Nghịch Long

Chương 14: Truyền thụ




Đúng như hắn nói, bên ngoài hắc ám sâm lâm đã bắt đầu có những trận chiến, nhưng chỉ là những trận chiến quy mô nhỏ, chỉ là cấp độ kết đan kỳ nhưng rung động của trận chiến này không hề nhỏ chút nào

- Tại sao lại sảy ra sớm như vậy, chẳng phải là nói ba bốn ngày nữa mới bắt đầu tấn công sao - uyển phượng thốt lên kinh ngạc vì theo nàng biết thì nhân tộc đang ở thế triệu tập lực lượng, ít nhất thì cũng phải mất ba bốn ngày nữa mới diễn ra mới đúng

- Các nàng vẫn không hiểu sao? đây không phải là nhân tộc cố ý tấn công mà là một đợt phản kích của yêu tộc, nói đúng hơn là một trường âm mưu đã được toan tính từ trước - hắn đứng dậy và ngước nhìn lên bầu trời, phía ngoài kia của trận pháp những tiếng la ó cực kỳ vang dội cùng với đó là những tiếng khóc nức nở của một ai đó, không đúng là rất nhiều người

- Tất cả là tại bọn họ, bọn họ quá xem thường yêu tộc, trong mắt họ yêu tộc chỉ là một loài yếu đuối để nhân tộc săn giết, nhưng họ đã nhầm, nhầm to ; yêu tộc không hề yếu đuối như họ nghĩ, toàn thể đại thiên thế giới này đều là của yêu tộc, mỗi một chủng tộc trong yêu tộc đều mạnh hơn gấp trăm lần nhân tộc, không những vậy có những loài yêu tộc còn mạnh mẽ hơn cả long tộc hay phượng tộc nữa - hắn nói một hơi dài như không để chỉ cho hai nàng nghe mà nói cho toàn thể nhân tộc nghe - các ngươi chỉ là loài ếch đang ngồi trong đáy giếng mà thôi, cứ nghĩ rằng bàn tay của mình có thể che lấp mặt trời nhưng cái ngươi đã nhầm, thiên hạ này rộng lớn hơn các ngươi tưởng tượng nhiều

Hai nàng khi nghe xong câu đó thì hoàn toàn im lặng, các nàng cuối cùng cũng đã hiểu, đã nhận ra sai lầm của mình ; nhưng nhận ra thì sao vì nó đã quá chậm trễ, quá chậm để thay đổi rồi

- Và cuối cùng nói cho các nàng biết một bí mật, bí mật này đã được chôn kín từ rất lâu rồi đến bây giờ chắc chẳng ai còn biết đến chính là thực ra nhân tộc ta chỉ là một chi nhánh nhỏ trong tộc đàn viên tộc, mà viên tộc cũng chỉ là một tộc đàn hạng trung trong toàn thể yêu tộc mà thôi - hắn nhìn thẳng vào mặt hai nàng rồi nói, trong mắt hắn loé lên sự thâm thuý vô bờ bến

- Cái gì! hai nàng đồng thời thốt lên đầy kinh ngạc

- Không có gì phải bở ngỡ cả, vì đó là nhận thức chung của tất cả mọi người ở thế giới đó rồi, và ta chắc chắn rằng điều này là sự thật - hắn tiếp tục nói chuyện và không quên chuyên chú nhìn vào khuôn mặt biểu cảm bất ngờ cùng sợ hãi của hai người

- Thêa giới kia? là ở đâu - lúc này uyển phượng nhanh chóng thoát ra khỏi sự khiếp sợ của bản thân mình ; thấy hắn nhắc đến một thế giới khác nên tò mò hỏi lại, còn cô nàng nguyệt nhi thì đang vô cùng sợ hãi với lượng thông tin mình vừa tiếp nhận

