Nghịch Tập Chi Hảo Dựng Nhân Sinh

Chương 95: NT2. Động phòng hoa chúc (2)




Edit + Beta: Họa Y Nhược Vũ

Từ Từ Niên từ từ đưa ngón trỏ vào, mặc dù đã được chất lỏng bôi trơn trước, nhưng dù sao chỗ kia cũng không phải là nơi để làm chuyện đó, vả lại sau khi có Tiểu Đậu Đinh, hai người chưa từng đến làm đến bước cuối cùng bao giờ, lúc này mới chỉ trượt nửa ngón tay vào cậu đã cảm thấy hơi đau, dù phía trước đã đ ộng tình dựng thẳng đứng, phía sau vẫn siết chặt không mở ra.

"Ưm..."

Từ Từ Niên r3n rỉ một tiếng, sắc mặt càng thêm đỏ, sau khi rút ngón tay ra, lối vào truyền đến một tiếng "ba" nhẹ, mật địa màu đỏ bị mở ra không kịp phản ứng, hơi há miệng, co rút một cái, tất cả đều lộ ra trước mắt Cù Thành, bắp thịt trên cánh tay hắn đột nhiên căng lên, nhịn không được xoa mông Từ Từ Niên.

"Anh đừng động, em tự làm được." Tai Từ Từ Niên đỏ lên, quay đầu không nhẹ không nặng trừng hắn một cái, nhưng ánh mắt lại lấp lánh nước, chẳng những không có bất kỳ lực uy hiếp nào ngược lại còn khiến Cù Thành nhìn thấy một tia quyến rũ trong đó, hơi thở của hắn trở nên dồn dập, nhìn chằm chằm vào nơi bí mật của cậu, gần như phun ra lửa.

Từ Từ Niên nằm sấp quay lưng về phía hắn, đang cố gắng dùng tự dùng tay mở rộng cho mình, cậu không nhìn thấy mặt Cù Thành, nhưng lại có thể cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng giữa hai mông, lưng lập tức căng cứng, cửa sau không kiềm chế được càng siết chặt, ngón tay càng khó vào, bị kẹt ở giữa, tiến thoái lưỡng nan.

"Cục cưng, không phải làm như vậy, nghĩ lại xem bình thường anh sờ em thế nào, hử?" Giọng nói khàn khàn của Cù Thành truyền đến, ẩn giấu kích động và d*c vọng mãnh liệt.

"Anh luôn dùng tay làm em b ắn ra trước, mỗi lần hưng phấn em đều chảy rất nhiều, còn tiết kiệm được tiền mua bôi trơn cho chúng ta, sau đó đút ngón giữa vào trong, lúc này em nhất định sẽ không nghe lời, phải đánh anh mấy cái mới ngoan ngoãn để anh ch1ch..."

"Anh cmn, câm miệng!"

Từ Từ Niên thẹn quá hóa giận, bị những lời th ô tục của Cù Thành k1ch thích nổi lên một tầng da gà, "Anh không nói....Cũng không ai bảo anh câm đâu."

Mặc dù ngoài miệng nói vậy, nhưng khi quay đầu lại, nhìn thấy đôi mắt sâu thẳm cùng thứ căng phồng lên kia của Cù Thành, cậu cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, nhịn không được làm theo lời nói của hắn.

Cậu co một chân lên, hạ thấp eo, mông không tự chủ được nâng cao hơn, cái bụng tròn trịa dán chặt vào ga giường, một tay chống ván giường, một tay dùng lực x0a nắn phía trước, ngửa cổ không kìm nén được r3n rỉ.

"Ưm....A....Muốn.....Không được.....Cù Thành, Cù Thành...."

Cậu gọi hết tiếng này đến tiếng khác, âm cuối cứ như một cái móc câu cào khắp người Cù Thành, cánh tay hắn nổi lên gân xanh, cơ bụng tám múi lộ ra rõ ràng, hắn nhìn chằm chằm vòng eo săn chắc và cặp m ông tròn trịa của Từ Từ Niên, bỗng muốn nhào lên, lại bị Từ Từ Niên ngăn lại.

