Nghịch Chuyển Nhân Sinh

Chương 46: Kết giao bằng hữu






Lục Tiểu Phụng phát hiện lão bản của Thiên Địa Các là người quen, là huynh đệ chí cốt của mình, khi vào bên trong bí cảnh liền bị tách đến ra bây giờ mới gặp lại, hắn định lên bắt chuyện, thì một chuyện đột ngột phát sinh ngăn cảng ý nghĩ của hắn lại.

"Để ta kiểm tra xem, bản lãnh của ngươi như thế nào? Có đáng để Vương Nhất Kiếm xem trong như vậy hay không? Tiếp thử ta một chiêu đi."

Lúc này mọi người mới phát hiện, Ngũ Hành Vân đã biến mất khỏi vị trí đang đứng.

"Hàn Băng Liệt Địa Quyết." "Hàn Băng Thần Chưởng."

"Liệt Hỏa Phần Thiên Kinh." "Liệt Hỏa Thiên Chưởng."

"Ầm, Ầm, Ầm."

"A a a a... Gặp quỷ, ngươi rất có bản lãnh, ta muốn cùng ngươi kết bái huynh đệ."


Hàn Băng Thần Chưởng vừa xuất ra, nhiệt độ giảm xuống nhanh chóng, lác đác có bông tuyết rơi xuống. Đột nhiên bị người khiêu khích, tuy không phải là đánh lén, vì trước khi công kích Ngũ Hành Vân đã hô lên. Vừa nghe Hàn Băng Thần Chưởng, Hạo Nam liền quyết định dùng chiêu Liệt Hỏa Thiên Chưởng để chống lại. Quần áo của Hạo Nam chỉ bị sức ép của không khí chấn cho lay động một chúc, Ngũ Hành Vân thì bị phản chấn, bay ra một đoạn khá xa mới dừng lại, quần áo của hắn bị rách tả tươi, trong miệng trào ra một ích máu. Nhìn thấy liền biết, 1 chiêu vừa rồi Ngũ Hành Vân hoàn toàn bị ép ở hạ phong, trên người còn bị thương nhẹ.

Mọi người đã bị sức mạnh của Hạo Nam làm cho kinh ngạc.

Sau đó Ngũ Hành Vân bay về, đáp xuống trước mặt của Hạo Nam lãi nhãi nói. "Huynh đệ chúng ta kết bái đi, chưởng lực vừa rồi của ngươi thật mạnh mẽ. Ngươi có thể dạy cho ta được không? Ta củng có thể dạy lại cho ngươi một chiêu vừa rồi. Chiêu vừa rồi, ta sử dụng bảy thành lực lượng, nếu ta toàn lực ra tay, xung quanh 100 dặm sẽ bị đống băng toàn bộ. Với thân thủ của ngươi, đương nhiên sẽ tiếp được một chiêu toàn lực của ta, nhưng tu sĩ nơi đây sẽ chết và bị thương chín thành đấy. Nếu còn không được, ta sẽ bái ngươi làm thầy, ta hứa ta sẽ không truyền lại chiêu đó cho người khác, ngươi nhận ta làm đồ đệ nha."

Hạo Nam quay người đi, hắn không muốn phản ứng Ngũ Hành Vân, lúc này Lục Tiểu Phụng đi đến.

Lục Tiểu Phụng lên tiếng nói. "Hạo Nhiên tiểu đệ, chúng ta lại gặp mặt. Ta thật bất ngờ lắm đó nha, thân thủ của đệ thật kinh khủng, đệ chỉ tùy ý trả một đòn, thì Ngủ Hành Vân đã bị đánh bay đi thật xa. Nhớ lần trước, ở Tam Tinh Thành, huynh đệ chúng ta đối ẩm thật là sản khoái. Hôm nay chúng ta phải nhậu say một bữa mới được, khi công việc kết thúc chúng ta phải nhậu một trận đấy."

"Nha, Ngũ Hành Vân cái tên dỡ hơi này, ngơi nắm áo ta làm gì, lỡ nó rách thì làm sao bây giờ, nếu áo ta bị rách ngươi phải bồi thường tiền à. Bộ y phục này có giá 100 mai thượng phẩm linh thạch, chuẩn bị tiến vào bí cảnh ta mới đi mua, chưa mặc được bao lâu đâu, ngươi chớ có làm rách."

