Chuyện gì xảy ra vậy?
Chẳng lẽ, lại đánh nhau à…
Từ bên trong truyền đến tiếng thủy tinh vỡ khiến Carr giật mình, cũng khiến y nhớ tới hình ảnh Jaejoong mạnh mẽ đấm Yunho, tuy rất lo lắng nhưng lại không dám phá cửa mà vào.
Dù sao, y không hề muốn bị đánh, hơn nữa, y tự thấy mình không có khả năng chịu đựng như Yunho…
“Hai người đừng có đánh nhau đến tai nạn chết người đấy…”
Lo lắng lẩm bẩm, đứng cách cửa phòng họp một khoảng, Carr vẫn rất băn khoăn, rốt cuộc có nên trực tiếp xông vào xem không…
Không hề phát hiện tâm tư của Carr ở bên ngoài, nhiệt độ bên trong đang dần tăng cao.
Hai mắt nhìn chằm chằm càng khiến cho dây thần kinh thêm mẫn cảm, cơ thể đụng chạm, đùi trắng nõn bị Yunho đặt lên vai, đung đưa theo từng lần va chạm mãnh liệt.
Như thể không chịu thua, cũng như thị uy với Yunho, Jaejoong liều chết cắn môi, một tiếng rên rỉ nho nhỏ cũng không chịu bật ra.
Thè lưỡi liếm cánh môi hồng nhạt bị Jaejoong cắn, ý cười trong mắt Yunho ngày càng sâu, như thể rất thỏa mãn với sự cậy mạnh này, Yunho đâm mạnh một cái, khiến cho Jaejoong kìm nén đến mức cổ cũng nổi gân xanh…
“Urghh…” Âm tiết nho nhỏ bật ra khỏi cổ họng.
“Còn nhịn nữa, người khổ là cậu thôi…” Vòng chân Jaejoong quanh eo, từng giọt mồ hôi chảy xuống, tốc độ ra vào của Yunho càng thêm mãnh liệt, ngay cả vách tường trong Jaejoong cũng mơ hồ cảm nhận được hình dáng phân thân Yunho.
Hốc mắt ướt nước mắt, Jaejoong định dùng tay che miệng, lại bị Yunho cường ngạnh đè hai bên thân thể, tính khí chui sâu vào trong chỗ tư mật của Jaejoong, tiểu huyệt bị ma sát làm cho hồng lên nhưng lại càng toát lên vẻ mê người, phun ra nuốt vào phân thân Yunho theo từng nhịp đưa đẩy, khiến người không thể nào tự kiềm chế được.
Trừng mắt nhìn Yunho đang muốn ép cậu đến cùng, bộ dạng của Jaejoong quả thực khiến người yêu thích đến cực hạn, hôn lên lông mày và mi mắt cậu, Yunho lại cười, nụ cười càng ngày càng sâu…
“Rên lên đi, không muốn cho Kim Ri Nam nghe à, nhận thua trước tôi cũng không phải chuyện xấu đâu… Jaejoong…” Nhẹ nhàng thổi khí bên tai Jaejoong, Yunho biết rõ, đây là một thủ đoạn chống cự của Jaejoong.
“Urghh… Argghh…” Hơi thở bên tai khiêu khích khiến Jaejoong dần dần không khống chế được.
“Rên nữa đi… Bằng không tôi không dừng đâu…” Bàn tay lớn vươn tới chỗ hai người kết hợp, rồi lại vuốt ve phân thân vì hưng phấn mà cao ngất của Jaejoong, bên trên dính chất lỏng màu trắng đục lại càng thêm phần quyến rũ.
“Không… Urghh… Không nhận thua… Anh còn chưa dùng đủ sức…” Cố sức phun ra từng chữ, không phải tiếng rên rỉ dễ nghe mà là lời khiêu khích.
“Được lắm… Cậu đừng có hối hận đấy…” Bắt lấy mắt cá chân Jaejoong, trong mắt Yunho ánh lên sự kiêu ngạo. “Từ trước tới nay chưa ai dám nói tôi không dùng đủ sức cả…”
“Vậy tôi là người đầu… Arghh… Urggh…” Còn chưa nói hết, Jaejoong bị từng trận ra vào mạnh mẽ làm cho rên rỉ.
