[YunJae Trung Văn] Nghịch Lân - Đam Mỹ

Chương 30




“Anh muốn làm cái gì?”

Phát hiện ý đồ của Yunho, ngăn tay Yunho tiếp tục tìm kiếm sâu hơn, Jaejoong trừng mắt nhìn hắn, trong mắt tràn đầy không thể tưởng tượng nổi.

Không trả lời vấn đề của Jaejoong, Yunho dán môi lên tai cậu, rút tay ra, lúc xẹt qua sau lưng cậu, cũng lấy ra một vật thể tròn nho nhỏ màu đen trên người Jaejoong.

Đại khái, là thừa dịp lúc Jaejoong không chú ý, đặt lên đi a.

Chỉ là, ngay cả vật nhỏ như vậy cũng phát hiện, vậy Jung Yunho đến tột cùng là dạng người gì, lại sống cuộc sống như thế nào, mới cảnh giác như vậy.

Hơn nữa, quyền lực của hắn ở Kwon gia…

Nhíu lông mày, Jaejoong ra sức tìm manh mối trong trí nhớ của mình, lại bị Yunho cắn khẽ một cái lôi lại sự chú ý.

“Anh…” Jaejoong muốn mở miệng, nhưng bị ngón tay Yunho đặt bên môi ngăn cản.

“Tên đó muốn nghe, chúng ta liền làm cho hắn nghe, miễn cho hắn quá nhàm chán.” Hạ thấp giọng, Yunho thì thầm bên tai Jaejoong, âm lượng này, chỉ có bọn họ nghe thấy.

Định cự tuyệt, ở nơi như thế này mà làm chuyện kia, nếu như bị phát hiện…

Nhưng nhìn vào ánh mắt đầy hào hứng cùng khiêu khích của Yunho, cùng với lửa giận do Kwon Ji Hee khơi mào, Jaejoong đã đánh mất năng lực suy nghĩ, để yên cho Yunho hôn cậu.

Đầu lưỡi dây dưa hưởng thụ hương vị Yunho, Jaejoong ngầm đồng ý để tay Yunho suồng sã tiến vào trong quần áo cậu, đụng vào da thịt trơn mềm mà nóng bỏng, Yunho xấu xa nắm chặt điểm nhỏ trước ngực Jaejoong.

“Có cảm giác rồi hả?” Đối với ảnh hưởng mà mình để lại trên người Jaejoong mấy hôm nay, Yunho tựa hồ rất hài lòng.

“Tôi chỉ là phối hợp với anh, mà anh có khi còn có cảm giác hơn a?” Không chịu thua dùng đầu gối ma sát hạ thân Yunho, Jaejoong xoay người khẽ liếm tai Yunho. “Nếu như bị trông thấy, làm sao bây giờ?”

“Sẽ không có người tới đây đâu, nơi này là sân đánh golf tư nhân, là sản nghiệp của Kwon gia…” Ngụ ý, sẽ không có ai dám chen vào.

Chỉ có điều, chọn gặp mặt Jaejoong ở đây, có nghĩa là tên Kwon Ji Hee kia không thật sự muốn gây bất lợi cho Jaejoong, có lẽ, là thăm dò mà thôi ── Vậy hắn không ngại diễn cho tên kia xem!

Dù sao, người được lợi, là hắn mà…

Cởi cúc áo Jaejoong, Yunho thè lưỡi hôn lên làn da đã hồng của Jaejoong, nghe thấy Jaejoong bất giác tràn ra tiếng rên khẽ, hàm răng cũng thuận thế kéo khóa quần Jaejoong xuống, cách lớp quần lót mềm mại mà liếm láp, nóng ẩm như vậy, khiến cho Jaejoong theo bản năng cong người, cũng làm cho dục vọng đã trướng lên lộ ra trước mặt Yunho.

“Phản ứng của cậu thật mê người…” Hai tay chống lên sân cỏ, Yunho tự đáy lòng ca ngợi, cũng cảm giác được, ngón tay Jaejoong đã cầm lấy phân thân của hắn.

Không khiêu khích giống hắn, Jaejoong ngược lại trực tiếp đụng vào nơi đầy mạch máu trên thân thể, quần áo cởi ra một nửa như ẩn như hiện khiến Jaejoong càng thêm gợi cảm, Yunho tận lực hạ thấp người, để phân thân của hắn ma sát ngón tay Jaejoong và cả phần bụng trắng mịn của cậu.

