Nghịch Chuyển Nhân Sinh

Chương 42: Một canh giờ sao mà lâu thế?






Ích nhiều gì củng đã ba năm xa cách, hiện tại chỉ còn một canh giờ nữa thì Hạo Nam sẽ được hóa thân thành cầm thú, bộc phát thú tính để duy trì nồi giống. Mỗi khi nhớ lại những cảnh tượng xuân sắc mê người trước đây, thì Hạo Nam liền cảm thấy kích thích vô cùng, huyết khí sôi trào muốn tìm đối tượng để phát tiết ngay lập tức. Một canh giờ tuy ngắn ngủi, nhưng lúc này Hạo Nam cảm thấy dài đằng đẳng, trong thời gian chờ đợi Hạo Nam quyết định khởi động toàn thân, bất cứ lúc nào hắn củng có thể sẵn sàng chiến đấu.

...

Địa điểm tửu điếm được Hợp Hoan Tông lập nên.

Khi về đến tửu điếm, năm nàng liền tiến vào phòng cùng nhau tắm rửa. Bên trong phòng tắm, năm vị mỹ nữ vừa tắm vừa nghịch nước.

Lúc này Phan Kim Liên mở miệng nói. "Một lúc nữa có thể cùng lão công song tu nâng cao tu vi, chỉ nghĩ thôi đã thấy phấn khởi."


Mộ Dung Tiên cười khúc khít lên tiếng nói. "Hi hi. Muội nghĩ tỷ sắp được hư hỏng mây mưa vui vẽ thì có, trong đám tỷ muội, Kim Liên tỷ luôn là người có nhu cầu chuyện phòng the mãnh liệt nhất."

Phan Kim Liên bị Mộ Dung Tiên bóc trần sự thật của mình, thì ngay lập tức lên tiếng phản bác. "Đâu chỉ riêng mình người ta, bốn người các ngươi củng đâu thua kém gì. Mộ Dung Tiên lần trước muội cùng lão công song tu là người rên to nhất, lão công phải dùng tay che miệng muội lại, để tiếng rên của muội không bị người khác nghe đươc. Phạm Băng Băng tỷ thì sướng quá rên rỉ liên hồi, liên tục lên đỉnh khắp người run rẩy đó thôi. Đâu phải riêng mình người ta có nhu cầu đâu, Người ta chỉ tương đối thành thật, biểu hiện ra hết thảy, còn các ngươi thì dâm mà đấu kính mà thôi."

Phạm Băng Băng nghe Phan Kim Liên nhắt đến mình thì sửng sờ, trong lòng nghĩ, "Không có thiên lý à, ta nằm không củng trúng đạn." nàng chột dạ nghĩ đến chuyện lúc trước, ở Lệ Xuân Viện bên trong gian phòng Víp, Hạo Nam anh dũng thiện chiến đã chinh phục nàng, nghĩ đến việc lúc đó, mặt của nàng ửng đỏ lên trong rất mê người, nếu có người chú ý, thì sẽ phát hiện nàng đã động tình.

Phạm Băng Băng mở miệng nói. "Các muội có biết ngượng ngùng là gì không? Ai đời lại lấy mấy chuyện này ra trêu đùa, các muội nên nghĩ đến cách làm như thế nào để chống chịu được sự uy mãnh của lão công đi, ta nghĩ năm người chúng ta củng không phải đối thủ của lão công đâu."

Mọi người nghe Phạm Băng Băng nói vậy, thì đều im lăng suy nghĩ ra đối sách, tuy nói rất sướng tu vi lại tăng cao, nhưng vật cực tất phản, quá mức điên cuồng sẽ khiến cả người nhức mỏi không còn sức, đều này còn thê thảm hơn là cùng người khác đánh nhau.