Khác hẳn lúc vừa rồi, lần này, Yunho kéo cao chân Jaejoong, đặt cậu hơi nghiêng, thừa nhận toàn bộ phân thân Yunho ở những vị trí khác nhau, phân thân to ma sát bên ngoài tiểu huyệt non mềm, thuận theo sự níu kéo của tiểu huyệt mà đâm vào chỗ sâu nhất…
Ham muốn độc chiếm trong mắt Yunho lại khiến Jaejoong toàn thân càng thêm nóng bức…
“Argh… Không đủ… Arghh… Urghh…”
“Còn muốn cậy mạnh nữa sao, sẽ chết người đấy…” Nhắc nhở hành vi chơi với lửa của Jaejoong, tay Yunho cũng thuận thế mạnh mẽ nâng cao eo Jaejoong, để cho mông cậu đong đưa theo từng nhịp ra vào của hắn.
Chỗ tư mật của hai người vang lên tiếng da thịt va chạm, cộng thêm tiếng ướt át khi dịch thể chảy ra càng khiến người không thể ngăn được dục vọng đang tăng cao, ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa lỗ nhỏ trên đầu phân thân sắp bộc phát của Jaejoong, đâm thật sâu, lại rút ra thật mạnh mẽ, khiêu chiến sự kìm nén cực hạn của Jaejoong.
“Arghh… Jung… Urghhh… Arghh…. Chỗ đó… Tay… Argghhh…”
“Vẫn chưa đủ sức à…” Cố ý xuyên tạc lời Jaejoong nói, Yunho cắn tai Jaejoong, trong lúc vô tình, Jaejoong cơ hồ cả người ngã sấp xuống bàn họp, hai chân giơ cao hứng chịu sự điên cuồng của Yunho.
“Anh… Cố ý… Argghh…. Đừng nắm như vậy… Arggh…” Cảm nhận được Yunho đang nắm chặt phân thân của cậu trong tay, trong cổ Jaejoong phát ra tiếng rên rỉ cầu khẩn.
“Không nắm, vậy cậu muốn tôi làm thế nào… Cậu ngậm tôi chặt quá… Jaejoong…” Bị Jaejoong bóp chặt đến nhíu mày, thiếu tí nữa, Yunho đã phát tiết trong cơ thể Jaejoong.
“Anh buông tay… Arghh…”
“Thật muốn buông? Tôi thấy Jaejoong nhỏ rất thích tôi sờ như vậy mà, có vẻ sắp ra rồi…” Trong giọng nói Yunho tràn ngập khát vọng, mãnh liệt đến mức Jaejoong cảm giác như nó đang kích thích từng giác quan của cậu.
Nhìn chằm chằm Yunho đang tận lực dùng lời nói để kích thích cậu, Jaejoong như để trả thù, duỗi tay cầm tư liệu bị hất sang một bên, nghiêng người muốn ném Yunho, Yunho lại tránh thoát, để mặc đống giấy tờ đó đập vào tường!
“Xem ra, cậu vẫn còn rất nhiều sức…” Dùng tay bắt lấy hai tay Jaejoong, lợi dụng lực tay cùng dáng người đều chiếm ưu thế hơn cậu, khiến Jaejoong bị đè chặt không cách nào chống cự trên bàn họp, tiểu huyệt đang bị xâm nhập đột nhiên có cảm giác căng ra đau đớn!
Ý thức được Yunho định làm điều gì, Jaejoong muốn phản kháng, lại không nhanh bằng Yunho, đột nhiên, một cảm giác ấm áp chui vào trong tiểu huyệt bị Yunho chiếm cứ, kèm theo chất lỏng đang chảy vào là tốc độ đâm rút của Yunho ngày càng nhanh.
Tên này vậy mà lại rót cà phê vào chỗ đó của cậu… Tên khốn nạn…
“Argh… Jung Yunho… Anh đi… Arggh…”
“Muốn tôi chết sao? Vậy cũng phải có cậu làm bạn mới được… Cậu không biết à, cà phê cũng có công dụng thúc tình đấy…” Dùng ngón tay quệt chút cà phê chảy ra từ tiểu huyệt, cà phê pha cùng dịch thể của hắn và Jaejoong lại thêm phần lấp lánh.
Đặt ngón tay vào sát bên môi Jaejoong, hương vị đó lại khiến Jaejoong kìm lòng không được vươn lưỡi liếm cà phê dính dịch thể tanh nồng, kích thích vị giác của cậu…
Ngay lúc Yunho hôn Jaejoong, bên ngoài truyền đến tiếng ầm ĩ, trong đó, Jaejoong nghe rõ có giọng của Kim Ri Nam!
Yunho đương nhiên cũng phát hiện ra, mắt sâu thêm vài phần, cúi người hôn dọc theo chiếc lưng trần, khiến Jaejoong sợ run, cũng làm cậu chống tay đứng lên, quay sang, dùng khuỷu tay ôm lấy cổ Yunho, kéo xuống…
“Cho tôi…”