Thân thể Ô Nha phiêu đãng trên không trung, giống như là một con diều bị hư một bên cánh vậy.
Hắn huy động hắc bào muốn tư thế được giữ vững , nhưng đã không còn kịp rồi .
“ Bịch Bịch…”
Thân thể Ô Nha ngã xuống, lưng đập thẳng vào mặt ường.
Cho dù hắn đã sử dụng “ Lãng Đã Thiên Phàm” để cố gắng đẩy thân thể của mình, muốn làm cho thân thể của mình đừng đập vào bờ tường nhưng mà đáng tiếc một quyền kia của Lý Mục Dương rất mạnh, căn bản không cho hắn có lực lượng để chống lại.
Lưng truyền đến cơn đau, giống như xương cốt đã nứt ra vậy.
Tuy rằng thực lực của Ô Nha vượt xa Lý Mục Dương, thậm chí khi Lý Mục Dương còn chưa bùng nổ thì Ô Nha chỉ cần dùng một đầu ngón tay là có thể búng chết Lý Mục Dương. Nhưng mà thân thể của Lý Mục Dương lại rất cường hãn, da thịt rắn chắc, võ giả như bọn hắn khó mà có thể chống lại.
Hô hấp dồn dập, tay phải cầm kiếm run lên, ngũ tạng lục phủ phiên giang đảo hải giống như là lúc nào cũng có thể nhảy ra khỏi lồng ngực.
Cổ họng vừa mặn vừa ngọt, mạnh mẽ nuốt xuống ngụm máu sắp phun ra ngoài.
Nhựng mà càng nhịn thì càng cảm thấy khó chịu, loại cảm giác này lại làm cho cơn nôn càng thêm mãnh liệt.
“Ọe…”
Miệng của hắn mở ra , phun ra một ngụm máu tươi.
Nhanh chóng ngẩng đầu nhìn qua , phát hiện phía trước tràn ngập hắc vụ, lúc này mới yên lòng lại: Lý Mục Dương không nhìn được trạng thái chật vật của hắn vào lúc này.
Lại nghĩ tới Lý Mục Dương có thể nghe được tiếng nôn của hắn, trong lòng của hắn không khỏi có chút nóng nảy.
Ô Nha cảm thấy mình là một sát thủ trong học viện, trong lòng hắn càng theo đuổi những lý tưởng cao thượng hơn.
- Giết hắn.
Ô Nha thầm nghĩ như vậy ở trong lòng:”
- Giết hắn, chuyện đã xảy ra hôm nay liền không tồn tại . Mình bị thương, mình hộc máu…Chỉ là chuyện tay phải trả cho tay trái một đồng tiền, toàn bộ đều giống như tuyết dưới ánh mặt trời, nháy mắt liền biến thành một vũng nước, cũng không ai phân biệt được.
- Rốt cuộc ngươi cũng hiện hình rồi sao?
Ô Nha nhìn chằm chằm vào Lý Mục Dương đang thở hổn hển trong hắc vụ. Hắn có thể thấy được vị trí của Lý Mục Dương, thấy được vẻ mặt của Lý Mục Dương, đó là vẻ mặt dữ tợn thô bạo. Hắn thật sự khó có thể tưởng tượng được một gương mặt như vậy lại xuất hiện ở trên mặt một nam sinh. Chính như chuyện Lý Mục Dương có thể đỡ được Anh Hoa trảm của hắn ở trong quán CF lần trước.
- Diện mục bây giờ mới là bộ mặt thật của ngươi sao? Rốt cuộc ngươi là ai?
Thấy con ngươi của Lý Mục Dương tràn đầy màu đỏ tươi, Ô Nha hỏi một vấn đề mà hắn đã nghi hoặc từ lâu rồi:
- Ngươi là quái vật sao?
- Ngươi đáng chết.
Lý Mục Dương đi một bước về phía Ô Nha.
Đột nhiên Ô Nha cảm thấy có cảm giác áp bách .
Hắn cảm thấy nguy hiểm .
Trực giác của sát thủ rất nhạy bén, hắn từ thân thể của Lý Mục Dương cảm nhận được khí tức nguy hiểm .
Một quyền vừa rồi của Lý Mục Dương đã đánh gãy Linh Xà kiếm của hắn, mặc dù Linh Xà kiếm còn chưa lên được “Binh Khí phổ” của Bách Hiểu Sinh nhưng mà ở đại lục Tây Phong cũng được xưng là binh khí. Hắn đoạt được thanh Linh Xà kiếm ở trên tay một cao thủ dùng kiếm, lại không nghĩ rằng hôm nay thanh kiếm kia lại bị hủy ở trong tay một tên tiểu bối vô danh.
Thật sự là rất tức giận.
Ô Nha đưa tay lau vết máu ở khóe miệng, sau đó lưng dựa vào tường mà đứng lên.
