Nghịch Chuyển Nhân Sinh

Chương 52: Nhất kích tất sát - bản lĩnh thật của lục tiểu phụng






Khó có được cơ hội, mọi người toàn tâm, toàn ý mà tu luyện.

"Đoàn." Sau hai tháng tu vi của Ngũ Hành Vân từ thập tinh đột phá lên thập nhất Ngưng Thần Cực Cảnh, lực chiến tăng lên một tầng lầu, mọi người hâm mộ chúc mừng, sau đó lại tiếp tục tu luyện.

Lúc này, tu vi của Lục Tiểu Phụng đã đạt đến Ngưng Thần Cảnh đại viên mãn, hắn liền bắt đầu tích xúc cố gắn đột phá lên thập nhất tinh Ngưng Thần Cực Cảnh. Tu vi của chúng nữ đều đạt đến tam tinh sơ kỳ đỉnh phong Ngưng Thần Cảnh, tu vi của Hạo Nam chỉ tăng lên một tiểu cảnh giới đạt đến lục tinh trung kỳ đỉnh phong Ngưng Thần Cảnh.

Sau một năm, Lục Tiểu Phụng đã thành công đột phá tu vi lên, thập nhất tinh Ngưng Thần Cực Cảnh, Hạo Nam và chúng nữ đều có tu vi thập tinh Ngưng Thần Cảnh. Thấy mọi người không thể hấp thu thêm dược lực, Mỹ Hầu Vương liền làm phép, phong ấn số dược lực còn lại nằm trong cơ thể mọi người.

Mỹ Hầu Vương mở miệng nói. "Được rồi, trong một khoảng thời gian ngắn tu vi của bọn ngươi sẽ không có tiến triển, các ngươi thiếu khuyết chiến đấu rèn luyện, các ngươi chỉ mới hấp thu 1/10 dược lực của Bàn Đào Quả, ta đã phong ấn dược lực bên trong cơ thể của các ngươi, sau này mỗi ngày phong ấn sẽ tự động nới lỏng cung cấp linh khí cho các ngươi tu luyện. Ta phải rời khỏi nơi đây rồi, bọn ngươi củng nên đi ra ngoài rèn luyện đi, đây là trận pháp truyền tống, nó sẽ giúp các ngươi rời khỏi Tử Vong Cốc.

Cách nơi đây 500 vạn dặm, ở sâu trong cùng Hỗn Độn Bí Cảnh, khi xưa Tạo Hóa Hỗn Độn Kinh xuất thế vắt ngang nơi đó 10 vạn năm, thì phá không bay đi. Nhưng nơi đó vẫn còn lưu giữ đạo vận pháp tắc, các ngươi nên đến nơi đó tu hành tham ngộ, sẽ rất tốt cho các ngươi đột phá lên Hợp Nhất Cảnh. Sâu trong bí cảnh, đối với bọn ngươi củng không phải tuyệt đối an toàn phải cẩn thận, nơi đó có 10 con yêu thú bát giai, thất giai thì hơn trăm đầu, hiện tại các ngươi chỉ mới xâm nhập được 1/10 bí cảnh mà thôi. Chúc bọn ngươi may mắn, có duyên chúng ta sẽ gặp lại"

Nói xong Hầu Vương mém bọn họ vào trong trận pháp, đưa bọn họ đi. Trước khi mọi người đi, Hầu Vương có đưa một cái giới chỉ cho Hạo Nam. Mặc dù không biết bên trong giới chỉ có những gì, nhưng hắn biết dược Hầu Vương đưa cho hắn nhất định là thư tốt.

Ngay sau đó mọi người bị truyền tống ra bên ngoài, trực tiếp vượt qua Tử Vong Cốc, xuất hiện ở một khu vực xa lạ mà mọi người không biết.

Lúc này Hạo Nam lên tiếng nói. "Được rồi, chúng ta phải nhanh tiến vào sâu bên trong bí cảnh, chúng ta đã trễ một năm so với người khác, nếu không tăng tốc mọi thứ sẽ bị người khác thu hết. Sau khi Hầu Vương rời khỏi nơi đây, Cửu Anh sẽ không còn bị kiềm chế, Tử Vong Cốc sẽ chân chính là Tử Vong Cốc rồi. Nếu như sau này chúng ta muốn đi vào đó để thu lấy Bàn Đạo Thụ, lực chiến của chúng ta phải sánh ngang với con Cửu Anh đo mới được à."