"Ư... A!" Một âm thanh nặng nề chói tai bật ra khỏi cổ họng Từ Từ Niên, lòng bàn tay cậu toàn là t1nh dịch, mồ hôi mỏng che đi mảng hồng trên mặt cậu, cậu trừng mắt nhìn Cù Thành, "Bảo anh ngoan ngoãn không được động rồi, tưởng em nói đùa chắc? Anh nói đi, tối nay ai làm chủ hả?"

Cù Thành nghẹn lời, tựa như một con sư tử dữ tợn nhìn chằm chằm Từ Từ Niên, hung hăng nện ván giường một cái, không cử động nữa, nghiến răng nghiến lợi nói, "Con mẹ nó, con khổng tước chết tiệt, sớm muộn gì anh cũng ch1ch chết em!"

Từ Từ Niên thở hổn hển cười khẽ, sau khi lên đ ỉnh cơ thể cậu gần như tê liệt, lần nữa mò ngón tay dính t1nh dịch ra sau, đầu ngón tay trắng nõn mượt mà xoay vài lần ở cửa rồi đâm vào.

"Ư... Đúng là thuận lợi hơn nhiều, nhưng vẫn hơi đau..."

Giọng lười biếng của cậu sau khi lên đ ỉnh, vào tai Cù Thành giống như là làm nũng, ánh mắt hắn u ám, đoán chừng Từ Từ Niên đưa tay vào xong không biết làm gì, nhưng ngoài miệng lại không chịu yếu thế, hắn nhìn chằm chằm lối vào của cậu, li3m môi cười xấu xa nói, "Thấy đau là đúng rồi, có đêm động phòng hoa chúc nào mà không đau?"

"Còn nhớ trước kia anh ch1ch em thế nào không, bên trong em rất mềm, nóng hầm hập như một cái miệng nhỏ siết chặt lấy anh, giống như sợ anh không thỏa mãn được em vậy. Em càng muốn anh, anh càng không cho em, đâm chầm chậm vào trong, tìm nơi mẫn c ảm nhất của em, chỉ cần đâm nhẹ một cái, eo em lập tức mềm nhũn ra, sao rồi cục cưng, tìm thấy chưa?"

Từ Từ Niên xấu hổ cả người khẽ run, theo trí nhớ lần mò vào trong, "Không, không tìm thấy..."

"Sâu hơn một chút, đừng chỉ lo sờ loạn, đưa một ngón nữa vào tìm thử xem."

Giọng nói quyến rũ của Cù Thành vang lên phía sau lưng, tầm mắt nóng bỏng gần như đốt cháy Từ Từ Niên. Cậu nhét thêm một ngón tay nữa vào, đâm tùy tiện vào bên trong, đột nhiên chạm đến điểm kia, không chút phòng bị hét lên một tiếng, nháy mắt cả người mềm nhũn.

"Tìm được rồi?" Cù Thành cười gian.

Tư thế quỳ gối khiến Từ Từ Niên mệt vô cùng, lúc này Tiểu Đậu Đinh lại không thành thật, bơi qua bơi lại, cậu trở người, bụng nhô lên, nâng một chân gác lên vai Cù Thành, mắt ngập nước nhìn hắn, "Tìm thì tìm được rồi... Nhưng tự mở rộng xong em mệt, anh li3m giúp em được không?"

Vừa nói cậu vừa tách chân mình ra, nơi bí mật loạn một mảnh, lối vào đã mở rộng ra một chút, một vòng nho nhỏ, đóng lại mở ra, rỉ ra nước nhầy.

Hô hấp của Cù Thành chợt ngừng lại, trên đầu bất ngờ thổi qua một trận gió táp mưa rào, sấm chớp vang rền, tiếp đó cơ thể vượt qua lý trí, lật người Từ Từ Niên, nâng eo cậu, lè lưỡi li3m.

"Ưm..."

