Nghịch Tập Ở Rể

Chương 551




Chương 551:

“Sói mắt xanh, không phải cô cũng có khu dân cư cao cấp cần phát triển à, thật tốt khi cùng Diệp Đồng hợp tác!”

“Nhưng tôi không mang tài liệu đến đây!”

“Ngốc! Bây giờ internet phát triển như vậy, tài liệu chuyển qua cho tôi là được.”

“Đúng đó! Để đó! Ở đây tôi có món quà lớn! Tôi cần đăng kí một phần quà lớn!”

Trương Hổ vội vàng chào hỏi: “Được rồi! Đến đi! Tôi phụ trách đăng kí ở đây.”

Kết quả, cùng với trào lưu này, cuối cùng có mười mấy phát triển địa ốc, bị Trương Hổ đăng kí, và nhanh chóng liên hệ với Bạch Nhạn Phi, đích thân Bạch Nhạn Phi thương lượng trên thương trường này.

Mà Bạch Nhạn Phi lại phát hiện, đối phương đều đang gấp rút đem tài liệu liên quan trên đất, sau đó bất luận Bạch Nhạn Phi ra điều kiện gì, toàn bộ đều vẫy tay hào khí: “Kí tên!”

Một số còn thái quá hơn, lại yêu cầu công ty Hoa Cường đầu tư vào công nghệ, và trực tiếp trao bốn mươi phần trăm cổ phần! Đây là nơi đến hợp tác, căn bản đến là để đưa tiền!

Với sự trợ giúp của nhân viên, chỉ cần Bạch Nhạn Phi kí tên đã cảm thấy đau nhức cổ tay, cuối cùng kí xong xấp tài liệu dày đặc, Bạch Nhạn Phi gần như đều mất sức rồi.

Cô lắc lắc cổ tay: “Tôi không xong rồi! Gọi Lâm Thư Âm qua nhà kí tên! Tôi không làm nữa!”

Hai anh em Trương Long gần như mông chạm đất, mọi người vội vàng đưa tiền thế này, vị bà cô này còn kênh kiệu, cái này gọi là gì!

Nên nói, Bạch Nhạn Phi không phải đếm tiền bị chuột rút, mà kí xong hợp đồng, bị chuột rút!

Nhân viên bên cạnh cô ấy, lấy điện thoại di động ra, lúc đang định gọi điện thoại, Bạch Nhạn Phi vội vàng ngăn lại: “Anh gọi điện thật à! Giám đốc Lâm cũng bận mà! Thôi bỏ đi, mọi người cứ tiếp tục!”

Bạch Nhạn Phi cũng thuộc kiểu người thích làm hơn một chút trong công việc, vì vậy. Lúc cô ấy hợp tác với Lâm Thư Âm, cả hai đều thấy được sự nỗ lực của đối phương, âm thầm sẵn sàng làm việc chăm chỉ hơn.

Bận rộn hai tiếng đồng hồ, Bạch Nhạn Phi không nhịn được nữa: “Chờ chút, tôi uống cốc nước, tay đau quá!.”

Cô tùy tiện ra lệnh cho nhân viên bên cạnh: “Thống kê một chút, tôi bận nửa này nay rồi, tổng thành tích là bao nhiêu?”

“Báo cáo giám đốc Tiết, tổng cộng cô đã kí là mười lăm hợp đồng, và tổng giá trị các hợp đồng là sáu tỉ nhân dân tệ, còn muốn nhiều hơn chút.”

“Vậy chúng ta có bao nhiêu lợi nhuận?” Bạch Nhạn Phi rất hay hoạt động chỉ tay của mình, không thể không hỏi.

“Báo cáo giám đốc Tiết, dựa theo lợi nhuận bình thường, tính toán là mười phần trăm, ít nhất phải sáu trăm triệu, nhưng…”

“Hả?” Bạch Nhạn Phi trừng mắt nhìn nhân viên trẻ, nghi ngờ.

“Nhưng bây giờ, tất cả những người kí hợp đồng cùng chúng ta, đều là để kiếm lời, cho nên, thực tế lợi nhuận của chúng ta, nên có khoảng hai mươi phàn trăm, tức là khoảng một phẩy hai tỷ.”