Ngũ Hành Vân nghe Phụng Miện Rộng lãi nhãi, thì lấy tay bịt miệng hắn lại. Kề miệng vào sát tai Lục Tiểu Phụng nói nhỏ. "Lúc Tiểu Phụng, ngươi quen lão bản của Thiên Địa Các hả. Ngươi có thể giới thiệu cho ta làm quen được không?

Ta biết ngươi thích rượu, nếu ngươi giúp ta, ta sẽ cho ngươi một bầu Thiên Niên Mỹ Hầu Tửu. Thế nào, được không ta đã dóc hết vốn gốc rồi đó."

Lục Tiểu Phụng nghe tới Thiên Niên Mỹ Hầu Tửu, một bầu rượu đã ũ được 1000 năm, thì động lòng. Con sâu rượu trong bụng hắn đang lên tiếng. Lục Tiểu Phụng mở miệng nói. "Chuyện này ta không chắc lắm, ta sẽ cố hết sức, nếu như không thành công, ngươi củng phải cho ta nữa bầu Thiên Niên Mỹ Hầu Tửu đó nha, bằng không ngươi đừng làm phiền ta nữa."

...

Lúc này Quân Thường Tiếu đã độ kiếp xong, Hạo Nam đi tới thu lại trận pháp, hắn mở miệng nói. "Các vị nhân sĩ đang có mặt tại nơi đây, các vị tốt. Vừa rồi mọi người củng đã nhìn thấy rồi, tu sĩ sử dụng trận pháp của bổn các, độ kiếp sẽ thành công 100%, các vị không cần lo lắng quá trình độ kiếp sẽ thất bại. Sau một tuần chúng tại hạ sẽ rời khỏi nơi này, cho nên các vị hãy tranh thủ thời gian còn lại mà đưa ra quyết định cuối cùng. Được rồi, xong việc rồi, mọi người nên tiếp tục công việc của mình đi, không còn gì để xem nữa rồi."

Tu sĩ xung quanh nghe vậy liền nhao nhao tảng đi, có người thì rời khỏi Hỗn Độn Tạm Trấn ra ngoài lịch luyện, có người thì tụ tập lại thành nhóm tiến về tửu điếm uống rượu.

Lúc này Vương Nhất Kiếm đại diện mọi người mở miệng nói. "Hạo Nhiên đạo hữu, đạo hữu có thể dành ra một ích thời gian tiến về tửu điểm cùng mọi người hay không? Ở nơi đó chúng ta sẽ dùng rượu đối ẩm, kết giao bằng hữu."

Hạo Nam nghĩ nghĩ, có thêm một bằng hữu còn đỡ hơn có thêm một kẻ cạnh tranh, một kẻ thù, hắn liền trả lời. "Được rồi nếu các vị đạo hữu đã ưu ái tại hạ, các vị không cần đi xa, vào bên trong cửa hàng của tại hạ đối ẩm trò truyện là được."

Nghe Hạo Nam nói, những người dẫn đầu liền thông báo cho thuộc hạ của mình, trở về trước để bọn họ tranh thủ tu luyện, bọn họ sẽ trở về sau. Lúc này Thích Đông củng lên tiếng nói. "A Di Đà Phật. Bần tăng bấm tay tính được, bần tăng và Hạo Nhiên thí chủ rất có duyên với nhau, nên bần tăng củng sẽ đi cùng các vị thí chủ trò truyện giao lưu."


Ngay sau đó nhóm người đi vào bên trong cửa hàng, nhóm người này bao gồm, Vương Nhất Kiếm, Vương Chiêu Quân, Tây Môn Xuyên Tuyết, Diệp Cô Thành đến từ Thiên Kiếm Môn. Nhóm người Ngũ Hành Tông thì có ba người là Ngũ Hành Vân, Quang Minh Nhật, Tịch Hàn Băng. Nhóm người đến từ Tam Tinh Các cũng có ba người là Sở Lưu Hương, Quy Hải Nhất Đao, Đào Bích Ngọc. Cùng với tiểu sư phụ Thích Đông đến từ Thiên Sơn Tự, Lục Tiểu Phụng là giang hồ tán tu, hai người này đi chỉ một thân một mình.