- Là thế giới mà kiếp trước ta đã từng sống, một thế giới mà nhân tộc tự nhận thức được mình là ai, mình từ đâu tới ; nhận thức được mình có những gì, mình cần những gì ; nhận thức được giá trị của quá khứ, và thay đổi tương lai theo ý mình. ở đó tuy đã từng tồn tại vô số yêu tộc đáng sợ, chúng còn đáng sợ hơn cả những yêu tộc hiện nay đang hoành hành nơi này, đáng sợ hơn cả những yêu tộc được xem là mạnh mẽ ở ngoài không gian kia vì tất cả chúng là long tộc, một thế giới chỉ có long tộc tồn tại, hàng vạn cá thể long tộc cùng tồn tại, chúng cắn xé nhau để sinh tồn vậy đó ; nhưng qua vô số năm thế giới đó lại thay đổi, qua một kỳ băng giá trải dài, nơi mà mọi thứ hoàn toàn không thể sinh sống nổi kể cả những tộc đàn chuyên sống trên băng cũng chẳng thể tồn tại được. kỷ nguyên băng hà qua đi qua vạn năm thì thế giới đó mới được tái sinh, những chủng tộc mới được sinh ra, chúng không ngừng hoàn thiện mình hơn để thích nghi với cuộc sống hiện tại và rồi sau hơn vạn năm nữa nhân tộc mới được sinh ra, từ những viên tộc phát triển nhất đã sinh ra nhân tộc, nhân tộc được thừa hưởng sức mạnh của yêu tộc cũng như trí tuệ vượt trội dần làm bá chủ của thế giới ấy, và cho tới vạn năm sau, nhân tộc chính là tộc đàn duy nhất ở thế giới đó. Sau khi thực sự làm được bá chủ thì cuối cùng họ nhìn lại và nhận ra rằng, sống ở một nơi chỉ có nhân tộc hoàn toàn là điều họ không mong muốn, họ mong muốn có những điều mới mẻ hơn là cô đơn ở thế giới chỉ có mình họ - hắn kể tới đây thì ngừng lại vì đoạn sau hắn cũng chẳng biết chuyện gì sảy ra

Những thông tin mới đến nữa lại càng làm cho cái đầu của nguyệt nhi nở to ra ; nàng chỉ muốn bịt tai lại để không phải nghe thêm bất cứ thứ gì nữa

- Vậy sau đó thì sao? vẫn là câu hỏi của uyển phượng

- Họ tìm ra một loài sinh vật sống mới phía ngoài chân trời mà họ từng sống, phát hiện sinh vật lạ ngoài chính mình trên thế giới này càng khiến họ vui mừng hơn ; nhưng loài động vật ngoài hành tinh kia có một sức mạnh vượt trội, chỉ một kẻ và cũng chỉ duy nhất một đòn, một nửa thế giới kia bị phá huỷ và rồi ta đang ở đây - hắn kết thúc câu chuyện bằng một đoạn chém gió khá là tài tình

- Vậy chàng nghĩ chuyện này thế nào? cô nàng uyển phượng như tin lời hắn, nàng cố gắng tìm cách giải quyết nhưng không thể cuối cùng cũng đành hỏi hắn ít ra thì hắn cũng có thể nêu ý kiến của mình, từ một người từng sống hai kiếp thì có lẽ sữ có cái nhìn khác hơn cũng nên

- Nếu đã không thể dừng lại thì phải làm cho tới cùng mà thôi! - phải hoàn toàn tận giệt yêu tộc trên thế gian này thì không thể, mà dù có muốn thì nó cũng chẳng thể sảy ; mà nhờ tới lực lượng kia đến giúp đỡ thì hậu hoạ sẽ càng khó lường hơn chắc tông môn se không làm ; vậy chỉ còn một cách duy nhất, cũng là con đường duy nhất mà nhân tộc có thể đi chính là tiêu diệt một tộc đàn hạng trung nào đó để chứng minh giá trị của mình hay còn gọi là giết gà doạ khỉ, hắn nói ra suy nghĩ của mình

- Vậy theo chàng nên chọn lựa thế nào - nàng như đã tìm thấy một nơi để nương tựa, một nơi để dựa dẫm, những câu nói của hắn, kiến thức của hắn đã làm cho nàng mở rộng tầm mắt và dĩ nhiên khi đã tin theo một điều gì đó thì nàng sẽ tin tới cùng

- Ta nghĩ giờ này tông môn ta đã có quyết định và không lâu sau nữa thì sẽ hành động mà thôi - hắn suy nghĩ chốc lát rồi nói ra - tông môn lựa chọn thế nào thì ắt hẳn là lựa chọn tốt nhất rồi

Sau khi nghe hắn nói như vậy thì nàng cũng đã hiểu tầm quan trọng của lạc vân tông là lớn như thế nào, hắn tin tưởng tông môn đến cỡ nào