Da thịt đã trải qua rèn luyện co giãn không thua phụ nữ, mà xúc cảm lại còn tốt hơn…

“Ah… Anh đừng quá phận… Ah…” Cách lớp vải, Yunho cố ý dùng đầu ngón tay khều nhẹ phân thân cậu, Jaejoong đè nén không được rên rỉ kêu ra tiếng.

“Cảm giác coi như không tệ, quả nhiên, tôi yêu tiếng rên của cậu mất rồi…” Không cởi đồ lót của Jaejoong ra, Yunho ngược lại kéo quần hắn xuống, mạnh mẽ vứt quần lót sang một bên, tạo thành một hình ảnh dâm loạn.

“Jung Yunho… Ah…” Vốn định chửi ầm lên lại bị động tác kéo đồ lót xuống của Yunho khiến cho cả người run rẩy.

Vẫn còn quần áo ngăn cách, trong lúc Yunho có ý định dùng sức tiến vào giữa đùi cậu, Jaejoong muốn tránh, nhưng Yunho lại như thể biết rõ cách tra tấn người đang đắm chìm trong dục vọng, chậm rãi chuyển động, như có như không ma sát phân thân ướt đẫm đã tràn ra chất lỏng ở lối vào của Jaejoong.

“Urgg… Anh chơi chán rồi… Ah…” Cảm giác được ngón tay Yunho mang theo quần áo mà tiến vào cửa huyệt cậu, Jaejoong không tự chủ được nắm chặt tay hắn. “Anh thật sự… Định… Ah…”

“Đã bắt đầu rồi thì phải làm đến cùng, đây là nguyên tắc chơi của tôi… Làm tình cũng vậy…”

Rút ngón tay dính đầy dịch thể của Jaejoong ra, đang lúc Yunho muốn tiến thêm một bước, Jaejoong lại đột nhiên đẩy ngã Yunho, ngồi dậy, dưới cái nhìn của Yunho, chậm rãi há mồm, dùng khoang miệng nóng ẩm ngậm lấy tính khí Yunho.

Dục vọng phấn khởi sưng lên trong miệng Jaejoong, phun ra nuốt vào, nước bọt lóng lánh chảy ra ngoài miệng Jaejoong, lại khiến cho Yunho nhịn không được vươn ngón tay ra lau đi.

Cảm thụ ngón tay Yunho đang vuốt ve, Jaejoong thè lưỡi liếm, tựa như đang liếm láp phân thân Yunho…

“Hô…” Hít sâu một hơi, Yunho liều mạng khắc chế suy nghĩ áp đảo Jaejoong, tiến vào trong cơ thể cậu, tùy ý để Jaejoong bốc đồng khiêu khích…

Chỉ thấy, Jaejoong dùng hàm răng lôi áo ra, quần đang mặc bị tuột đến bắp chân, có chút khó khăn mở hai chân, ngồi trên bụng Yunho, để cho phân thân Yunho chạm vào bờ mông non mềm của cậu, chậm rãi ma sát…

Bộ dạng kia, quả thực quyến rũ đến cực điểm…

“Đáng giận…”

Cảm thụ sung sướng Jaejoong mang lại cho hắn, Yunho vô thức muốn đấm mạnh xuống đất, lại bị Jaejoong ngăn cản, lấy máy nghe trộm Kwon Ji Hee để lại trong tay Yunho ra, Jaejoong để nó gần sát tai Yunho.

Yunho đang nghi hoặc nhìn Jaejoong, cậu cúi người dán sát vào hắn, nhìn vào mắt Yunho, cửa huyệt đóng chặt của cậu chậm rãi mấp máy, để phân thân Yunho cảm nhận được ẩm ướt non mềm bên trong…

“Ah… Uhmm… Ah… Vào không được…” Mới để Yunho ở lối vào, Jaejoong đã toàn thân đầy mồ hôi, thở hổn hển, định dừng lại.

“Bình tĩnh… Từ từ sẽ vào được, tôi giúp cậu…” Nở nụ cười câu dẫn, Yunho lại để ngón tay của mình đâm vào trong huyệt mềm nhỏ của Jaejoong, mở rộng một hồi liền thẳng lưng một phát, phân thân của hắn chui thẳng vào trong bí huyệt của Jaejoong.