Hai khủy tay Từ Từ Niên chống giường, thoải mái ưỡn cao cổ, đầu lưỡi mềm mại thô ráp thăm dò từng chút đi vào, ma sát nếp uốn nhạy cảm co rút kịch liệt, đột nhiên kẹp lấy đầu lưỡi Cù Thành.

"Bốp!"

Một bàn tay đánh xuống, Cù Thành vén lớp lông nhạt màu của Từ Từ Niên, khàn giọng nói, "Còn chưa đưa hàng thật lên, em kẹp chặt như vậy làm gì?"

"Cù Thành... sâu hơn một chút... ưm... a a..."

Thân thể Từ Từ Niên trong lúc mang thai mẫn cảm hơn nhiều so với trước kia, k1ch thích nhẹ một chút đã có thể dẫn tới phản ứng kịch liệt, thân thể run nhẹ, không tự chủ được đung đưa mông, muốn được đâm đ ến nơi sâu nhất, sướng nhất trong thân thể.

Hành vi d*m đ*ng như vậy nếu là trước đây ngay cả nghĩ cậu cũng không dám nghĩ, nhưng cậu chỉ muốn người đàn ông Cù Thành này, dục hỏa ở tiệc cưới trước đó càng lúc càng kịch liệt, cấm dục lâu khiến thân thể và tinh thần cùng lúc khát khao được lấp đầy, được người đàn ông mình yêu đến cốt tủy đâm xuyên thật sâu.

Cù Thành nghe thấy tiếng gọi của Từ Từ Niên, bàn tay giống như sói đói dùng lực bóp chặt bờ m ông của cậu tách làm đôi, vùng đất thần bí e thẹn ẩn ở bên trong hoàn toàn bại lộ trước mắt, thuận theo hai hòn đầy đặn một đường đến lối vào gặm nhấm, ngón tay đâm đ ến đáy chậu*, đầu lưỡi cuộn lên ra sức chui vào bên trong.

* vùng giữa hậu môn và bộ phận sinh dục.

Bộ phận mẫn cảm nhất trên thân thể giống như bị thả một vật sống vào, giày vò Từ Từ Niên quay cuồng. Bám chặt vào ga giường, trong miệng không biết nói mấy câu gì đó lung tung khiến người khác phải xấu hổ.

Cù Thành dùng cả lưỡi đâm vào rút ra, mô phỏng theo lúc gi@o hoan, kèm theo tiếng r3n rỉ của Từ Từ Niên ngày một cao hơn, hoàn toàn mở ra lối vào, một cửa hang tròn tròn rộng mở, hô hấp nóng rực phun lên liền khẩn trương co rút, ch ảy nước, dính vào lớp lông, nhếch nhác lại d*m loạn.

Từ Từ Niên thét lên chói tai, đồng thời bắ n ra, t1nh dịch văng khắp giường, chiếc cổ mảnh khảnh vươn cao, giống như một con thú nhỏ đột tử.

Cù Thành lật người cậu lại, tránh Tiểu Đậu Đinh phủ lên người cậu, đầu lưỡi cuộn một cái li3m đi vết bẩn trên giường, cúi người hôn miệng Từ Từ Niên, "Anh hầu hạ có tốt không, cục cưng?"

Đầu lưỡi hai người quấn quít, cũng không biết cuối cùng là ai nuốt xuống, trong miệng Từ Từ Niên đều là vị tanh, cậu nặng nề thở ra một hơi, tầm mắt bắt đầu điều chỉnh tiêu điểm, nhìn thấy mày kiếm mắt sao của Cù Thành, không nhịn được cười ngửa cổ cắn trái cổ hắn một cái, "Cũng không tồi nha vợ hiền, đến lượt em thưởng cho anh nhé."

"Vậy ông xã có thể để cho người ta sướng không?" Cù Thành cười bỉ ổi một tiếng, sau đó nhấc hai chân lên muốn vùi mình vào, Từ Từ Niên vội vươn tay bóp m ông hắn "Là em thưởng cho anh, anh sờ loạn cọ loạn cái gì, đỡ em dậy trước đã."