- Ngươi cho như vậy là có thể giết chết ta sao?
Ô Nha cười lạnh không thôi:
- Vô cùng ngu xuẩn .
Ô Nha vươn 2 tay ra, khói đen phát ra từ thân thể của hắn.
Tay trái của hắn kết “ Tam Dương Củng giác”, tay phải huy động ở trên không.
Một cảnh cửa màu hồng xuất hiện ở trong sân, khung cửa cháy lên ngọn lửa đỏ rực, giống như là ngọn lửa được lấy ra từ Địa Ngục.
Vô số quạ đen từ trong đó bay tới vị trí của Lý Mục Dương, trầm mặc lại hung ác .
- Cho ngươi nếm thử sự lợi hại của Thực Thi Huyết Nha.
Ô Nha tỏ ra đắc ý:
- Bọn nó sẽ hút khô máu trên ngươi của ngươi, ngay cả xương ngươi cũng thế. Đợi cho Huyết Nha trôi qua, ngươi sẽ biến mất ở trên thế giới này, giống như là chưa bao giờ tồn tại vậy.
Vốn Ô Nha cũng chưa nghĩ sẽ dùng chiêu này, bởi vì nó sẽ hao tổn rất nhiều chân khí cùng nguyên thần của bản thân hắn hơn nữa loại vật âm u này cũng không thể gọi là ra được, mỗi một lần đều phải bắt bọn nó ăn no mới được .
Nhưng nếu sau khi ra ngoài chúng không ăn được thứ gì thì mục tiêu của chúng nó chính là người đã gọi nó ra. Chỉ trong 1s người giúp đỡ liền biến thành kẻ sát nhân cuồng ma, đây là chuyện mà chủ nhân không muốn nhìn thấy.
Đám quạ đen này là Huyết Nha tứ chủ, lúc đầu khi thuần dưỡng thì Ô Nha đã tự dùng máu của mình để nuôi chúng.
Lần trước ở quán CF Ô Nha cũng đã gọi chúng ra, lúc ấy mục tiêu là Lý Mục Dương cùng với Thôi Tiểu Tâm.
Nhưng đột nhiên xuất hiện “ Vạn Gia Sinh Phật” thuộc loại Đại Quang Minh thuật của Phật Tông, đây là khắc tinh của bọn chúng. Nếu không phải là đám Huyết Nha này bị Vạn Gia Sinh Phật thiêu cháy hết thì chỉ sợ là ngày đó cũng không có mấy người có thể còn sống để rởi khỏi quán CF đó.
Thực Thi Huyết Nha mở móng vuốt ra, chìa mỏ nhịn, bay thẳng về phía Lý Mục Dương.
Còn có một số con bay về phía chỗ của Lý Tư Niệm cùng cha mẹ của Lý Mục Dương.
Dường như Lý Mục Dương không nghe được lời nào của Ô Nha, ánh mắt của hắn đỏ sậm, sải bước xông về phía trước.
Khi hắn thấy đám quạ này muốn ngăn đường của mình thì Lý Mục Dương liền vung quyền tung ra một đấm.
“Ầmmmm”
Vô số quạ đen đều bị một quyền của hắn đánh bay, đám quạ đen này này đấm văng vào tường rồi rơi xuống đất.
Thấy được có mấy con Huyết Nha muốn cắn em gái của mình, mắt Lý Mục Dương như muốn nứt ra, đánh ra một quyền.
“ Ầm…”
Đám Huyết Nha ăn phải một quyền của Lý Mục Dương liền nổ tan xác mà chết tứ phân ngũ liệt .
Máu đen văng ra khắp nơi giống như là cả tiểu viện bị một cơn mưa màu đen giáng xuống.
Lý Mục Dương ngồi xổm người xuống , từ dưới đất ôm lấy thân thể của Lý Tư Niệm sau đó đặt Lý Tư Niệm ở bên cạnh thân thể cha mẹ mình.
Lý Mục Dương đặt bọn họ chung một chỗ, sau đó đứng thẳng lưng chắn ở trước mặt bọn họ.
Chỉ cần có hắn ở đây thì ai cũng đừng nghĩ sẽ làm thương tổn bọn họ.
Chỉ cần hắn còn sống thì ai cũng đừng nghĩ sẽ làm thương tổn bọn họ.
Giống như vừa rồi bọn họ đã bảo vệ lấy hắn.
Đám Thực Thi Huyết Nha bị một quyền đánh tan, rất nhanh lại tụ tập cùng một chỗ, chúng nó thích quần công.
Ô Nha kết ấn, chúng nó mở to con mắt đỏ ngầu , lại một lần nữa vọt về phía Lý Mục Dương.
Bất kể như thế nào , chúng nó đều phải xé rách Lý Mục Dương thành từng mảnh nhỏ, sau đó nuốt từng miếng vào trong bụng.