Từ lần tụ hợp này, có thể thấy được các môn phái nhất lưu, có 2 đến 3 thiên tài nhất lưu, Thiên Sơn Tự thì kém hơn một bậc, một đời này chỉ có Thích Đông là người nỗi bật. Lục Tiểu Phụng thì không cần nói, hắn là kẻ ba phải, vứt hắn ở nơi nào, thì hắn củng có thể hỗn ăn, hỗn uống. Hạo Nam nghĩ, những người có mặt tại đây, sau này sẽ là người đứng đầu của môn phái, là đỉnh cấp cao thủ bên trong tiểu thiên địa.

Khi vào bên trong cửa hàng Hạo Nam phất tay thu cái bàn tròn lại, hắn lấy từ giới chỉ ra một ngọc thạch, ở trước mặt mọi người cắt gọt thành một cái bàn dài và 14 cái ghế dựa. Làm xong tất cả, Hạo Nam xấu hổ cười cười lấy ra cái 14 ly rượu nhỏ và một bình Phần Tửu Mao Đài, hắn mở miệng mời mọi người vào chỗ ngồi. "Đã để các vị chê cười, mọi người vào ghế ngồi đi. Đây là Phần Tửu Mao Đài đặc sản của Thiên Địa Các, tại hạ kính các vị một ly, mọi người cứ tự nhiên tại hạ cần chuẩn bị thêm một ích món để nhấm rượu." Nói xong Hạo Nam tiếp tục lấy ra 14 cái chén, 14 cái muỗng và 14 cặp đũa, hai cái vĩ nướng, hai cái nồi dùng để nấu lẩu, 2 cái đĩa mỗi đĩa đặt đầy ngũ giai Long Nhãn Quả, để mọi người dùng để trán miệng.

Phía trên mỗi vĩ nướng Hạo Nam đặt lên 2 con tứ giai Trọc Đầu Ưng đã được ướp gia vj bắt đầu nướng, bên trong mỗi nồi lẩu Hạo Nam để vào 500 mai thượng phẩm linh thạch, đã được hắn luyện hóa thành linh dịch dùng để nước nấu lẩu, tiếp theo Hạo Nam cho vào Cốt Liên Quả, Mộc Liên Thảo, Tử Linh Chi, Hắc Linh Chi, Hoàng Linh Chi điều có 1000 năm tuổi thọ trở lên, cuối cùng là một cái đùi sau tứ giai Cự Bối Hùng. Phía bên dưới có những trận pháp thôi động hỏa diễm.

Bên trên toàn là những món ăn mặn, Hạo Nam lấy ra một phần Bánh Mai Quế được chế biến từ tam giai Quế Mạch và một ấm trà Long Tĩnh dành riêng cho Thích Đông hòa thượng dùng.

Thích Đông thấy vậy liền lên tiếng nói. "A Di Đà Phật. Hạo thí chủ thật có lòng, bần tăng xin chân thành cảm tạ."

"Đây là việc phải làm, Thích hòa thượng nói quá rồi." Nói Hạo Nam quay người lại nói với Xích Viêm Báo. "Xích Viêm Báo, ngươi đi vào trong gọi Tạ tỷ ra đây đi."

"Vâng thưa công tử." Nói xong Xích Viêm Báo đi vào bên trong gọi Tạ Cô Hồng đi ra.

Hạo Nam nâng ly lên mời mọi người uống rượu, hắn lại giới thiệu bản thân mình một lần nữa. "Tại hạ là Hạo Nhiên, sư môn là Hồng Mông Môn, cảm tạ các vị đạo hữu đã ưu ái, để mắt đến tại hạ."

Sau đó mọi người lần lượt giới thiệu lẫn nhau, vừa uống rượu vừa trò truyện. Lúc này, Tạ Cộ Hồng đã đi ra ngoài, nàng tiến lại đứng sau lưng Hạo Nam kéo kéo y phục hắn. Tạ Cô Hông hơi giật mình trước trận thế này, Hạo Nam tiếp khách toàn là kẻ tai to, mặt lớn, tuyệt thế thiên tài của các siêu cấp môn phái.

Hạo Nam thấy Tạ Cô Hồng đi thì đứng lên giới thiệu. "Chắc mọi người củng không xa lạ gì, đối với vị này rồi phải không? Đây là Tạ Cô Hồng, trước đây nàng làm việc ở Lệ Xuân Viện với chực vị tú bà, hiện tại nàng đã là nữ nhân của tạ."

