Không sợ chết, là điểm chung của hai người.
Chỉ khi nắm tay Yunho, Jaejoong đột nhiên nhận ra, chết với cậu không phải không đáng sợ, mà là vì sống không hề có ý nghĩa, mới không quan tâm tới tử vong, mà bây giờ không sợ, là vì Yunho nói, hắn không sợ chôn cùng…
Lúc Yunho cùng Jaejoong xuất hiện trước trụ sở của Kwon Ji Kyu, người của Kwon Ji Kyu ngay lập tức tiến lên chặn Carr đang theo phía sau, ý tứ rất rõ ràng, Kwon Ji Kyu đã sớm chờ hai người họ.
Vào trong nhà, khung cảnh lại một lần nữa lặp lại, chỉ khác, bên cạnh Kwon Ji Kyu không phải Kim Hee Chul mà thay bằng Kwon Ji Hee, mà Jaejoong, thì ở bên người Yunho.
“Giao Yoochun ra đây.” Trực tiếp đòi người, Jaejoong ngay cả dong dài cũng giản lược.
Quả thật như cùng một khuôn mẫu khắc ra… Kwon Ji Hee nhíu mày, nhưng Kwon Ji Kyu lại cười.
“Thật thú vị, lần trước Yunho hyung cũng đòi người như vậy, lần này lại đổi thành anh, Kim Jaejoong, anh quả thật rất giống với anh ấy…”
Nghe Kwon Ji Kyu dùng giọng điệu tràn ngập trào phúng mà nói, khó chịu của Jaejoong toàn bộ thể hiện trên mặt, trừng mắt nhìn nó, Jaejoong hiển nhiên đang cố gắng đè nén cơn giận trong lòng, phát hiện ra điều ấy, Yunho vội vàng nắm chặt tay cậu…
“Cậu muốn cái gì, tôi đều sẽ đưa, chỉ cần cậu giao Park Yoochun ra đây.” Vứt bỏ mọi thứ một cách rõ ràng, Yunho kiên định nói.
“Anh đều cho?” Như đang nghe chuyện gì kì lạ, Kwon Ji Kyu cười híp mắt. “Ý của anh là, vì Park Yoochun, anh có thể không cần hết thảy hiện tại của anh?”
“Đúng vậy, hết thảy, dù là sản nghiệp dưới danh nghĩa của tôi hay toàn bộ của Kwon gia, chỉ cần cậu mở miệng, tôi đều đưa.” Biểu đạt rõ ràng ý của mình, Yunho có thể cảm nhận được, Jaejoong đang nắm chặt tay.
Chưa từng nghĩ tới có người nào có thể làm như vậy vì cậu, từ khiêu khích, đối chọi gay gắt, thăm dò lẫn nhau, đến ỷ lại giờ phút này, từ nhỏ đến lớn chưa từng dám hi vọng xa vời có ai quan tâm sống chết của cậu, nhưng Yunho vì cậu muốn cứu Yoochun, mà nguyện ý buông tha tất thảy của mình…
“Thật khiến người cảm động, Yunho hyung, không biết phần dụng tâm này, là vì Kim Jaejoong bên cạnh anh, hay là vì Park Yoochun có quan hệ với Kim Junsu…”
“Đừng dài dòng nữa, Kwon Ji Kyu, tôi cùng Junsu nhờ có cậu ban tặng mà đã sớm trở thành quá khứ rồi, không phải sao?” Mặc kệ bén nhọn giấu trong lời Kwon Ji Kyu nói, Yunho cười vô cùng tự tin.
“Nói cũng đúng, anh vì Kim Jaejoong mà giết cả Hee Chul hyung rồi… Cho nên anh dựa vào cái gì cho rằng, anh có thể dùng hết thảy của mình, đền bù một Kim Hee Chul!” Sắc mặt thay đổi đột ngột, Kwon Ji Kyu hung dữ trừng Jaejoong, bộ dạng kia, quả thực như hận không thể nuốt chửng Jaejoong vào bụng.
Nó hận Jung Yunho là thật, nhưng ít nhất, Yunho để Hee Chul đến bên cạnh nó, so ra, Kwon Ji Kyu lại càng hận Jaejoong ──Nếu không phải vì cậu, Yunho sẽ không ra tay với Hee Chul, cho dù có hận, tình cảm trong quá khứ vẫn sẽ ngăn cản Yunho.
Mãi đến khi Kim Jaejoong xuất hiện, xóa đi vết tích năm tháng lưu lại, Kim Hee Chul mới phải chết, nó mới mất đi Hee Chul…
Mím môi, nhìn ra cảm tình của Kwon Ji Kyu với Hee Chul, tâm tình Yunho vô cùng phức tạp, nếu không có Jaejoong, hắn tin tưởng, hắn cũng sẽ vì cái chết của Hee Chul mà phẫn nộ, hận cái người hại chết Hee Chul, nhưng Kim Jaejoong xuất hiện lại khiến hắn nhận ra lựa chọn quan trọng hơn.
Hee Chul là quá khứ, Kim Jaejoong là hiện tại của hắn, cũng là tương lai của hắn…
“Cậu muốn mạng của tôi sao?” Bình tĩnh mở miệng, mặc kệ phản ứng của Yunho, Jaejoong tránh khỏi tay Yunho, tiến thẳng tới trước mặt Kwon Ji Kyu.