Đột nhiên hai mắt của Hoa Mẫu Đơn lóe sáng, nàng mở miệng nói. "Chúng ta không chịu nổi có thể tìm thêm người, mọi người cùng nhau bài mưu tính kế dụ dỗ Vu Tuyết Lan và Trịnh Việt Trinh bọn đi. Hai muội ấy tu vi củng đạt đến thập tinh Nguyên Anh đại viên mãn. Việc này sẽ tiện nghi cho lão công, nhưng phù sa không lưu ruộng ngoài, chúng ta sẽ dụ hai muội ấy vào phòng, nói là chúng ta có cách giúp hai muội ấy đột phá lên Nguyên Anh Cực Cảnh. Khi hai muội ấy vào trong phòng, chúng ta sẽ hạ dược để hai muội ấy chủ động hiến dâng cho lão công. Còn việc tu vi sẽ đột phá lên Nguyên Anh Cực Cảnh lại là sự thật, mọi người thấy cách này thế nào, được không? "

Bốn người nghe Hoa Mẫu Đơn nói thì đồng loạt chấn kinh, cặp mắt trợn to, nhìn chằm chằm Hoa Mẫu Đơn, bọn họ quá bất ngờ trước những gì mà mình nghe được. Lúc này Phan Kim Liên đứng bặt người dậy, phía trước lộ ra cặp ngực to tròn, vùng cắm có một ích sợi long đang bị ướt nên chúng dính lại với nhau, phía sau là một cặp mông sung mãn, cao vút tràn đầy quyến rủ, nàng ngạc nhiên thốt lên vài lời, "Tốt, cách này rất tốt." sau đó nhìn chằm chằm đánh giá Hoa Mẫu Đơn, một lúc sau mới mới tiếp tục nói chuyện. "Mẫu Đơn à, không ngờ muội lại đưa ra một cách như vậy, thật sự là chấn kinh mọi người quá đi mất, muội củng quá mưu mô đi."

Hoa Mẫu đơn nghe Phan Kim Liên nói như vậy, thì vội vả phản bác. "Người ta mới không có mưu mô đâu, người ta củng muốn tốt cho tất cả mọi người thôi. Cách này có thể giúp cho năm người chúng ta không quá đuối sức, có thể giúp cho Vu Tuyết Lan, Trịnh Việt Trinh hai muội ấy có thể đột phá tu vi bước vào Nguyên Anh cực Cảnh. Điều quan nhất là, lão công được thỏa mãn, một công ba việc, nhất tiễn trúng tam điêu, tốt quá rồi còn gì."

Bốn người nghe Hoa Mẫu Đơn nói hùng hồn lý lẽ, đường đường chính chính nhue vậy, thì ai nấy đều lắc đầu giơ hai tay lên đầu hàng xin thua.

"Tốt, mọi người nhanh tắm đi, nhanh đến canh một rồi đó." Phạm Băng Băng thấy vậy thì thúc giục mọi người nhanh chóng tắm rửa, tranh thủ gọi hai người Vu Tuyết Lan, Trịnh Việt Trinh vào phòng, sau đó cho hai muội ấy hạ dược, còn ở đó mà liên thuyên bây giờ củng gần đến canh một rồi. Chúng nữ nghe vậy thì tranh thủ thủ tắm rửa, lựa chọn những bộ y phục xin đẹp và gợi cảm để cho lão công thưởng thức.

Sau khi tắm xong, Mộ Dung Tiên xung phong đi gọi hai người Vu Tuyết Lan và Trịnh Việt Trinh vào phòng. Đi đến trước phòng của Vu Tuyết Lan, nàng gỏ của vài cái thì lên tiếng nói. "Cốc, cốc, cốc. Tuyết Lan muội còn thức không? Nếu còn thức thì nhanh đến phòng đại tỷ, tỷ ấy có chuyện muốn nói."


Lúc này cửa phòng mở ra, Vu Tuyết Lan và Trịnh Việt Trinh mặc một bộ đồ ngủ mỏng manh có thể thấy rỏ bên trong cơ thể, đứng trước mặt Mộ Dung Tiên, Vu Tuyết Lan lên tiếng hỏi. "Mộ Dung Tiên tỷ, có chuyện gì mà tìm muội trể vậy?"