“Ah ── Anh tên khốn… Ah… Hô… Đừng cử động…” Tay đặt trên lồng ngực Yunho, trên trán Jaejoong nhỏ ra từng giọt mồ hôi, thần sắc trên mặt, không rõ là thống khổ hay khát vọng.

Ôm cổ Jaejoong, Yunho hôn cậu, thì thầm với Jaejoong:

“Muốn kích thích Kwon Ji Hee thì dùng sức một chút, bằng không sẽ thất bại đấy…”

Cảm nhận được Yunho tràn ngập khiêu khích thúc thẳng phân thân vào trong cơ thể cậu, vật nóng rực chôn sâu trong cơ thể khiến Jaejoong biết rõ Yunho khát vọng cậu như thế nào, bất giác xiết chặt tiểu huyệt, ôm chặt lấy Yunho.

“Anh… Tên khốn… Ah… Không được động…” Mang theo đe dọa, ngón tay Jaejoong cào từng đường trên ngực Yunho.

“Muốn tôi không động thì cậu tự làm đi, bằng không cứ tiếp tục như vậy, cả tôi và cậu đều khó chịu.” Nhắc nhở Jaejoong tình huống bây giờ, Yunho không có ý định dừng lại đơn giản như vậy.

“Không cần anh nói tôi cũng biết… Chết tiệt… Ah… Anh nhất định phải lớn như vậy sao…” Cảm giác phân thân Yunho trướng lên trong tiểu huyệt của cậu, Jaejoong ngay cả động đậy người cũng khó khăn.

“Còn thời gian trách tôi không bằng cậu tìm cách làm thế nào để tôi thoải mái đi…” Nghiêng mặt qua, khẽ cắn lên ngực Jaejoong, Yunho tuyệt không để chỉ trích của Jaejoong vào trong lòng.

Ngược lại, coi nói là ca ngợi, đầu ngón tay xoa nắn phân thân Jaejoong đặt trên bụng mình, kích thích giác quan Jaejoong, khiến cho cửa huyệt của cậu co rút càng nhiều hơn…

“Urghh… Đừng đụng vào… Không phải anh muốn tôi động sao… Dừng tay lại cho tôi… Ah…” Bắt được tay Yunho, trong mắt Jaejoong ngập nước, định khống chế mọi việc.

“Tôi chỉ là muốn giúp cậu… Muốn tôi dừng tay, cậu tốt nhất tập trung chút đi…” Để chứng minh lời hắn nói có bao nhiêu thành khẩn, Yunho không quên thúc người lên, phân thân của hắn càng chôn sâu trong tiểu huyệt nóng bỏng của Jaejoong.

Cắn răng chịu đựng va chạm đột ngột của Yunho, trừng mắt nhìn hắn, Jaejoong đương nhiên biết rõ đây là xem thường của Yunho với câ, thở hổn hển, cúi đầu xuống cắn lên cổ Yunho một cái, như thể trả thù Yunho vừa cắn cậu.

Chịu đựng cảm giác khó chịu mà cái nóng rực của Yunho mang đến cho cậu, nhìn Yunho lấy máy nghe trộm trong tay cậu ra đặt tới bên miệng, Jaejoong ngay cả quyền lợi kìm nén cũng bị đoạt mấy, chỉ có thể chậm chạp đong đưa eo ma sát tính khí Yunho.

“Ah… Urghh… Thật sâu… Ah…” Nắm chặt tay lại, Jaejoong liều mạng nhẫn lại khoái cảm xen lẫn đau đớn kia.

Dù sao, không có bất luận thứ gì bôi trơn, chỉ có dịch thể của hai người, đúng là hơi khô ráo..

“Ah… Đừng biến lớn nữa… Arghh… Jung Yunho…”

“Giỏi quá… Jaejoong, cậu làm rất tốt…” Tự đáy lòng khen ngợi, thần sắc Yunho bắt đầu xuất hiện cảm xúc hưởng thụ.

Nếu không phải đã định để Jaejoong tự chuyện động, chỉ sợ, giờ phút này, Yunho đã sớm xoay người áp đảo Jaejoong, hung hăng đâm dục vọng của mình vào trong cơ thể cậu, quản việc có bị người nhìn thấy hay không làm gì, phải làm đến khi thân thể thỏa mãn mới thôi…