 

“Cái gì?” Bạch Nhạn Phi lập tức trợn tròn mắt: “Đám người này thật đúng là muốn gây sự! Thế mà gửi tới bảy trăm hai mươi triệu đô?”

“Giám đốc Bạch, việc này nên cẩn thận.”

Bạch Nhạn Phi quay trở lại ghế, lắc đầu cảm thán: “Trời ạ, hóa ra kiếm tiền dễ dàng như vậy! Sớm biết thế tôi cũng không cần học quản trị kinh doanh, trực tiếp học tập võ thuật không phải xong rồi sao.”

Thật ra thì cô muốn nói là, Diệp Vô Phong thắng một trận, sẽ có thêm những lợi ích khác.

Nếu không, những băng nhóm lớn thành phố này, người nào sẽ nịnh hót Diệp Vô Phong chứ?

Dương Chấn Hoa bên kia cũng đang thống kê: “Trương Long, các con cố gắng thống kê thử xem, hiện tại quà tặng và tiền mừng, tổng giá trị là bao nhiêu rồi?”

Trường Long vâng lời, lập tức cùng với nhân viên bắt đầu tính toán.

Hơn nửa tiếng sau khi kiểm tra đối chiếu kỹ lưỡng, Trương Long tổng kết: “Thưa thầy, cho đến hiện tại thì giá trị quà tặng là hơn một tỷ không trăm tám mươi triệu đô la, ngoài ra tiền mừng thu được tổng cộng là năm trăm tám mươi tám triệu đô.”

Dương chấn Hoa sững người gần mười giây: “Ách, nhiều như vậy?”

Trương Long nói: “Mà cái này, còn một vài bức tranh chữ cổ không thể nào định giá nên không thống kê giá trị vào, chỉ là tính toán số lượng.”

Dương Chấn Hoa gật đầu: “Rất tốt, tính toán số lượng, sau đó cho người mang quà tặng và tiền mừng chuyển đi hết. Đây là việc Diệp tiên sinh giao, tất cả phải làm thật tốt.”

“Vâng, thầy yên tâm!” Trương Long ngay thẳng ngẩng đầu, thái độ hết sức nghiêm túc.

“Mẹ nó, nơi này mới thành lập sao? Nhiều người như vậy?” Bảo Gia lái chiếc Porsche 911 của mình, ầm ầm tiến về phía trước. Phát hiện trước mặt vốn là không thể đi tiếp bèn tức giận đến lớn tiếng chửi mắng, hận không thể nhổ nước bọt lên người qua đường cho bõ tức.

“Bảo Gia, chỗ này có hơi tắc đường, anh kiên nhẫn một chút.” Thuộc hạ thật sự rất thông minh, biết Diệp Vô Phong lấn át Âu Dương Lôi mới có thể bên ngoài cao ngạo như thế, nhưng không dám nói tự tiếp cho Bảo Gia, chỉ có thể né tránh.

Bảo Gia đâu có thể nhịn người ở đây? Cậu ta quát những người ở bên cạnh: “Cút ngay! Không nhìn thấy xe của ông đây sao? Nhanh chóng tránh ra! Ông đây sẽ trực tiếp đi thẳng qua!”

Những tên trong băng nhóm lớn cấp tỉnh này vào lúc Âu Dương Lôi còn cực kỳ hưng thịnh, cũng thường xuyên đến biếu tặng quà cáp, bọn họ đương nhiên đã gặp qua người được Âu Dương Lôi chiều đến hư là Bảo Gia này.

Bây giờ, Âu Dương Lôi đã trở thành quá khứ, đáng tiếc cái tên Bảo Gia này vẫn tiếp tục phách lối, còn không chịu thích ứng với tình huống mới.

“Thằng nhóc chết tiệt này cút ra xa một chút, còn lớn giọng nữa ông đây cắt bỏ thằng nhỏ của mày cho chó ăn bây giờ!” Lập tức, có một kẻ giang hồ không khách sáo chỉ thẳng mặt Bảo Gia mà mắng.

“Hả? Con mẹ nó mày không muốn sống nữa đúng không? Biết ông đây là ai không?” Bảo Gia từ trong xe đứng lên, thật sự cũng không khác gì đang ngồi, trừng mắt nhìn tên giang hồ này: “Thằng khốn, nếu mày dám ở lại chỗ này thêm một ngày, tao sẽ cắt đứt toàn bộ tay chân của mày!”