“Vù…”
Lý Mục Dương đánh ra một quyền.
Đám Huyết Nha bị đánh tan , sau đó lại tụ tập .
“Vù…”
Lý Mục Dương lại đấm ra một quyền.
Huyết Nha chết rất nhiều , nhưng lại có thêm rất nhiều Huyết Nha được gọi ra từ cánh cửa kia.
Số lương Huyết Nha càng ngày càng nhiều, gần như nhét đầy cả tiểu viện.
Đây cũng chính là nguyên nhân trước khi giết người Ô Nha bày ra Ám Hắc mê chướng, nếu như không có pháp trận này che chắn với bên ngoài thì chỉ sợ là chuyện này đã kinhd động nửa toà Giang Nam thành .
“Vù…”
“Vù…”
“Vù…”
Lý Mục Dương lại đánh ra từng quyền giống như là không biết mệt mỏi vậy.
Đám Huyết Nha bị đánh chết vô số kể, dưới chân của Lý Mục Dương đầy máu đen, trên mặt đất chất đống xác Huyết Nha.
Lý Mục Dương thành một cái máy giết Huyết Nha chuyên nghiệp.
Biểu hiện của Lý Mục Dương rất xuất sắc, xuất sắc đến làm Ô Nha cảm giác được sợ hãi .
Nhưng mà bởi vì sự sợ hãi này đã làm dấy lên bản tính hung tàn trong lòng Ô Nha.
Hắn nhất định phải diệt Lý Mục Dương, biểu hiện của Lý Mục Dương càng lợi hại thì Ô Nha càng muốn dùng thủ đoạn tàn khốc để diệt tên này.
Cảm giác thành tựu khi giết một người bình thường không thể so sánh với việc giết một tên thiên tài.
- Cố mà giết đi, cố mà giết đi…
Trong lòng Ô Nha thầm nghĩ:
- Ta có rất nhiều Huyết Nha, chỉ cần chân khí của ta có thể duy trì cánh cửa Hư Không không đóng lại thì có thể không ngừng gọi ra vô số Huyết Nha. Đợi cho đến khi ngươi cảm thấy hết sức thì ta sẽ một kích giết chết.
- Người cũng không phải núi cao , cũng không phải sông lớn , làm sao lại không biết mệt được?
Ô Nha đang đợi một cơ hội, ở trong mắt của hắn thì cơ hội này sẽ đến ngay mà thôi.
Lý Mục Dương không kiên nhẫn được nữa !
Hắn thật sự không chịu nổi cảnh giết chóc như vậy nữa.
Đám Huyết Nha ngu xuẩn này, thứ bẩn thỉu này cũng dám khiêu chiến mình, cho dù mình có thể dễ dàng giết hết bọn chúng nhưng mà Lý Mục Dương cảm thấy bản thân mình đã bị vũ nhục rồi.
Không phải như thế !
Chiến đấu không phải là như vậy !
Bọn chúng hẳn là phải dùng thêm cách bá đạo mạnh mẽ hơn nữa, hắn muốn nhanh chóng giải quyết trận chiến làm hắn không hài lòng này.
Lệ khí tăng lên, vảy trên mu bàn tay Lý Mục Dương biến thành màu trắng giống tuyết trắng, sau đó giống như là một viên kim cương trong suốt khảm vào da thịt của hắn.
Lý Mục Dương lại đánh ra một quyền đánh tan đám Huyết Nha kia, trừng mắt con mắt đỏ ngầu liếc về vị trí của Ô Nha.
Ô Nha có cảm giác không ổn .
Hắn nhanh chóng biến ảo thủ ấn, sau đó tất cả Huyết Nha trên bầu trời đều bay về phía hắn đứng.
Ô Nha cùng đám Thực Thi Huyết Nha này dung hợp lại cùng nhau , biến thành một quái vật tản mát ra khí âm độc.
Con quái vật kia di chuyển về phía Lý Mục Dương, hành tẩu không tiếng động , rồi lại kinh tâm động phách .
- Các ngươi đám sâu bọ nhỏ bé này.
Lý Mục Dương cắn nát môi của mình , khóe miệng máu me đầm đìa . Thanh âm của hắn khàn khàn , thương tang , rồi lại uy nghiêm khí phách:
- Đi …chết…hết…đi…
Lý Mục Dương nắm tay phải lại sau đó tung ra một quyền.
Huyết Nha cảm thấy nguy hiểm, vội vỗ cánh muốn trón.
Ô Nha cũng cảm thấy nguy hiểm , thay đổi thân hình muốn lao vào cánh cửa Hư Không.
Đáng tiếc một cỗ hấp lực cường đại đã trói buộc thân thể của cả hai làm cho bọn hắn không thể động đậy được.
“Ầm…”
Có điện quang lóe ra , như kinh lôi vang lên , con quái vật to lớn ngã ầm ầm xuống đất.