Hạo Nam quay người lại bảo Tạ Cô Hồng chào mọi người. "Cô Hồng, nàng chào mọi người đi."

"Tạ Cô Hồng, xin chào các vị đạo hữu."

Tạ Cô Hồng chào xong, hắn dắt nàng lại vị trí duy nhất còn lại, để cho nàng ngồi chung ba vị mỹ nữ trò chuyện với nhau, hắn mở miệng nói. "Nàng ngồi ở đây đi, sẵn đó trò truyện và tiếp đãi ba vị cô nương nơi này luôn."


Lục Tiểu Phụng thấy vậy liền lên tiếng trêu trọc. "Hạo Nhiên đệ, thật có bản lãnh đó nha, Hoa Hồng có gai mà đệ củng dám thu vào tay. Ta đây thật khâm phục đệ, như là thao thao gian thủy liên miên bất tuyệt tràn ngập mà đến, đại ca thật là kính phục đệ."

Hạo Nam nghe vậy, thì cười cười. "Nào có, nào có. Tạ tỷ chỉ bị những tu sĩ trên giang hồ, lưu truyền tin đồn ác ý mà thôi."

Mọi người xung quanh nhao nhao gật đầu, bọn họ cũng nghe đến tin đồn Thiên Sát Cô Tinh, Tạ Cô Hồng, người đến gần nàng ắt sẽ chết, nghe đâu rất khủng bố.

Thích Đông nghe vậy thì mở miệng nói. "Đúng vậy, đó chỉ là tin đồn thôi, những người tới gần Tạ nữ thí chủ bị chết, là do bọn họ thọ nạn đã đến, hoặc có người ác ý muốn quấy phá, hủy đi thanh danh của Tạ nữ thí chủ."

Mọi người củng nhao nhao gật đầu, cho rằng những lời mà Thích Đông vừa nói rất có lý.

Vương Nhất Kiếm lên tiếng hỏi, sư thừa của Hạo Nam. "Không biết sư môn của Hạo Nhiên đạo hữu, là ẩn thế môn phái nơi nào, từ trước đến giờ mọi người đều chưa nghe nói đến."

Mọi người củng hiếu kỳ, không biết môn phái nào, lại có thể đào tạo ra một cao thủ tuyệt thế như Hạo Nam, mọi người đồng loạt nhìn phía hắn, muốn xem hắn sẽ trả lời câu hỏi này như thế nào.

Hạo Nam thấy vậy liền thở dài, trong lòng thầm nói. "Mình đã biết trước, nếu như mình giao lưu, tiếp xúc với tu sĩ bên ngoài, bọn họ thế nào củng sẽ đặt ra những câu hỏi như vậy." Nhìn ánh mắt mọi người tràn đầy mong đợi, Hạo Nam quyết định bịa ra một câu trả lời, trong lòng hắn gầm thét. "Ta nào có sư thừa, môn phái gì, ta rỏ ràng làm một tán tu, một tán tu có được hay không."

Nhưng bên ngoài hắn vẫn bình tĩnh, hắn mở miệng nói. "Ta xuất thân từ một môn phái nhỏ, mọi người không biết đến thì củng là chuyện bình thường, sư môn ta đặt tại một sơn phong, bên trong Thập Vạn Đại Sơn, nơi đó là địa bàn của Thiên Kiếm Môn. Môn phái ta chỉ có hai người, khi chưởng môn muốn tìm người kế tục, thì sẽ ra ngoài tìm đồ đệ, mang về đào tạo từ nhỏ, trước đây không lâu, sư phụ ta đã hết nguyên thọ, người đã mất rồi. Thiên Địa Các củng là ta tự ý mở, muốn kiếm chúc tài nguyên tu luyện."

Mọi nhao nhao an ủi, xin lỗi đã nhắt đến chuyện không vui, nhưng trong lòng bọn họ thì thầm nhổ nước bọt. "Kiếm ích tài nguyên cái đầu ngươi, tu sĩ độ kiếp một lần tốn 10 vạn mai thượng phẩm linh thạc, cái này nói đoạt tiền củng không quá nữa à." sau đó mọi người tiếp tục uống rượu và nói về chính sự.