Chậc, vợ là lớn nhất...

Cù Thành cười thầm một tiếng, ôm Từ Từ Niên ngồi dậy.

Từ Từ Niên thuận thế tách hai chân ra, ngồi trên người Cù Thành, cái bụng tròn tròn lăn theo, chọc cho tim gan Cù Thành nhảy loạn, lúc này một bộ quần áo trói lấy hai tay hắn ra sau lưng, chỉ nghe Từ Từ Niên xấu xa mở miệng, "Em nên thưởng cho anh cái gì mới tốt đây?"

Cậu chống cánh tay nằm nhoài lên ngực Cù Thành, Tiểu Đậu Đinh bị nhét vào giữa hai ông bố thân mật, lúc này Từ Từ Niên di chuyển, cậu vểnh mông lên, dùng lối vào đã ướt nhẹp ma sát đồ vật lớn cứng như sắt của Cù Thành, như gần như xa, như thật như ảo.

Lúc Cù Thành như sói đói hung hăng đỉnh lên, cậu lại tránh đi, bờ môi gặm c ắn đầu ng ực màu nâu của hắn, "Anh đừng có lộn xộn chứ, Tiểu Đậu Đinh không chịu được anh giày vò đâu. Trước khi em chưa nói anh có thể cử động, thì anh cứ ngoan ngoãn tiếp nhận phần thưởng đi."

Nụ hôn nhiệt tình hạ xuống, Từ Từ Niên nắm chặt cây hàng cứng như đá của Cù Thành, chầm chầm ngồi xuống...

"Ưm a!"

Hai người đồng thời ngửa đầu thoải mái đến đỉnh điểm, sảng khoái tràn trề hô khẽ một tiếng.

Lưỡi dao sắc bén vùi vào thân thể liền cảm nhận được chặt chẽ và nóng rực, không thể chờ đợi được mà đánh chiếm đoạt đất, càng thêm thảo phạt, Cù Thành không ngừng đẩy eo lên, phá mở màng thịt tiến công vào bên trong, khàn giọng rên, "Khổng tước, đm... thoải mái ch*t mất, cục cưng tốt nhất... mau di chuyển, nhanh một chút...!"

Hắn muốn nhanh, Từ Từ Niên lại không nhanh, gần nửa năm cấm dục giúp cho thân thể cậu khôi phục chặt chẽ lúc ban đầu, bây giờ bị vật lớn như thế mở ra, còn cảm thấy hơi đau, nhưng sảng khoái và tính chiếm hữu trong lòng lại khiến cậu trong đau đớn có kh0ái cảm, lúc này giống như đang thưởng thức một món ăn ngon, chầm chậm nuốt xuống, cảm thụ mùi vị từng chút từng chút một.

Mỗi sợi gân xanh, mỗi một khe rãnh, còn có đỉnh đầu cứng rắn và nhiệt độ ấm nóng... Tất cả đều quen thuộc như vậy, lại bởi vì đêm tân hôn, trở nên càng thêm k1ch thích xấu hổ.

Từ Từ Niên hoạt động thong thả, giống như gãi không đúng chỗ ngứa giày vò Cù Thành da đầu sắp nổ tới nơi, mỗi một lần cho rằng chôn đến chốn sâu vẫn chưa kịp sảng khoái, liền bị rút ra ngay lập tức, loại cảm giác đang từ trên thiên đường bỗng nhiên rớt xuống địa ngục, loại cảm giác nửa vời này khiến Cù Thành không nhịn được mắng một câu, "Anh đếm đến ba, em nhanh một chút!"

Từ Từ Niên ngẩng đầu trừng mắt, "Em không đấy."

Nói xong cậu vụng về chống hai tay lên ngực Cù Thành, nâng cái bụng tròn tròn nhích người lên từng tí một, còn dự tính dùng lực siết chặt cửa vào, siết cho Cù Thành rống một tiếng, "Đây là em nói, cmn đừng có mà hối hận!"