Nhóm người tiếp tục lên đường, tu vi tăng cao lnên tinh thần của mọi người rất phấn chấn và vui vẽ. Đi thêm một vạn dặm thì Hạo Nam nghe được tiếng nổ to và âm thanh của yêu thú rống.

Hạo Nam dừng lại hỏi mọi người. "Cách chúng ta 500 dặm, dường như có tu sĩ đánh nhau, mọi người có nghe được không."

Lục Tiểu Phụng nghe vây, liền tập trung tinh thần lắng nghe. "Ta nghe không rỏ, hình như có tiếng chấn động, còn có tiếng yêu thú gầm rống, xa quá nên ta không nghe rỏ."

Lúc này Ngũ Hành Vân nằm xuống đặt tai trên đất, im lặng lắng nghe, nghe một lúc thì hắn mở miệng nói. "Đúng vậy, phía trước cách chúng ta 500 dặm có người đang chiến đấu."

"Như vậy, chúng ta nhanh đuổi tới đó xem, ở nơi đo dang xảy ra chuyện gì." Hạo Nam quyết định tiến về vị trí đang chiến đấu nhìn xem, nơi đó có chỗ tốt gì, mà để bọn họ tạo ra động tĩnh lớn như vậy.

"Chíu..... Bùm." Phía trên trời đột nhiên xuất hiện pháo sáng cầu việc, vị trí cầu việc lại đúng nơi mà nhóm người Hạo Nam đang tiến đến.

Ngũ Hành Vân thấy pháp sáng cầu cứu, thì lên tiếng hối thúc. "Là pháo sáng cầu cứu của đồng minh, không biết là môn phái nào gặp nguy hiểm, chúng ta củng nhanh chóng đi tới đó trợ giúp bọn họ."

"Tốt." Tu vi tăng cao, cần phải tranh đấu rèn luyện, vừa đúng như mọi người mong muốn, nên mọi người đồng thanh đáp ứng.

Mọi người ra sức phi hành, sau nữa giờ thì bọn họ đã tới nơi. Cảnh tượng đầu tiên hiện vào mắt mọi người là, hỗn loạn, hết sức hỗn loạn. Phía dưới hai phe đang đứng giằng co nhau, một bên là tu sĩ, một bên là yêu thú. Phía trên không trung, thì có hai người đang đánh nhau, nói chính xác hơn là Thích Đông đang chậc vật phòng ngự và chịu đòn, hắn đang bị con yêu thú đầu điểu thân người đè đánh.

Lục Tiểu Phụng tiến lại gần nhóm người Thiên Sơn Tự hỏi. "Các vị tiểu hòa thượng, bị thương có nghiêm trọng lắm không?"

Một vị tiểu hòa thượng có thương thế nhẹ nhất, lên tiếng trả lời. "Mô phật. Trong thời gian ngắn, mọi người còn có thể chịu được, tiểu tăng xin cảm tạ các vị thí chủ đã đến đây tương trợ."

Hạo Nam thấy vậy, liền lấy ra một lọ ngũ giai Liệu Thương Đan, phát cho mỗi người một viện để chữa thương. "Đây là Liệu Thương Đan, các vị tiểu hòa thượng nhanh chóng phục dụng để chữa thương đi, nếu để quá lâu sẽ không tốt. Các vị cứ an tâm liệu thương, mọi việc nơi đây cứ để bọn ta lo liệu. Ta nghĩ, tu sĩ của các môn phái khác, chẳng mấy chốc sẽ đuổi đến đây ngay thôi."

Giúp xong các vị tiểu tăng, Hạo Nam quay lại nhóm người của mình, hắn mở miệng nói. "Mọi người chuẩn bị chiến đấu, Ngũ Hành Vân đạo hữu lên phía trên giải vây cho Thích Đông tiểu đại sư. Lục Tiểu Phụng đại ca thì đối phó đám lục giai con yêu thú, các muội thì giao thủ với đám tứ giai, ngũ giai yêu thú còn lại. Mọi người cư yên tâm lớn mật đánh nhau, ta ở phía sau sẽ chú ý quan sát, nếu có người gặp nguy hiểm ta sẽ ra tay cứu viện."

