đầu múa đao tiến hành ngăn cản.

Nhưng bởi vì cánh tay ông ta bị thương, cho nên động tác múa đao kém hơn rất nhiều.

Bụp một cái, Ngưu Vấn Thiên bị Diệp Vô Phong đập gậy trúng vài gáy.

Đầu óc Ngưu Vấn Thiên choáng váng, sao bay đầy trước mắt, ông ta cảm thấy hai chân đồng thời đau đớn, rắc! Thế mà xương đùi của ông ta bị đánh gãy mất?

Rầm, Ngưu Vấn Thiên ngã xuống đất, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

Tam Oai cầm dao xông vào khách sạn, bộ dáng hung hăng đi về phía Bạch Tinh Đồng đang ngồi trên ghế sopha: “Em gái, mau tới đây! Đi ra ngoài một chuyến với ông đây!”

“Hả?” Người kinh ngạc hét lên chính là nhân viên phục vụ ở quầy bar kia, cô ta vừa nhìn thấy Tam Oai cầm dao bước vào thì lập tức bị dọa đái ra quần, sau đó ngồi phịch xuống ghế.

Khóe mắt vô ta nhìn về phía Bạch Tinh Đồng, cô ta vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy cô gái tưởng như yếu đuối kia đang đánh nhau bùm bụp với thanh niên cầm dao kia!

Ngưu Giác xông tới, đang định cùng Tam Oai vây bắt Bạch Tinh Đồng thì đột nhiên đã cảm thấy sau gáy bị ăn một phát đánh!

“Á!” Hai mắt Ngưu Giác tối sầm lại, ngã xuống mặt đất.

“Ai?” Tam Oai vừa nói ra một câu như vậy đã bị Bạch Tinh Đồng đá một phát trúng má trái gã ta, sau đó Bạch Tinh Đồng nhân lúc gã ta đang chếnh choáng bồi thêm một cú đấm ở trên trán.

“Rầm!” Tam Oai không kịp rên lên một tiếng đã ngã xuống đất chết lâm sàng.

Nhân viên phục vụ nữ kia đã hoàn toàn sợ đến mức choáng váng: “Đây là tình huống gì? Quá lợi hại!”

“Tình hình bên ngoài sao rồi?” Bạch Tinh Đồng nhìn ra bên ngoài khách sạn.

“Đã đánh tan tác.” Diệp Vô Phong mỉm cười nói.

“Cái tên Việt Thiên Niên kia đâu? Có thấy xuất hiện không?” Bỗng nhiên Bạch Tinh Đồng quan tâm đến tên này.

Diệp Vô Phong nói: “Chắc là đang trốn ở cái khe cống ngầm nào đó.”

Bạch Tinh Đồng lao người xông ra bên ngoài: “Đi tìm anh ta!”

Diệp Vô Phong đành phải đi theo ra bên ngoài, ánh đưa mắt nhìn xung quanh, lập tức phát hiện Việt Thiên Niên đang cầm ống nhòm quan sát ở tầng ba của một tòa nhà cách đây hơn ba trăm mét!

“Ở bên kia.” Diệp Vô Phong chỉ về phía của Việt Thiên Niên.

“Chạy đi đâu!” Bạch Tinh Đồng chạy như bay, Diệp Vô Phong lại đuổi theo, khi đi ngang qua mấy đệ tử bị đánh bại, mấy cái tên đệ tử đang nằm dưới đất cố gắn tránh xa Diệp Vô Phong, có chết cũng không dám khiêu chiến với vị cao thủ cấp Thần này.

Việt Thiên Niên nhìn qua ống nhòm thấy Diệp Vô Phong và Bạch Tinh Đồng đang đi về phía này, chỉ còn cách anh ta có mười mấy mét!

“Mẹ nó!” Việt Thiên Niên lập tức đóng cửa xe, khởi động ô tô, dự định liều mạng xông về phía trước!

“Grừm!” Động cơ xe gào thét!

“Hả? Tại sao xe của mình lại bị nhấc lên cao như vậy? Con mẹ nó rốt cuộc có chuyện gì?” Việt Thiên Niên vô cùng kinh ngạc.