Vừa dứt lời, hắn mãnh liệt thẳng lưng lên, cổ tay bị quần áo trói chặt ở phía sau lập tức bị giãy ra, đỡ lấy Tiểu Đậu Đinh, sau đó ở dưới dùng lực đỉnh cả người Từ Từ Niên lên.

"Xảy... xảy ra chuyện gì vậy?"

"Em tưởng một bộ quần áo rách có thể trói được anh sao?"

Cù Thành giễu cợt một tiếng, dồn dập tiến công hung mãnh, Từ Từ Niên hét lên một tiếng, trước mắt tối sầm một mảng, "A a! A... anh cmn... chậm một chút sẽ ch*t à! Đậu Đinh không thể... a!"

Thân thể bị đỉnh không ngừng nhấp nhô lên xuống, Từ Từ Niên cảm thấy bản thân giống như đang cưỡi một con ngựa hoang phát điên, sau khi tàn nhẫn quăng lên, tiếp đó dùng bộ phận cứng rắn nhất đâm xuyên cậu, vị trí mẫn cảm nhất trong thân thể bị đỉnh một cái lại một cái, đỉnh cậu thở không ra hơi, sau vài cái thì làm cho người anh em trước mặt cũng dựng lên.

"Ưm a!"

Sau khi bị đâm xuyên một cách tàn nhẫn, điểm mẫn cảm đau đến tê dại, toàn thân không khống chế được run rẩy ôm lấy cổ Cù Thành, "Nhanh... nhanh chút, lại chỗ đó thêm lần nữa..."

Mà lúc này, Cù Thành lại đột nhiên rút của mình ra, tứ chi vây lấy Từ Từ Niên, hôn Tiểu Đậu Đinh, cười tà ác, "Không phải vừa rồi bắt anh chậm chút sao? Bây giờ đột nhiên lúc thì nhanh lúc thì chậm, rốt cuộc là muốn thể nào, hửm?"

Nói xong âm đuôi cuối cùng, hắn dùng sức đỉnh lên một cái, đỉnh đầu to như trứng gà phá mở lối vào, cùng với đó là tiếng hét của Từ Từ Niên, hắn xoay một vòng rồi lại lấy ra.

Liên tiếp trêu chọc nhiều lần như vậy, bộ phận mẫn cảm vừa được đỉnh đến thoải mái kêu gào không vừa lòng, toàn thân Từ Từ Niên mềm nhũn, giống như trong xương có kiến bò, hận không thể có thứ gì đó giúp mình gãi ngứa.

Một giọt mồ hôi trên trán thuận theo cằm trượt xuống, rớt trên đầu v* đỏ tươi, Từ Từ Niên cọ cọ hắn, lắc lư cái mông, thôi thúc không tiếng động.

Nhìn bộ dạng này của cậu, trong lòng Cù Thành như trộn mật, vô thức nâng tay muốn sờ đầu cậu, kết quả mang theo cái áo khoác trói tay lúc nãy, trong túi rơi ra một tuýp thuốc mỡ.

"Đừng nhìn cái này!"

Từ Từ Niên vừa nhìn thấy cái này lập tức đỏ bừng cả mặt, vươn tay đoạt lấy.

Cù Thành sao có thể để cậu như ý, lập tức giơ cao tay, khi nhìn kỹ thì phát hiện trên thuốc mỡ có một dòng chữ, là nét chữ quen thuộc của Triệu Duệ, "Mỗi lần 10 gram, bôi lên thành ruột, đảm bảo chỗ huyệt khẩu của cậu sẽ sướng dục tiên dục tử, thuần khiết tự nhiên và không gây kích ứng, tốt cho cả hắn và cậu. Tái bút: không cần cảm ơn tôi."

Biểu cảm của Cù Thành nháy mắt trở nên nghiền ngẫm, vươn tay xoa xoa hạt đậu đỏ bừng của Từ Từ Niên, một hồi lại lần mò xuống hạ th@n cậu day ấn, mỗi một lần ấn vào đều không có vào hẳn, cứ như đi ngang qua mà không vào nhà.

