Nghịch Chuyển Nhân Sinh

Chương 7: Hòa nhập xã hội bắt đầu kiếm tiền






Sau 1 giờ, Hạo Nam đã đi ra khỏi khu rừng mà trước đây mình sinh sống. Phía xa xa là một thành phố sầm uất nhộn nhịp, ở nơi đó con người đang tấp nập qua lại.

Sau khi đi vào thành phố, hắn dùng thần thức đều tra mọi thứ xung quanh xem những chuyện ở nơi đây. Trên cơ bản thì hắn đã hiểu được tất cả mọi việc. Ở nơi này mọi người sử dụng tiền để trao đổi những thứ mà mình cần, giống như những gì được kể lại lúc còn ở trong thôn.

“ Ở nơi đây hầu như mọi người đều mắc bệnh, không bệnh nặng thì cũng bệnh nhẹ. Mình quyết định mở sạp để khám bệnh cho mọi người, khi đó mình sẽ có được tiền, quyết định vậy đi cứ thế mà làm.” Hạo Nam quyết định mở sạp để khám bệnh cho mọi người.

Không có băng rôn hay biển quảng cáo, hắn đành phải tự mình quảng cáo bằng cách hô to :

“ Khám bệnh đây. Khám bệnh đây. Khám bệnh đây. Bệnh gì cũng có thể chữa được, cho dù là nhức đầu nóng sốt hay là gãy tay gãy chân tôi điều chữa được cả. Mọi người đến xem đi không đến khám bệnh thì cũng đến xem cho biết đi.”

Chẳng ai quan tâm, một lúc sau mới có một người đàn ông trung niên tiến tới sạp thuốc hỏi chuyện :

“ Cậu vừa nói bệnh gì cậu cũng chữa trị được đúng không. Nếu cậu dám lừa gạt tôi sẽ báo cảnh sát bắt cậu.”

Hạo Nam nhanh chóng trả lời.

“ Những điều cháu nói đều là sự thật. Chú muốn khám bệnh hay sao ? “

Người đàn ông trung niên nghe vậy liền tiếp tục nói :

“ Đúng vây, dạo này tôi thấy cơ thể không được khỏe, thường xuyên nhức đầu chóng mặt. Đi khám ở bệnh viện họ chỉ cho tôi uống thuốc sau đó khuyên tôi nghỉ ngơi và tập thể dục nhiều hơn. Cậu xem có thể chữa khỏi cho tôi hay không ?”

Hạo Nam nhanh chóng trả lời :

"Bệnh của chú cháu có thể trị được. Chú có thể chi trả bao nhiêu tiền để chữa bệnh cho mình. "

Trầm tư suy nghĩ một lúc thì người đàn ông trả lời :

“ Nếu cậu chữa khỏi bệnh cho tôi, tôi sẽ trả cho cậu 10 triệu, cậu thấy thế nào được không ?”


Khách hàng đầu tiên mà đã chịu chi như vậy. Hạo Nam vui vẻ lời :

“ Được ạ. Chú lại đây ngồi đi. Bây giờ chú thả lỏng tâm thần. Đúng rồi hãy thư giãn thả lỏng mọi thứ trên cơ thể. Sau đo hô hấp đều đặn vào.” Hạo Nam vận chuyển chân khí đưa vào trong cơ thể của vị khách hàng đầu tiên để kiểm tra tình trang sức khỏe của vị khác hàng này.

Hạo Nam giảng giải :

“ Do chú đã lớn tuổi nên kinh mạch dể bị tắc nghẽn, máu huyết không được lưu thông đều đặn. Vì vậy chú thường xuyên có những triệu chứng nhức đầu chóng mặt, hoa mắt mất ngủ .v.v... rất ảnh hưởng đến cuộc sống. Những chịu chứng trên là do não thiếu oxi, nguyên nhân thiếu oxi là vì kinh mạch bị tắc nghẽn. Cháu sẽ châm cứu cho chú, ở nơi đây không tiện mình đi vào một khách sạn đi.”

Vị khách hàng đầu tiên nghe vậy liền trả lời :

“ Được chúng ta đi thôi, ở ngay đằng trước có một nhà hàng, chúng ta đi vào đó chữa bệnh rồi ăn luôn. “ Bác bệnh nhân hào sảng trả lời.

Người đàn ông trung niên dẫn Hạo Nam vào một nhà hàng có tên là Long Phượng Điếm.

