Nghịch Cảnh Hôn Nhân - Chi Anh

Chương 94




NẾU TÔI NÓI TẤT CẢ MỌI CHUYỆN LÀ DO TÔI SẮP ĐẶT HẾT, VẬY CHỊ CÓ VÌ NÓ MÀ ĐAU LÒNG KHÔNG HẢ CHỊ LAM?

Tôi nhìn Tú, gương mặt chú đượm buồn tuy bên ngoài có vẻ là rất lạnh lùng nhưng đôi mắt ko giấu nổi vài tia đau lòng, nếu là tôi của vài năm trước có lẽ tôi sẽ ko quan tâm hay để ý làm chi đến tâm trạng của Tú đâu

Nhưng…

Trải qua biết bao nhiêu là chuyện tôi lại hiểu thấu một điều rằng một mình mình khổ dù thế nào cũng chấp nhận được nhưng để một người khác vì mình mà phải phiền lòng thì bản thân mình thật sự là quá tệ hại rồi. Thế nên đối với câu hỏi của Tú trong tình huống này dù muốn dù ko chắc Tú vẫn đang đợi câu trả lời từ tôi, thế nên để làm Tú hài lòng tôi liền giả vờ bản thân mình đang rất ổn, không hề có chút gì lo lắng cho Dũng cả, đối mặt với Tú mà tự tin trả lời

-Dù chú có làm bao nhiêu chuyện với Dũng đi nữa thì tôi vẫn ko đau lòng, chỉ là tôi hơi đau lòng vì chú đã nhọc lòng giúp tôi thôi?

Môi Tú nhếch lên thoáng ý hài lòng nhưng lời nói lại thốt ra sự miệt thị

-Mới đó mà chị đã thay lòng rồi à? có quá nhanh ko chị Lam, có chắc chị ko đau lòng vì nó ko? Dù sao thì cũng là vợ chồng cơ mà?

-Thời gian dài hay ngắn cũng ko thể đánh giá được lòng người, chuyện của tôi và Dũng có thể nói hình như chưa từng có bắt đầu thì phải, có thể nó là một cuộc trao đổi thì đúng hơn. Dũng cần một tấm bình phong, còn tôi cần một nơi để bấu víu…Tôi cứ nghĩ sống lâu ngày thời gian sẽ phát sinh tìm cảm nhưng tôi đã lầm, chẳng những ko có chút hy vọng nào cả mà càng về sau chỉ càng tệ hại hơn thôi...

Tôi nói ra hết nỗi lòng liền tự dưng cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn rất nhiều đúng là cái cảm giác trong lòng đang chứa rất nhiều buồn phiền mà có người chịu lắng nghe bạn tâm sự cảm giác nó dễ chịu cực kỳ

--Ừ

Vẫn thái độ dửng dưng đôi mắt nhắm nghiền khuôn miệng nhẹ nhàng buông lời làm tôi có cảm giác giống kiểu Tú ko tin tưởng lời tôi vừa nói thì phải nên tôi liền hỏi luôn

--Tại sao lại ừ, nếu như tôi đang nói dối lừa gạt chú thì sao hả?

Lần này đúng là tôi nói khích được Tú rồi, tôi thấy Tú nhanh chóng ngồi bật dậy sao đó nhìn sang tôi chỉ là tự dưng thái độ lại khác khác, Tú cười nhưng nụ cười lại giả tạo, áp mặt chú sát vào mặt tôi rồi trả lời

-Nhìn hoàn cảnh của chị bây giờ có giống đang lừa tôi sao?



-Tôi...tôi

Ừ thì Tú đoán cũng đúng, hoàn cảnh hiện giờ của tôi mà nói còn từ nào để diễn tả được nửa, bị nhà chồng đuổi, ko tiền, ko nhà thì nói dối ai cho được. Cảm giác xấu hổ len lỏi khiến cho tôi cũng im bặt lại, hai tay chẳng biết phải làm gì nên cứ bấu chặt vào nhau đến mức mồ hôi rịn ra miết.

Tú nhìn tôi lúc này chắc biết mình lỡ lời nên vài phút sau Tú mới tiếp tục câu chuyện

--Chị đang thắc mắc tại sao tôi lại dính líu đến Dũng đúng ko?

Tôi ko trả lời chỉ lẳng lặng gật đầu rồi chờ đợi câu trả lời của Tú

-Thật ra cũng chẳng phải tôi âm mưu điều gì mà chính Dũng tìm đến bọn tôi trước, năm đó cửa hàng của ba chị làm ăn thua lỗ ba chị đã định đóng cửa rồi nhưng thời gian đó ba chị xảy ra tai nạn mà Dũng thì vì đang muốn lấy lòng chị nên Dũng đã đến tìm đại ca tôi để vay số tiền là 500 triệu… Rồi tiếp thời gian sau con số tiền vay lại ko ngừng càng tăng lên. Tôi tình cờ biết được ban đầu định giúp đỡ nhưng ko ngờ vô tình một lần tôi phát hiện ra Dũng ngoại tình mà người Dũng ngoại tình lại ko ai khác chính là cô gái lúc nãy đi cùng chúng ta....

Tôi bất ngờ đến nghi hoặc nên cắt ngang lời Tú hỏi lại

-Là cô Hương à? nhưng chẳng phải lúc trước cô ấy và Dũng quen nhau sao? Chuyện là như thế nào vậy? à còn nửa con Ngọc là em ruột của Dũng đó chú biết ko? lúc trước làm sao chú quen được nó vậy mọi chuyện rốt cuộc là sao đây?

Tú định trả lời tôi tiếp nhưng trên lầu lại vọng xuống tiếng khóc của cu Bo làm cho cuộc nói chuyện của chúng tôi bị cắt ngang, tôi vội vàng đứng dậy rồi đi nhanh lên dỗ cho con ngủ lại, chắc là hôm nay bị mẹ con Ngọc hành hạ nên con bị ám ảnh thì phải. Tội thân Bo của tôi.

Tuy là những thắc mắc còn vướng trong lòng nhưng tôi nghĩ mọi chuyện từ từ cũng có câu trả lời cả. Nghĩ vậy mà tôi đành an tâm lên phòng dỗ Bo và ôm Bo ngủ đến sáng. Cảm giác về lại nơi này với tôi sao quá đỗi an yên.

Tôi và Bo về đây được khoảng 5 ngày thì nhận được cuộc gọi của Dũng…Ban đầu tôi định phớt lờ luôn nhưng thấy Dũng cứ gọi mãi nên bấm bụng tôi nhấn nút nghe

--alo!

--Lam đúng ko em?

--Là tôi đây, anh gọi tôi có việc gì ko?