"Thì ra là em đã sớm chuẩn bị sẵn, dùng chiếc áo khoác này trói anh lại, muốn chơi trò lạt mềm buộc chặt với hả?"

Từ Từ Niên bị giày vò toàn thân đỏ bừng, eo mềm nhũn, dùng tay đẩy thuốc mỡ ra, "Đừng để ý cái này nữa, chúng ta tiếp tục đi? Đồ ngốc, em muốn anh."

Cù Thành cười lớn, vừa gật đầu nói "Anh biết", vừa bóp ra một cục thuốc mỡ, chuẩn bị chạm xuống phía dưới Từ Từ Niên.

Từ Từ Niên sợ đến mức vội vàng xoay người bò vào gầm giường, nhưng lại bị Tiểu Đậu Đinh kéo chân sau, vướng víu, bị Cù Thành lập tức chặn bế ngang lên, quỳ ghé vào cạnh giường, chẳng nói chẳng rằng đâm ngón tay vào.

"Ưm... "

Ngón tay đâm mạnh vào nơi nhạy cảm, eo Từ Từ Niên lập tức mềm nhũn ra.

Lúc này, Cù Thành đỡ thắt lưng của Từ Từ Niên, đặt một cái đệm để tránh cho Tiểu Đậu Đinh bị thương, sau đó không chút do dự đâm vào.

Từ Từ Niên hét lên một tiếng đứt đoạn, thuốc mỡ trong suốt được đẩy vào sâu, lúc đầu còn lạnh, sau khi Cù Thành chu du khắp nơi và di chuyển vài lần, có sức nóng bao trùm, cảm giác như thể đang cầm lửa để nướng chín thành ruột mềm, Từ Từ Niên ngửa cổ kêu "A" một tiếng, tiếp đó gắt gao siết chặt cửa vào.

"Cục cưng, thả lỏng, để anh đi vào, em kẹp anh chặt quá..."

Cù Thành ở sát phía sau lưng Từ Từ Niên, vừa hôn d ái tai và gáy cậu, vừa nhào nặn x0a nắn hạt đậu đỏ sưng tấy cứng ngắc trên ngực cậu.

"Nóng... Cù Thành, nóng quá, em làm không được... Mau lấy ra..."

Từ Từ Niên không biết bày trò trên giường, từ lúc ở cùng Cù Thành, mới dần dần buông thả một chút, nhưng cậu chưa từng thử loại tình thú nhục d*c tán tỉnh k1ch thích nào, lần đầu tiên cậu dùng loại thuốc mỡ này, suýt chút nữa tất cả các cơ quan nội tạng đều bốc cháy, xương sống như bị điện giật hết lần này đến lần khác, cậu không thể tự chủ được mà đem thứ c ứng rắn của Cù Thành nuốt cả vào trong.

Đáng sợ nhất chính là, một khi thuốc mỡ này đi vào cơ thể, sẽ tan thành chất lỏng trong suốt, theo động tác ra vào của Cù Thành, ma sát thành bọt trắng ái muội dính nhơm nhớp hiện ngay trước mắt khiến cho hơi thở của Cù Thành trở nên nặng nề, gấp gáp hơn vài phần, giống như dã thú đang cướp đoạt con mồi.

"Từ Niên, thoải mái không? Em chảy nhiều nước đến ướt cả ga giường, ngày mai bị chú Chung nhìn thấy thì biết làm thế nào?"

Từ Từ Niên xấu hổ "Ưm" một tiếng, nhắc tới chú Chung liền căng thẳng, co rúm lại. Cù Thành sảng khoái gầm nhẹ một tiếng, vừa công kích vừa trêu ghẹo: "Em nói xem, chúng ta có tính là đám cưới chạy bầu không? Ông xã, em buông thả một chút đi, con trai ngủ rồi, không nhìn thấy đâu."

Cù Thành cố tình nói "ông xã" theo cách của Từ Từ Niên, và quả nhiên, cậu run lên vì xấu hổ khi nghe thấy hai từ này, "Đừng nói nữa... làm việc của anh đi!"

