Hai người đang tính bàn luận về vấn đề trận pháp thì thời gian nghĩ ngơi cũng đã kết thúc nên cuối cùng họ đành viết những điều mình nghĩ ra Ngọc giản rồi đem cho đối phương
Hiện tại trên tay hắn là miếng Ngọc giản mà trần thành chủ đưa cho hắn, tuy rằng viết khá vội nhưng cũng đầy đủ mọi Thông tin mà hắn cần, trần thành chủ hình như cũng không giấu diếm cái gì tất cả đều viết lên đây kể cả suy nghĩ của lão ; thế cũng đủ biết lão là người thế nào, một người như thế còn tồn tại trên cõi đời này quả là hiếm gặp
Sau khi xem xét xong miếng Ngọc giản thì hai người cùng nhìn nhau rồi cười một cái, tuy rằng không nói với nhau lời nào nhưng hình như họ hiểu rất rõ về nhau
- Tất cả chuẩn bị vào thành - phó đoàn chủ lên tiếng nhắc nhở, vì thời gian cho cuộc tỉ thí kia hơi dài nên chậm trễ việc xuất phát của đoàn vì vậy lão đứng dậy thúc dục
- Vâng - tất cả đồng loạt hô lên một tiếng rồi đứng dậy, những người cũ cũng đã quen với việc này nên không có gì vỡ ngỡ, họ tự biết vị trí của mình còn ba người mới như hắn thì vẫn như cữ đi theo sau phó đoàn trưởng
Nửa canh giờ sau thì cũng tới nơi, phía trước mặt bọn họ là một toà thành rộng lớn, nghe tên hồ phủ kia bảo thì đây chính là tổng hành dinh của thần lang kỵ sỹ đoàn ; có lẽ vì ảnh hưởng của cái tên thần lang kỵ sỹ đoàn nên toà thành này cũng mang tên là thần lang, thần lang thành
Cùng lúc họ bước vào thành thì cũng có tới ba bốn đoàn người cũng đi vào thành ; khi thấy huyết lang đoàn cũng đi vào thì họ cũng tiến tới bắt chuyện, nói chung là vì huyết lang đoàn là đoàn dẫn đầu trong mười quân đoàn của thần lang kỵ sỹ đoàn nên ai máy nhìn thấy họ đều tỏ vẻ nhún nhường vài ba phần
- Phía kia là thanh lang đoàn, nhóm này là bạnh lang đoàn... - tên hồ phủ kia như vừa có một vấn đề mới mẻ hắn cứ chạy qua chạy lại giới thiệu với mọi người về những thành viên nổi bật trong đoàn, hắn như là một cuốn bách khoa toàn thư vậy, ai tu luyện cái gì như thế nào hắn đều nắm rõ trong lòng bàn tay
Có thể hắn chu đáo sợ mấy người mới này quên cũng có thể là hắn muốn khoe mẽ sự Thoòng thái của mình nên không một chút do dự gắn tạo ra bốn miếng Ngọc giản rồi đưa cho từng người kèm theo một câu - đọc cho kỹ nhé
Hắn nhận lấy miếng Ngọc giản rồi cũng như mọi người hắn chăm chú đọc hết những điều ghi lại phía trong, sau khi đọc xong hắn thật sự nội phục cái tên hồ phỉ lắm mồm này ; hình như mọi thứ về những quân đoàn này hắn đều nắm rõ hết trong lòng bàn tay thì phải
Theo quân đoàn đi vào thành, những tưởng hắn sẽ được nghỉ ngơi vài này nhưng không ngờ, họ lại dẫn bọn hắn tới đấu trường ngay lập tức ; hình như họ không muốn cho bọn hắn nghỉ ngơi dưỡng sức mà chuẩn bị cho bọn hắn tiến hành khảo nghiệm ngay thì phải
Tiến tới quảng trường rộng lớn, hắn tưởng chừng như cáo quảng trường này có lẽ chiếm đến một nửa toà thành rồi thì phải, một cái quảng trường xa hoa trên quảng trường có hình một con sói vô cùng dũng mãnh đang ngửa mặt lên trời hú vang, nhìn thấy vào con sói này hắn cảm thấy tâm linh mình như bị rung động, hắn mãi mê nhìn nó đến mức mà bị hắn bị tụt lại phía sau lúc nào hắn cũng không hay biêt
- Thật là một cảnh tượng hùng vỹ - hắn cảm thán một câu nhưng ngay lúc đó thì bị tên hồ phỉ kia lôi đi
- Chuẩn bị cho tốt - tên kia như nhìn thấy hắn có chút lơ đãng nên cố nhắc nhở
Lúc này hắn mới định thần lại, hắn quay lại rồi nói một tiếng cảm ơn rồi nhìn đi xung quanh, hắn thật sự không dám nhìn thẳng vào bức tượng hình con sói kia một lần nào nữa ; lúc này sau khi đảo mắt qua một vòng thì hắn thấy không ít nhân vật được miêu tả trong miếng Ngọc giản mà tên hồ phi kia đem cho, từng người từng người rồi những thông tin về họ đều được hắn ghi nhớ lại một cách rõ ràng
Cuối cùng hắn nhìn về phí cao nhất của quảng trường trên đó đang ngồi 11 người mỗi người đều mang những trang phục khác nhau nhưng khí thế họ toát ra thì khiến hắn cực kỳ rung động,
- Mấy người này ít nhất tu vi cũng bằng với tỉ tỉ mình rồi - hắn nuốt nước bọt một cái ực rồi đưa ra phán đoán, đang ngồi trên đài kia là mười một người trong đó người ngồi giữa là người nổi bật nhất, người này độ tuổi khoảng tầm 30, cả khuôn mặt hắn nhìn qua thì có vẻ tầm thường nhưng khi đối mặt với bao nhiêu luồng khí thế mạnh mẽ xung quanh thì hắn vẫn mỉm cười mà không nói tiếng nào ; cả người của hắn như bị bao phủ bởi một mảng đen huyền bí, sâu tới nỗi mà mới thần thức thuộc dạng mạnh mẽ của hắn cũng chẳng nhìn ra chút gì