- Vậy tiếp theo chúng ta phải làm gì - sau khi nuốt trôi lượng kiến thức khổng lồ kia nguyệt nhi dường như cũng đã thoát khỏi sự sợ hãi ban đầu, nàng như vừa được tẩy linh lần nữa, tâm hồn sáng bóng lên không ít, những dòng linh lực dường như cũng di chuyển nhanh hơn và nàng sắp đột phá lên trung kỳ

- Cuộc chiến chỉ mới bắt đầu thôi, muốn kết thúc nó đoán chừng cũng phải mất ba bốn tháng ; trong ba bốn tháng này chúng ta phải tự đề cao thực lực của mình, hi vọng sống sót sẽ lớn hơn một chút - hắn nói một câu rồi chẳng để ý rới hai nàng bước ra ngoài gia cố thêm trận pháp để phòng ngừa

- Ta sẽ giúp chàng một tay - uyển phượng tinh ý đoán được điều mà hắn sắp làm nên cũng đi theo trợ giúp

- Ta cũng vậy - nguyệt nhi không muốn thua uyển phượng nên cũng đi theo bất chấp cho việc linh lực đang cuộn trào

- Không cần thiết, nguyệt nhi cố gắng ổn định linh lực nhanh chóng đột phá đi ; phượng nhi nàng giúp ta trông chừng nàng ấy, cũng như hộ pháp cho nàng ấy giúp ta - hắn quay lại nói với hai nàng

- Được! uyển phượng gật đầu đồng ý

- Nhân đây ta sẽ truyền cho hai nàng một bộ công pháp, bộ công pháp này cực kỳ hữu dụng có thể giúp hai nàng điều động linh lực một cách tuỳ ý ;nhưng nói trước bộ công pháp này là tuyệt mật của tông môn ta nên các nàng không được tiết lộ ra ngoài kẻo mất mạng như chơi- đang cố gắng gia cố trận pháp, hắn như nhớ ra điều gì nên cố tình nói thật lớn cho hai nàng nghe thấy nhưng thực ra bộ công pháp này là của riêng hắn, hắn không muốn người ngoài có được đó cũng là sự ích kỉ chung của bất kỳ ai không riêng gì hắn

-“ Thương thiên vô tận

hải vực như mây

hoá thân chưởng khống

tuỳ thời khiển linh

nhân tộc bách khiếu

dung hoà thiên địa

mở rộng linh hải

di chuyển thiên lực

hoá linh lực làm đám mây

đem mây đi khắp thế gian

tích tụ vào một điểm

tạo những hạt mưa

mưa rơi nước lớn

tạo ra hồ nhỏ

hồ nhỏ có nước

linh hải tự sinh”

Đay chính là tất cả những đúc kết của ta trong quá trình tu luyện hoá linh quyết, vốn ta không muốn nói cho người khác biết nhưng hai nàng thì khác ; ta yêu thích hai nàng và cũng mong có được sự đáp lại, sau này một ngày nào đó ta chắc chắn sẽ đến tông môn của hai nàng xin cưới

Sau khi nói xong hắn hoá thân thành một đám mây bay về phương trời xa

Nguyệt nhi sau khi nghe được bộ pháp môn này thì càng chuyên tâm tu luyện muốn nhanh chóng đột phá, nhưng moin công pháp này quá thâm ảo với nàng ; nàng chưa từng học pháp môn của lạc vân tông và cũng chưa từng tu luyện hoá linh quyết nên có một số thứ mà lý giải nổi

nên nàng chuyên chú lý giải, mà không biết hắn đã đi xa

Uyển phượng khi nghe được bộ khẩu quyết kia thì cũng rung động không kém ; nàng đã từng tu luyện hoá linh quyết không những vậy mà nàng tu luyện từ khi còn nhỏ, nghĩa phụ chính là người truyền lại cho nàng nhưng nàng cũng vấp phải không ít khó khăn trong việc điều động linh lực nhưng chỉ mấy câu của hắn đã khiến nàng mở rộng tầm mắt, nương theo đó nàng thấy cả một chân trời rộng mở, cuối cùng nàng cũng nhập định tu luyện khi nào không hay, và cũng chẳng biết hắn đã đi xa mất rồi

- Hi vọng hai nàng được an toàn, cuộc chiến này thực sự ta chẳng muốn tham gia tí nào nhưng đó là trách nhiệm của ta ; hai nàng cứ chuyên tâm tu luyện, một ngày nào đó sẽ thoát khỏi chốn tương thân này đến với thế giới mới - hắn thì thầm mot câu rồi bay về phía tổng đàn của tông môn