"Sao không nói, hả... Ông xã, anh phục vụ em thoải mái không?"

"Ông xã, em có thoải mái không, có thích anh không?"

"Ông xã của anh, em chặt quá, bên dưới còn đang chuyển động, giống như mở cái miệng nhỏ ra hút anh vào vậy."

"Em nói xem em có phải cá ngựa đầu thai chuyển thế không, hửm? Lớn bụng bị anh ch1ch?"

............

Hết câu này đến câu khác, những lời lẽ th ô tục khó nghe cứ tuôn ra không ngớt, Từ Từ Niên bị ch1ch liên tục, miệng r3n rỉ không ngừng, xấu hổ không dám ngẩng đầu, lại thoải mái toàn thân ngứa ngáy, không thể không thẳng eo theo nhịp điệu của Cù Thành.

Lúc này động tác của Cù Thành đột nhiên dừng lại, Từ Từ Niên không khỏi theo quán tính lắc lắc cái mông mấy cái, sau đó liền nghe thấy một tiếng cười trầm thấp bỡn cợt.

"Nhìn em dâm chưa kìa, bộ dáng trước kia không biết là bày cho ai xem, sau này chỉ được dâm cho anh xem, kiếp này kiếp sau, chỉ có anh mới được nhìn, nghe không?"

Còn mém chút nữa là lên đ ỉnh, Từ Từ Niên đột nhiên bị rơi xuống giữa không trung, cảm giác thật tồi tệ, thuốc mỡ tan chảy trong cơ thể đang thúc giục, k1ch thích tất cả các tế bào toàn thân, cậu trở tay ôm chặt lấy người đàn ông mình yêu sâu đậm, mạnh mẽ gật đầu, "Chỉ cho anh! Chỉ có anh! Nhanh lên... Nóng quá... Em không chịu được nữa! Nhanh lên!"

Cậu vừa nói vừa lắc lắc mông, đôi mắt của Cù Thành đỏ lên vì bộ dạng phóng túng trước nay chưa từng thấy của cậu, hắn gầm lên, bảo vệ Tiểu Đậu Đinh, đâm thật mạnh, liên tục đâm vào vị trí mẫn cảm nhất.

"A... Sâu quá! Dừng... Dừng lại! Đừng... đừng!"

Từ Từ Niên bị đưa lên đ ỉnh, vẻ mặt mê loạn, không ngừng lắc đầu, thân thể đau nhức trơn trượt như ngâm trong nước, ngay sau đó trước mắt lóe lên một tia sáng trắng, một trận cuồng phong chưa từng có như mưa rền gió dữ quét qua cả người cậu.

Giống như con thú nhỏ sắp chết, Từ Từ Niên ngửa cổ lên phát ra một tiếng kêu chói tai ngắn ngủi, Cù Thành chỉ cảm thấy phần đầu bị các tầng lớp tràng thịt bao siết chặt chẽ, không khống chế được đỉnh về phía trước vài lần, cũng theo đó mà bùng phát b ắn ra.

Chất lỏng hỗn loạn thiêu đốt phun trào trong cơ thể Từ Từ Niên, cậu nghiêng người tê liệt ngã xuống giường, toàn thân còn bởi vì gi@o hoan kịch liệt mà run rẩy không thôi.

Cù Thành không rút ra ngay, cạ nhẹ vài cái, vòng tay ôm cậu, hai người nhìn nhau, lồ ng ngực phập phồng kịch liệt, thở hổn hển trao nhau một nụ hôn dài nồng nàn, triền miên...

Tiểu Đậu Đinh nằm trong bụng lẳng lặng ngủ, giống như một chú heo con, căn bản không bị hai người cha quấy rầy.

Ngọn nến đỏ trên bàn cháy gần tàn, rồng phượng là điềm lành, hỉ sự thành đôi, một ngày mới sắp đến, hai người nắm tay nhau, nhìn nhau cười.

Từ nay về sau, nắm tay nhau cả đời, không rời không bỏ, kiếp này chúng ta sẽ cùng nhau già đi...