Sau khi đi vào phòng víp của nhà hàng Hạo Nam lên tiếng hỏi :

“ Cháu tên là Trần hạo Nam. Chú tên gì vậy ? Nói chuyện với chú nãy giờ, nhưng cháu còn chưa biết tên của chú.”

“ Tôi tên Hoàng Phi Long cậu cứ gọi tôi chú Long là được rồi. Cậu ăn gì cứ gọi món đi lần này tôi mời.”

Hạo Nam khiêm tốn trả lời :

" Dạ để chút nữa cháu sẽ gọi. Chú nằm lên ghế đi, để chửa bệnh cho chú. Cháu cần xoa bóp và kết hợp với châm cứu." Với tu vi của hắn thì không cần phiên phức như vậy, chỉ cần sử dụng 1 ích chân khí truyền vào trong cơ thể chú Long giúp kinh mạch lưu thông là được. Nhưng hắn phát hiện thế giới bên ngoài không có bản lãnh như mình, họ chỉ cho uống thuốc để cho bệnh thuyên giảm chứ không thể khỏi hẳn được. Vì không muốn bị người khác chú ý, hắn quyết định làm theo cách mọi người vẫn làm. Họ chữa không khỏi nhưng hắn có chữa khỏi.

" Trước hết chú dùng viên thuốc giảm đau này đi." Hắn đưa cho Hoàng Phi Long 1 viên mê dược để cho ông ta uống. Viên Đan dược này được đều chế bởi Hoa Anh Túc và Túy Long Thảo.

Sau 2 phút dược lực có tán dụng chú Long lâm vào trang thái hôn mê. Hạo Nam sử dụng 6 cây ngân châm châm vào 6 huyệt trên cơ thể của chú Long. Cây thứ nhất châm vào huyệt bách hội, cây thứ hai châm vào huyệt đản trung, cây thứ 3 thứ 4 phân biệt châm vào 2 huyệt thủ âm ở 2 lòng bàn tay, cây thứ 5 và thứ 6 thì châm vào huyệt dũng tuyền ở 2 lòng bàn chân. Sau đó hắn bắt đầu vận chuyển chân khí truyền vào trong cơ thể chú Long để đả thông những kinh mạch bị tắc nghẽn.

Sao khi làm xong tất cả hắn gọi phục phụ vào để gọi món ăn. Các món ăn mà hắn chọn, đều là đồ biển như : Tôm Hùm, Hải Sâm, Cá Ngừ ca li và Cua biển. Mười phút sau hắn tiến hành rút ngân châm ra và truyền chân khí vào giúp chú Long tỉnh lại.

Hai tay động đậy, chú Long dần dần tỉnh lại.

" Ai ui. Cơ thể ê ẩm hết cả lên."

Nghe vậy Hạo Nam liền trả lời:

" Do cháu vừa châm cứu xong, kinh mạch được lưu thông nên cơ thể mới bị như thế ạ. Đây là thuốc khi về nhà mỗi ngày chú uống 1 lần liên tục bảy ngày bệnh sẽ khỏi hẳn. Sau này chú nên thường xuyên vận động cơ thể, để cho cơ thể khỏe mạnh hơn." Hạo Nam lấy ra 7 viên liệu thương đan đưa cho chú Long rồi dặn dò những việc nên làm.

Chú Long ngạc nhiên thốt lên :

" Như vậy là xong rồi sao ? Không cần thêm vài lần trị liệu nữa à ? Có chắt ăn không ? Bệnh này chú đã đi nhiều bác sĩ nổi tiếng, nhưng họ chỉ làm cho bệnh giảm nhẹ chứ không thể khỏi hẳn." Liên tục ba câu hỏi được chú Long nêu lên, tại vì lời nói của Hạo Nam làm cho ông ta quá bất ngờ.

Hạo Nam mĩm cười trả lời :

" Thật trăm phần trăm chú ạ."

Thấy Hạo Nam khẳng định như vậy chú Long đành nói tiếp :

" Như vậy cậu theo tôi về nhà tôi ở 1 tuần đi. Sau khi tôi khỏi bênh cậu có thể đi. Mới gặp lần tôi củng không thể tin cậu được, xã hội này nhiều kẻ lừa gạt lắm. Với lại đến nhà tôi, cậu củng có thể khám bệnh cho gia đình tôi để kiềm tiền, tôi sẽ chi trả đầy đủ cậu không cần phải lo."