“Tôi muốn mạng của anh, đúng vậy, nếu anh chết, tôi có thể báo thù cho Hee Chul hyung, đồng thời cũng có thể khiến Yunho hyung thống khổ…” Nở nụ cười đẫm máu, khuôn mắt đáng yêu nay trở nên vô cùng đáng sợ.
“Muốn mạng của tôi thì tự tới mà lấy, đừng có bày mấy thủ đoạn này, Yoochun từ đầu tới cuối hoàn toàn không liên quan gì tới chuyện này!” Jaejoong đã bị Kwon Ji Kyu chọc giận, nắm chặt cổ áo Kwon Ji Kyu, muốn đấm thẳng tay.
Đối với cậu mà nói, sự tồn tại của Park Yoochun rất đặc biệt.
Cậu không yêu gã, càng không động tâm với gã, nhưng gã là bạn của cậu, điều này, không gì thay đổi được…
“Anh rất quan tâm Park Yoochun, đúng không?” Căn bản không sợ nắm đấm của Jaejoong, cười, trong mắt Kwon Ji Kyu lóe lên tia sáng kỳ lạ. “Tôi có thể trả anh ta lại cho anh, nhưng mà có một điều kiện.”
“Kwon Ji Kyu!” Cao giọng hô lên, mặc dù không biết Kwon Ji Kyu muốn làm gì, Yunho vẫn có chỗ bất an.
“Hiện tại, chiếm thượng phong là em, Yunho hyung…” Rời mắt lên người Jaejoong, Kwon Ji Kyu ghé sát miệng vào tai Jaejoong, nói ra lựa chọn của nó.
Mấy chữ đơn giản, lại khiến Jaejoong mở to hai mắt, quay đầu lại nhìn Yunho, sau đó, trực tiếp dùng tay túm chặt Kwon Ji Kyu, Kwon Ji Hee đứng bên cạnh không hề ngăn cản…
“Cậu dựa vào cái gì mà cho rằng tôi sẽ đáp ứng cậu, họ Kwon kia, cậu không sợ tôi giết cậu rồi đi tìm Yoochun sao?”
“Giết đi, tôi chết, Park Yoochun cũng phải chết… Ji Hee, người của anh hẳn vẫn ở đó đúng không?” Nở nụ cười bất cần Kwon Ji Kyu nhẹ nhàng hỏi Kwon Ji Hee.
“Đương nhiên, chỉ cần có gì biến động, bọn họ sẽ xử Park Yoochun ngay…”
“Anh dám!” Jaejoong gào lên ngăn không cho Kwon Ji Hee nói, trong mắt, hiện lên đầy đấu tranh. “Chỉ có mấy người mới nghĩ ra trò này… Lấy mạng Kim Junsu đổi Park Yoochun, thật sự là biện pháp hay mượn đao giết người, không phải sao?”
Cái gì!?
Nhìn chằm chằm Kwon Ji Kyu tràn đầy vui vẻ cùng Jaejoong nhíu chặt mày, cho dù không nói rõ, Yunho cũng mơ hồ đoán được ý Kwon Ji Kyu…
“Đừng nóng giận, Kim Jaejoong, tôi chỉ muốn thử xem, tầm quan trọng của anh với Yunho hyung tới mức nào thôi, liệu có đủ để anh ấy mất đi một Kim Junsu không… Anh giúp tôi giết Kim Junsu, tôi sẽ trả Park Yoochun lại cho anh, rất công bằng!
Quả thật công bằng.
Lấy tình bạn của cậu với Yoochun, cá cược với áy náy cùng giao tình của Yunho với Junsu… Cứu được Yoochun, Kim Junsu nhất định phải chết, nếu không cứu Yoochun, cậu sẽ mất đi người bạn này…
Dù chọn cái nào, cậu cùng Yunho đều không thể lựa chọn!
“Kwon Ji Kyu, cậu thật đúng là vận dụng vô cùng triệt để những việc ba dạy cậu…” Cắn răng, Yunho cơ hồ có thể nghe thấy lòng mình hò hét phải giết.
Hắn muốn giết người này, muốn giết, kẻ định cướp Kim Jaejoong cùng Kim Junsu…
“Anh có thể hận em nhiều hơn một chút cũng không sao, Yunho hyung, dù sao người đưa ra quyết định, là Kim Jaejoong.”
Kwon Ji Kyu vừa nói xong, Kwon Ji Hee liền chậm rãi lấy điện thoại ra, ấn dãy số, đường dây kết nối xong, ảnh Yoochun bị bịt kín hai mắt liền hiện lên!
“Anh chọn thế nào, Kim Jaejoong…”
Cười đưa ra tối hậu thư, dưới ánh nhìn soi mói của Kwon Ji Hee cùng Kwon Ji Kyu, Jaejoong buông lỏng tay, quay đầu lại, nhìn Yunho.
Không cần lời nói, chỉ cần ánh mắt, giãy dụa giấu dưới đáy mắt Jaejoong, Yunho như thấu hiểu, tương tự, bối rối của Yunho, cũng là thống khổ của Jaejoong ──
“Tôi đồng ý, thay cậu giết Kim Junsu…”