- Tên này có lẽ có thể sánh ngang cùng sư phụ mình rồi - hắn nuốt nước bọt thêm một lần nữa, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt người kia nhìn về phía hắn không biết vô tình hay cố ta nhưng cũng khiến tâm thần hắn run lên một hồi
- Thú vị thật - người trung niên ngồi giữa lúc nãy đang xem mấy người lúa đấu đá nhau thì hắn chợt cảm nhận được một tia thần thức đang theo dõi mình, khi hắn nhìn lại thì thấy một điều khiến hắn vô cùng ngạc nhiên, người thiếu niên kia hình như tu vi có chút thấp nhưng thần thức của hắn lại mạnh vô cùng khiến lão không tự chủ mà khen lấy một tiếng ; khi thấy lão mở miếng như vậy thì tất cả mười người khác đều không tự chủ được run lên một cái - họ đều nghĩ rằng đoàn trưởng chuẩn bị phát điên - thế là từng người không tự chủ mà thu lại khí thế của mình
Hắn không biết rằng từ khi phát ra thần thức dò xét đối phương thì hắn cũng đã lọt vào tầm ngắm của đối phương
Sau khi ổn định chỗ ngồi, nói chúng là mấy vị cao tầng này dè mặt nhau thì cuộc khảo hạch cũng chính thức bắt đầu ; không có văn chương hoa mỹ không có kèn hiệu băng rôn chỉ cần một câu - bắt đầu đi - của trưởng đoàn là mọi việc đã được định sẵn
- Những thành viên mới của các quân đoàn bước lên phía trước - lúc này phí đoàn trưởng quân đoàn huyết lang lên tiếng, hắn đứng dậy đại diện cho 11 vị cao tầng của quân đoàn cũng như đại diện cho hơn một ngàn quân của thần lang quân đoàn khai mạc buổi mộ binh này
Sau khi nghe lệnh của phó đoàn trưởng huyết lang thì không ít những thanh thiếu niên từ các quân đoàn bắt đầu đứng dậy, họ không do dự mà bước về phía trước trong đó có cả hắn, hai anh em song sinh lý minh, lý khang và tên quái vật trần thành nhưng không ngờ cái tên điên hồ phỉ kia cũng đứng dậy bước lên phía trước khiến hắn vô cùng ngạc nhiên
- Có gì mà ngạc nhiên dữ vậy - tên hồ phỉ nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của hắn thì lên tiếng, không những vậy tên này còn cố tình đụng vào hắn một cái
- Ngươi là thành viên mới - hắn hỏi lại một câu, hắn thực không tin tên này là thành viên mới hơn nữa hắn hoàn toàn thông thuộc mọi thứ trong quân đoàn thì không thể là thành viên mới được
- Ta từng là thành viên dự bị, bây giờ mới chính thức gia nhập quân đoàn - tên hồ phủ này nhìn lại hắn một cái rồi nói
- Thực ra không chỉ riêng mỗi mình ta mà ở đây hầu hết mọi người trước kia đều là thành viên dự bị cả chỉ ngoại trừ mấy người trong đó có ngươi - hắn cố hạ thấp giọng giải thích
- Mọi thành viên tổ dự bị hình như ta cũng đã Thoòng báo cho ngươi từ trong Ngọc giản rồi mà, ngươi không có đọc sao - hắn lại nói tiếp một câu rồi nhìn hắn với vẻ mặt không hài lòng
Võ tam ngây người đi một lúc, thực cái Ngọc giản kia chứa quá nhiều Thoòng tin mà hắn chỉ quan tâm đến những thông tin chính mà thôi còn mấy phần phía sau hắn cũng chẳng để ý đến bây giờ nhìn lại thì đúng là có thật hơn nữa cực kỳ chi tiết
- Ngươi trước thuộc bộ phận nào trong lớp dự bị - hắn hơi nghi ngờ về trình độ của tên này, chẳng lẽ hắn suốt ngày phải vật lộn với Đống giấy tờ này
- Bộ liên lạc và xử lý Thông tin, nói cho ngươi biết nhé trong lớp đó chỉ có mình ta tốt nghiệp mà thôi - hắn nói tiếp một câu với vẻ tự hào
Nghe tên này nói vậy thì hắn cuối cùng cũng minh bạch, hoá ra tất cả những Thông tin mà hắn biết được này đều là quá trình học tập của hắn suốt thời gian qua, không những vậy hắn còn rất chuyên nghiệp tìm hiểu luôn sở thích cũng như sở trường của mọi người luôn mới đáng sợ - chẳng lẽ là một khiển linh sư huynh thứ hai - hắn rùng mình một cái suy nghĩ
- Bắt đầu - không màu mè hoa lá, không có sự báo trước sau khi tất cả những thành viên mới bước lên quảng trường đông đủ thì lúc này vị phó đoàn huyết lang hét lên một tiếng, cùng lúc đó mười người nhảy từ trên đài xuống trấn giữ xung quanh lớp học viên mới còn vị trưởng đoàn thì nhảy lên đầu con sói bằng đá họ bắt đầu làm việc
Khí thế của mười người xung quang cùng vị trưởng đoàn như áp chế cả quảng sân rộng lớn họ bắt đầu niệm chú và rồi tất cả học viên mới đều biến mất khỏi quãng trường