Hạo Nam biết vị khách hàng đầu tiên này khó mà tin tưởng mình. Hắn liền gật đầu đồng ý :

" Được, nếu vậy chú đưa cháu đến nhà chú đi."

Thấy Hạo Nam đồng ý đi theo mình, chú Long thở phào nhẹ nhõm nói :

" Được để tôi gọi tài xế lại đón. Bây giờ thì gọi món ăn đi."


" Dạ cháu vừa gọi rồi, chắt người ta mang lên ngay thôi." Hạo Nam vừa nói xong thì đúng lúc phục vụ mang đồ ăn vào.

" À có rồi kìa, mà sao cậu gọi toàn đồ hải sản vây ? "

" Dạ do nhà cháu ở vùng núi, nên trước đây cháu chưa từng ăn những thứ này, bây giờ có cơ hội nên mới ăn thử."

" Ừ vậy thì ăn nhiều vào, chú củng lớn tuổi rồi nên không ăn nhiều chất đạm."

Hạo Nam nghe vậy thì nhanh chóng nói :

" Không sao chú cứ ăn thoải mái đi ạ, ăn nhiều mới có sức khỏe tốt. Cháu vừa điều trị cho chú rồi, sau này chủ cứ ăn uống thoải mái. Chú nên thường xuyên vận động, tập thể dục thể thao là được."

" Tốt như vậy, được chú tin ở cháu. Cháu uống gì để chú gọi lên 2 chú cáu mình uống, nhân cơ hội làm quen với nhau luôn."

" Dạ cháu uống cái gì củng được."

" Phục vụ cho tôi 2 cái ly và 1 chai rượu mao đài." Chú Long gọi thêm 1 chai rượu mao đài. Hai phút sau phục vụ đem lên 1 chai Mao Đài và 2 cái ly để uống rượu.

Trong khi ăn chú Long hỏi thăm hoàn cảnh gia đình của Hạo Nam và giới thiệu các thành viên trong gia đình mình:

" Trước nay cháu sống ở đâu, gia đình có những ai. Gia đình chú thì có 5 người, Cha của chú tên là Hoàn Thế Khôi bây giờ đã hơn 70 tuổi rồi, củng thường xuyên đau ốm. Vợ chú tên là Võ Như Ngọc bà ấy củng bằng tuổi chú đều hơn 50 tuổi. Còn đứa con trai lớn nó tên Hoàng Phi Hổ được 25 tuổi rồi suốt ngày chỉ biết ăn chơi. Còn lại là đứa con gái út tên là Hoàng Võ Phi Phượng gần 18 tuổi rồi chắt củng bằng tuổi với cháu."

Hạo Nam nghe củng trả lời:

" Cháu ở thôn Vĩnh An, lúc 7 tuổi ba mẹ cháu đi vào rừng không may bị lỡ đất đè nên đều mất. Ông nội cháu do lớn tuổi nên 6 năm sau lúc cháu 13 cũng mất. Hơn 3 năm nay cháu sống 1 mình, bây giờ cháu củng gần 18 tuổi rồi ạ."

Chú Long nghe được cảnh ngộ gia đình Hạo Nam thì cảm thấy mình hỏi chuyện không nên hỏi :

" Chú xin lỗi. Chú không biết gia đình cháu gia cảnh lại bi thương như vậy."

" Không sao đâu ạ, cháu đã quen rồi."

Sau 1 giờ hai người ăn xong nên chủ Hổ gọi phục vụ tính tiền :

" Phục vụ tính tiền."

" Dạ tôi tới ngay đây. Tôm Hùm số lượng 2 con 800 ngàn. Bào Ngư 10 con 300 ngàn. Cá Ngừ Ca Li 2 phần 500 ngàn. Cua Biển 2 con 400 ngàn. Một chai rượu Mao đài 200 ml giá 400 ngàn. Tổng cộng là 2 triệu 400 ngàn thưa ông."

" Hai triệu rưởi khỏi thói còn dư bo cho cậu. "

Phục viện thấy vậy rối rít cảm ơn :

" Dạ cảm ơn quý khách. Quý khách đi thông thả."

" Đi thôi xe đang đợi bên ngoài."

Sau 30 phút xe chạy đến nhà của chú Long. Nhà chú Long nằm ở ngoại thành, điện tích khoảng 15 ngàn mét vuông. Xung quanh nhà có trồng rất nhiều cây xanh và hoa cỏ nên không khí rất trong lành và mát mẻ. Về phần ngôi nhà, đó là một ngôi biệt thự 3 tầng xây theo kiểu Pháp.