"Tốt. Ngũ Hành Vân mở nói một chứ liền lăng không bay lên, tiến về khu vục Thích Đông đang chiến đấu.

"Lục giai yêu thú sao? Tu vi của ta đã tăng lên Ngưng Thần Cực Cảnh, chiến lực tăng vọt, đây là lúc để cho ta thể hiện." Tự nói mấy câu, Lục Tiểu Phụng liền xông thẳng về phía đối diện, bắt đầu chém giết. Chúng nữ củng không lạc hậu, mọi người theo sát phía sau bắt đầu ra tay tranh đấu.

Lúc này Ngũ Hành Vân đã bay đến bên canh Thích Đông. "Thích Đông, ngươi xuống phía dưới nghĩ trước đi. Con yêu thú này để cho ta ngăn cản là được."

Thích Đông nghe vậy liền trả lời. "Cảm tạ Ngũ thí chủ đã đến tương trợ, đối diện là Thiên Bằng Đại Vương, nó đã thành công đột phá lên thất giai rồi, Ngũ thí chủ cần phải cẩn thận."


Ngũ Hành Vân gật đầu, ý nói đã biết, hắn lên tiếng đáp. "Không chỉ có hắn tu vi tăng cao, tu vi của ta củng đã đột phá, hòa thượng ngươi cứ xuống dưới nhìn xem là được."

"Xem ra Ngũ thí chủ đã thành công đột phá lên Ngưng Thần Cảnh Cực Cảnh, lực chiến lại tăng cao. Ngũ thí chủ quả nhiên phúc duyên không cạn, đã vậy bần tăng xuống bên dưới nghĩ ngơi một lúc."

Đối diện Thiên Bằng Đại Vương thấy Thích Đông muốn đi, liền tăng sức tiến công, nó nói. "Hừ. Cướp linh dược của bổn vương, còn muốn chạy, nằm mơ đi."

"Thiên Bằng Hiện."

"Đại Bằng Triển Dực Bá Vân Tiêu."

"Hừ tới vừa đúng, tiếp ta một chiêu thử xem."

"Liệt Hỏa Thiên Chưởng."

"Bằng Độn Thiên Lý."

Thiên Bằng Đại Vương đang từ trên lao xuống, tao ngộ một chưởng ẩn chứa hỏa diễm khủng bố xông lên. Hắn thấy vậy liền biến sắc, nhanh chóng sử dụng thân pháp tránh né. Đại Bằng Triển Dực Bá Vân Tiêu chưa ra hết chiêu, lại bị cưởng ép sử dụng chiêu Bằng Độn Thiên Lý để tránh né, chân khí phản phệ làm cho khí huyết sôi trào. Vừa giao thủ một chiêu, Thiên Bằng Đại Vương đã bị ép xuống hạ phong.

"Hừ, đối thủ của ngươi là ta, chiêu vừa chỉ là thăm dò thôi, bây giờ thử tiếp một chiêu mạnh nhất của ta xem.

"Hỏa Thiêu Thiên Địa."

"Nhân loại hèn mọn, vừa nãy là ta sơ ý, để ngươi chiếm tiện nghi. Đừng tưởng sử dụng hỏa hệ công pháp là ăn chắc ta, ta không sợ hỏa diễm đâu."

"Bằng Dực Phiên Thiên Phong Vân Khởi."

Hỏa diễm nổi lên, bằng dực vỗ cánh tạo gió thổi tắt hỏa diễm. Ngay sao đó, hai người lao vào nhau đánh sắp lá cà. Chiến trường phía dưới, bên phe nhân loại tuyệt đối chiếm thượng phong. Bên phe yêu thú liên tục bại lui, đôi lúc có yêu thú cấp thấp bị đánh giết.

"Hắc hắc, yêu thú các ngươi thật tốt chống chịu à, tiếp sau ta sẽ ra tây toàn lực, để cho mọi người nơi đây biết được thập đại hào kiệt mạnh như thế nào. Mọi người thật tốt nhìn Linh Tây Nhất Chỉ pháp môn của ta à nha."

"Nhất Chỉ Đoạn Huyết."

"Nhị Chỉ Đoạn Gân."


"Tam Chỉ Đoạn Cốt."

"Tứ Chỉ Đoạn Hầu."