Không trả lời câu hỏi của Vu Tuyết Lan, Mộ Dung Tiên lên tiếng hối thúc. "Bí mật, đến phòng đại tỷ đi, rồi tỷ ấy nói cho mà biết, Việt Trinh muội củng ở đây, đi luôn đi đỡ phải tốn thời gian qua phòng gọi muội."

Vu Tuyết Lan và Trịnh Việt Trinh không hiểu gì cả, liền bị Một Dung Tiên kéo đi đến phòng của Phạm Băng Băng.

Bên trong phòng lúc này có bốn người, Phạm Băng Băng, Hoa Mẫu Đơn, Phan Kim Liên, Dạ Vân Bích đang ngồi trên ghế nhàn nhả uống trà, thấy ba người Mộ Dung Tiên tiến vào, Phạm Băng Băng mở miệng nói. "Đến rồi à, Mộ Dung Tiên, Vu Tuyết Lan và Trịnh Việt Trinh, ba muội nhanh vào ghế ngồi đi. Đây là Trà Long Tĩnh, hai ngày trước nhóm người chúng ta may mắn phát hiện được, một gốc lục giai Long Tĩnh Thụ, chiều hôm nay vừa được ta chế biến xong, ba muội nhanh uống thử xem thế nào? Trà Long Tĩnh có tác dụng làm cho đầu ốc thanh tĩnh, phòng ngừa tẩu hỏa nhập ma, chuyên trị chứng đầu ốc không tĩnh táo."

Trong nhóm ba người chỉ có Mộ Dung Tiên biết được, trong trà có hạ dược, hai người Vu Tuyết Lan và Trịnh Việt Trinh thì không biết gì cả, rất tự nhiên cầm ly trà lên cho vào miệng thưởng thức. Vu Tuyết Lan không biết Phạm Băng Băng gọi mình đến đây làm gì, nên mở miệng hỏi. "Băng tỷ, tỷ gọi mọi người đên đây có chuyện gì vậy?"

Phạm Băng Băng nghe Vu Tuyết Lan hỏi thì trả lời. "Tỷ có cách để tu vi đột phá lên thập nhất tinh Nguyên Anh Cực Cảnh, lần này tỷ gọi mọi người đến đây là, muốn giúp mọi người đột phá tu vi."

Lúc này xuân dược đã phát huy dược lực, toàn thân của bảy nàng từ từ đỏ lên, Vu Tuyết Lan còn chưa phát hiện điều khác thường, vừa nói vừa rên nhẹ. "Ưm ơ, tỷ nói có cách để chúng ta tu vi đột phá lên thập nhất tinh Nguyên Anh Cực Cảnh. Điều này là thật sao? Ưm a, Băng tỷ, cách gì vậy tỷ nhanh nói ra đi."

Phạm Băng Băng nghe vậy thì có chúc ngượng ngùng, lên tiếng nói. "Cách này rất đơn giản, một lúc nữa sẽ có một người đến, người đó sẽ cùng chúng ta song tu, giúp chúng đột phá tu vi lên thập nhất tinh Nguyên Anh Cực Cảnh. Ưm ư, Kim Liên muội thật hư, đúng rồi tăng lực lên, bóp mạnh vào, nhủ hoa của tỷ đã cương lên rồi, ưm a, thật thoải mái." Phạm Băng Băng đang nói chuyện thì bị Phan Kim Liên luồng tay vào bên trong ngực điên cuồng xoa bóp.

Nghe Phạm Băng Băng nói, thì Trịnh Việt Trinh giật mình, lên tiếng chấc vấn. "Cái này làm sao có thể? Nếu chúng ta cùng tu sĩ khác phái song tu, sau này chúng ta làm sao xuất giá được. Ưm ư, Mộ Dung Tiên tỷ thật kỳ, tay tỷ tại sao lại thò vào bụng dưới của muội, làm cho muội thật nhột, thật bức rức quá đi."