Khi vào trong nhà chú Long liền gọi quản gia :

" Anh Hải pha cho tôi 1 ấm trà long tĩnh."

Lão quản gia liền đáp lời :

" Vâng có ngay chưa ông chủ."

Năm phút sau người quản gia đem ấm trà đã dược pha sẵn trên bàn. Chú Long thấy vậy liền nói :


" Cháu ngồi ở đây uống trà đi. Chú đi gọi ông cụ đến để cháu kiểm tra.

" Dạ được rồi chú đi đi, ngồi ở đây được rồi."

Chú Long nghe vậy liền hỏi lão quản gia :

" Lão gia đâu rồi chú Hải. Vợ tôi củng đi đâu rồi. Còn 2 đứa con tôi tụi nó đang làm gì vậy."

Lão quản gia nghe vậy tiền trả lời :

" Dạ thưa ông chủ. Lão gia đang đánh cờ với chú hai ngoài vườn. Bà chủ thì đi dạo phố với bạn. Cậu chủ thì bị té xe, khớp vai bị trật vừa ở bênh viện về, hiện giờ đang ở trên phòng. Cô chủ thì đi học võ rồi thưa ông chủ."

Chú Long vừa nghe thi nổi giận :

" Nó lại đi đua xe à. Chú đi lên phòng gọi thằng Hổ xuống đi. Tôi thì đi ra vườn gọi ba với chú hai tôi vào. Tôi có mời cậu Hạo Nam về xem bênh cho ba tôi. À đúng rồi, chú cho người dọn dẹp 1 căn phòng cho khách ở lại. Đại phu sẽ ở nhà chúng ta một tuần."

" Tôi đã biết thưa ông chủ."

Ngoài vườn.

Chú hai tên Hoàng Thế Chân nói : " Xe vào giữa chiếu tướng bí. Anh cả tôi thấy dạo này sức khỏe anh không được tốt, sao anh không đi khám xem mình có bị gì không. Gia đình anh củng dư giả chứ có thiếu thốn gì đâu."

Lão gia lên tiếng trả lời : " Ôi thì củng chỉ mấy cái bệnh của người già thường gặp. Nhức tay nhức chân khó ngủ mà thôi chịu đựng một chút là được."

Chú Long vừa lúc đi ra tới, nghe được cuộc nói chuyện giữa 2 người. Nên lên tiếng nói vào :

" Chúa hai nói đúng rồi đó ba. Nhà mình củng có tiền ba dừng tiết kiệm nữa."

Lão gia nghe dậy thì tức giận nói : " Mày nói nghe hay quá. Mày biết lúc xưa để kiếm được tiền, tao phải vất vả như thế nào không ? Bây giờ có được chút đỉnh tiền thì bắt đầu phung phí."

Chú nghe vậy thì phản bác :

" Sức khỏe là quan trọng ba phải xem trọng mới phải. Với lại ba đi mà la thằng cháu nội đích tôn của ba kìa. Nó mới là thằng tiêu xài phung phí."

Lão gia thấy mình đuối lý nên nói lãng sang chuyện khác : " Mày nói chuyện mắc cười quá. Mày có nhiều tiền không để con mày xài thì để cho ai xài đây. Mày ra đây tìm tao có chuyện gì không ?"

Chú Long : " ....... "

Chú Long nghe ba mình nói xong thì im lặng một lúc mới nói : " Con mới mời được một vị đại phu rất giỏi về nhà mình. Con cũng đa khám rồi, kết quả rất tốt. Ba với chú hai củng vào khám đi."

Chú hai nghe vậy liền nói : " Tốt vậy hả ? Mấy hôm nay cái lưng tao củng nhức mỗi quá trời. Tao phải đi kiểm tra xem có tốt như mày nói không. Anh cả tôi thấy anh sắp không xong rồi đó, còn tiết kiệm nữa là dô hòm nằm luôn đó nha."

Lão gia nghe mình bị chù ẽo nên tức giận chửi : " Thằng mắc dịch mày dám chù ẽo anh mày chết à. Thôi được sau nay tao sẽ không tiết kiệm nữa được chưa. Tao củng không muốn chết sớm như mày nói."

Sau một màng đấu khẩu ba người đi vào nhà để Hạo Nam kiểm tra sức khỏe. Xem mình có bị bệnh gì hay không.