"Ngũ Chỉ Đoạn Tâm."

"Khặc khặc. Còn bốn chiêu theo thứ tự là, Lục Chỉ Đoạn Linh, Thất Chỉ Đoạn Pháp, Bát Chỉ Đoạn Giới, Cửu Chỉ Đoạn Đạo. Hiện tại, tu vi của ta chưa đủ, nên không thể thi triển. Khặc khặc, sợ rồi chứ gì?"

Công pháp của Lục Tiểu phụng có tên chính xác là Linh Tê Cửu Chỉ, môn chỉ pháp này chuyên nhằm vào các huyệt đạo hoặc các nơi hiểm yếu của đối thủ mà tấn công. Nhất kích tất sát, đối thủ chỉ cần, trúng một chiêu liền bị trọng thương, chắc chắn sẽ chết. Nên được mọi người gọi thành Linh Tây Nhất Chỉ, ngụ ý là, chỉ cần chúng một chỉ bất kỳ sẽ đi tây thiên gặp phật tổ, mà đi tây thiên tức là đã chết.

Hạo Nam biết được củng phải khen lợi hai, nhất kích tất sát, không cần có chiêu thức hoa lệ rờm rà, chỉ cần có hiệu quả là được.

Mấy con lục giai yêu thú cùng Lục Tiểu Phung đang giao chiến ngang nhau, đột nhiên bị Lục Tiểu Phụng thi triển tuyệt chiêu, khiến bọn chúng trở tay không kịp. Một con yếu hầu bị phá nát, một con trái tim bị phá nát, yêu hồn củng không kịp đào đẩu, nên khi bị trúng chiêu liền ngã lăng ra chết.

Lúc này, nhóm người Vương Kiếm Môn, Ngũ Hành Tông, Tam Tinh Các, Hợp Hoang Tông lần lượt đuổi tới, bọn họ liền gia nhập vào trận chiến. Các tu sĩ thuộc tóp mười hào kiệt có chiến lực cao tuyệt, có bọn họ tham gia cuộc chiến, phe yêu thú nhanh chóng bị nghiền ép đánh giết. Thiên Bằn Đại Vương biết được thời cơ đã mất, hắn liền ra lệnh cho phía dưới thuộc hạ rút lui, trước khi đi hắn đi lưu lai một câu đe dọa.

"Nhân loại các ngươi khá lắm, gọi chi viện, muốn lấy nhiều đánh ít sao? Sau này các người củng đừng đi lẻ nữa, nếu để ta gặp được, khi đó là tử kỳ của các ngươi." Nói xong hắn liền hóa thành bản thể, vỗ cánh bay đi, mặc kệ thuộc hạ của mình có thể chạy thoát hay không.

Nhóm người của các đại môn phái, củng không có đuổi theo giết. Nơi đây là địa bàn của yêu thú, không thể làm quá tuyệt, nếu không bọn yêu thú sẽ liên hiệp lại với nhau. Khi đó mọi người có thể sống tiếp là tốt rồi, đừng nghĩ đến việc tìm kiếm tài nguyên hay thu thập linh dược nữa."

Trận chiến kết thúc, chiến thắng thuộc về phe nhân loại. Kiểm kê hiến lợi phẩm, nhóm người thu được 20 cổ thi thể tứ giai yêu thú, 13 cổ thi thể ngũ giai yêu thú, 6 cổ thi thể của lục giai yêu thú.

Sau khi thu dọn xong xui, Hạo Nam nhìn mọi người nói. "Mọi người đã có lòng đến giúp. Như vậy đi, số yêu thú này sẽ được chia làm 5 phần, mỗi nhóm sẽ được chia 3 cổ thi thể tứ giai yêu thú, 2 cổ thi thể ngũ giai yêu thú và một cổ thi thể lục giai yêu thú. Chúng ta sẽ nghĩ ở đây một ngày, đem số yêu thú còn dư lại, chế biến ra các món ăn, tổ chức một buổi tiệc ngoài trời."

Mọi người nghe Hao Nam vậy, thì nhao nhao gật đầu tán đồng. Sau khi thu nhận chiến lợi phẩm của mình, mọi người bắt đầu thu dọn địa hình, lấy ra các loại nồi ơ xon chảo, bất đầu chế biến thức ăn, một lễ hội ngoài trời đang chờ bọn họ.