Mộ Dung Tiên nghe vậy thì cười cười mở miệng nói. "Hì, hì. Bên trong trà có xuân dược, tỷ hứng quá không kiềm chế tay được, muội ngoan để cho tỷ sờ mó muội tý đi. Tu sĩ song tu là lão công của năm người bọn ta, lần này tăng thêm hai muội nữa là đủ 7 vị mỹ nữ của Hợp Hoan Tông rồi. Muội đừng lo, song tu cùng lão công thì đi theo lão công luôn, đâu có lấy người khác nữa đâu, mà muội lo lắng, phải không nè."


Lâu ngày không được vui vẽ, Hạo Nam đâu thể chờ đúng canh một mới đến, hắn ỷ vào tu vi cao cường của mình đã đến từ sớm, lúc này đang núp phía sau bình phong, đã nghe đầy đủ mọi lời nói và hành động của các nàng, tròng lòng hắn hưng phấn nghĩ. "Không ngờ các nàng lại giới thiệu thêm tỷ muội của các nàng cho mình. Hắc hắc, như vậy chẳng phải mình là Đại Vương ngự thất thê, vừa nghĩ tới thôi đã hết sức nôn nóng, không thể đợi nữa rồi."

Không đợi được nữa, Hạo Nam liền bước ra ngoài cười một cách dâm đãng, mở miệng nói. "Hắc hắc, các vị mỹ nữ thật là hư đó nha, bổn đại gia chưa tới mà các nàng đã không chờ được nữa rồi, may mà bổn đại gia tới sớm, nhanh nào lại đây phục vụ bổn đai gia đi."

Mộ Dung Tiên phát hiện Hạo Nam đã đến, lập tức chạy lại nhảy lên ôm chằm lấy người hắn, miệng nàng thì hôn lấy miệng của Hạo Nam, bắt đầu nút lưỡi. Bốn người, Phạm Băng Băng, Hoa Mẫu Đơn, Phan Kim Liên, Dạ Vân Bích củng nhao nhao tiến đến bên cạnh Hạo Nam, người thì bắt lấy tay hắn đặt lên ngực muốn hắn xoa bóp ngực mình, người thì dùng tay tha vuốt cơ cắp khỏe mạnh của hắn, người thì xé toạc lấy quần của hắn, bắt đầu trêu đùa cậu em to khỏe kia.

Do tác dụng của xuân dược nên các nàng hết sức bạo dạng, chỉ có Vu Tuyết Lan và Trịnh Việt Trinh là người mới, nên vẫn đứng yên một chỗ, cố gắn kiềm chế đứng nhìn các nàng làm những hành động lố lăng kia.

Hạo Nam đột nhiên mở miệng nói. " Các nàng yên tĩnh nào lại nào, ta vừa mới tu luyện một muôn công pháp có tên là Phân Thân Thuật, tu sĩ tu luyện môn công pháp này có thể tạo ra nhiều phân thân để làm nhiều việc khác nhau. Môn công pháp này chủ yếu dùng để tịnh tu, tìm hiểu pháp tắc và ngộ đạo. Nhưng ta rất thông minh, ta sẽ tạo ra phân thân để sủng hạnh các nàng."

Xong hắn vận chuyển pháp môn, phân ra thêm sáu phân thân, môn công pháp này nếu tạo ra phân thân càng nhiều, thì phân thân sẽ có lực chiến càng thấp. Ngay sau đó đã có bảy cái phân thân Hạo Nam, mỗi phân thân cùng một nàng một nàng tiến hành song tu. Lúc này các nàng đã triệt để mất đi lý tính, chỉ còn lại bản năng thú tính, bắt đầu quấn quýt lấy nhau, lý trí Hạo Nam còn tương đối tĩnh táo, hắn lấy ra một cái trận bàn phòng ngự bắt đầu bố trí ngăn cách che đậy, không người khác không phát hiện sự việc bên trong phòng, làm xong tất cả hắn liền thả lỏng, trong lòng thâm nghĩ. "Phân Thân Thuật đến tay ta phải sữa tên thành Ngự Thê Thuật mới đúng. Môn công pháp này, đã được ta phát huy đến chung cực cấp độ. Kha kha, đã có Ngự Thê Thuật sau này ta sẽ làm cho các nàng dục tiên dục tử, giống như đang sống trên thiên đàng."