Nghịch Cảnh Hôn Nhân - Chi Anh

Chương 91




Tôi lại nhìn cô ấy biểu cảm ấy có lẽ ko gạt tôi thì phải, thái độ khi nói chuyện chân Tú lắm,nhìn ra hướng xem tôi thấy còn hai đến ba người đàn ông đi theo đang đứng bên xe Tú nên tôi hơi yên tâm nhưng vẫn muốn nán lại xem Tú tới đây làm gì nên tôi không chần chừ đưa cuBo sang cho cô ấy rồi nói

-Vậy làm phiền cô đưa con tôi vào xe trước được ko. Tôi muốn đứng lại đây đợi chú ấy.

-Vâng vậy để em bế bé vào xe nghỉ trước nhé chị.

-Cảm ơn cô

Tôi nhìn theo cô ấy đưa Bo vào tận bên trong xe xong mới an tâm mà nhìn vào trong nhà để mà theo dõi.

Lúc này Tú ngồi ung dung trên ghế, tay chú ấy cầm tờ giấy gì đó quăng mạnh xuống bàn làm cho ba con người kia vừa đi lại gần xem, vừa tỏ thái độ sợ hãi

Tiếp sau đó chẳng để tôi kịp hiểu bên trong tờ giấy viết những gì, chợt mẹ Dũng sau khi xem xong, bà ấy thay đổi thái độ, biểu cảm trên gương mặt ban đầu là bất ngờ rồi chuyển sang hốt hoảng rồi tiếp đến là giận dữ, bà liền quay sang Dũng mà gào lên

-Dũng thế này là thế nào trời ơi 5 tỷ, con tại sao lại nợ người ta đến 5 tỷ, bán cả cái nhà này đi cũng ko đủ trả nợ đâu con ơi?

-Mẹ bình tĩnh đi, chẳng phải còn có cái siêu thị sau con sang cho họ chứ việc gì mà mẹ phải lo

-Mày ...mày ...mày làm quái gì mà mắc nợ tận 5 tỷ thế này?

Sắc mặt của bà lúc này tái đi thấy rõ bà chửi Dũng, tôi thấy cơ thể của bà run lên bần bật từng hồi sau đó bà lại quay sang nhìn lấy Tú tiếp tục lên giọng hạch sách. Tay bà chỉ thẳng về phía Tú

-Mày dụ dỗ rồi lừa gạt con tao đúng ko? con trai tao là chủ một công ty bánh kẹo có tiếng ở Tú phố này, tiền bạc nó ko thiếu đến mức phải mượn tiền của chúng mày đâu, quân khốn nạn, quân hút m.á.u người dám lừa gạt gia đình tao hả, tao báo công an còng đầu chúng bây lại bây giờ.

Tôi đứng im theo dõi mọi chuyện tiếp diễn, biết mẹ chồng tôi mạnh miệng vậy thôi chứ trong lòng đã suy sụp lắm rồi bằng chứng là giọng nói của bà run rẩy, có phần lạt đi nữa



Để ý thái độ của bà khi tra hỏi Tú cũng hung dữ như cách bà đã từng đối xử với tôi chứ cũng ko kém gì mấy, hình như m.á.u hung dữ của bà đã ăn sâu vào m.á.u rồi, chỉ là với riêng bản thân tôi tôi kính trọng bà nên dù bà đối xử thế nào tôi vẫn kiên dè mà gạt đi ko chấp cố

NHƯNG Tú lại khác, nghe bà chửi xong Tú vẫn kiểu hờ hững thong thả rút thêm trong chiếc cặp da mang theo sẵn bên mình một tờ giấy nữa rồi quăbg mạnh lên bàn một cách dứt khoát.

Sau đó Tú đứng lên đối diện với mẹ con họ, gương mặt đanh lại, ngữ khí mang theo hơi lạnh mà trả lời

-Tôi đến đây hôm nay là để thanh lý số nợ ko phải đến để nghe mẹ con các người chửi nhau. Số nợ mượn cũng có chữ ký, giấy nợ hẳn hoi chứ không phải nói ko bằng miệng. Và số tiền đó thuộc quyền của lão đại của chúng tôi, tôi chỉ có nhiệm vụ đi đòi lại. Con trai bà, cậu Dũng đây từ hơn hai năm trước đã vay của chúng tôi số tiền 1 tỷ để vực lại công ty của cậu ấy, và trong vòng 5 tháng nay cậu ta ra vô sòng bài cũng vay thêm con số lên đến hơn 4 tỷ đồng, hơn 2 tháng cậu ấy ko đóng một đồng lãi nào cả nên hôm nay chúng tôi dựa trên tờ giấy ghi nợ này mà đến để thanh toán dứt khoát, nếu bà có thắc mắc gì thì cứ hỏi lại cậu ta.

Tú nói dứt lời tôi càng bất ngờ không kém, vẫn ko thể tin rằng Dũng lại như vậy. Tôi nhìn sang Dũng để tìm câu trả lời thì thấy Dũng đứng đó vẫn im lặng, vẻ mặt thể hiện kẻ thất bại, một tay đ.ấ.m mạnh vào Tú tường đến rớm cả máu.

Mẹ Dũng nhận được sự im lặng của Dũng bà ngã quỵ xuống nền nhà luôn mà khóc nức nở, con Ngọc liền chạy lại đỡ bà dậy sau đó nó nhìn sang Tú mà cầu xin

-Anh Tú em xin anh có thể vì tình nghĩa lúc xưa của chúng ta mà....

Tú nhìn Ngọc lạnh giọng buông lời

-Tôi và cô có quen sau?

Con Ngọc chưa nói hết câu Tú đã cắt ngang lời nó bằng một câu xem như phủ nhận lời nó nói làm những từ tiếp theo nó định thốt ra liền bị xấu hổ mà ngừng lại.

Còn tôi bây giờ vẫn còn bất ngờ vì chính tôi cũng chẳng thể nào tin Dũng trong một thời gian ngắn lại sa đọa như vậy, nhìn gia đình họ chỉ mới cách đây vài tiếng còn lên mặt với tôi giờ đây thảm hại thế này bất chợt lòng tôi lại nặng trĩu chỉ khẻ thở dài.

Bên trong nhà không khí chợt im bặt phủ lên một màu u ám, chỉ còn nghe tiếng thút thít của mẹ Dũng, mãi một lúc cuối cùng tôi nghe được Dũng lên tiếng nhìn Tú căm ghét hỏi

-Tú có phải từ lúc mày tiếp cận tao, mọi việc mày đã tính toán sẵn trong đầu rồi đúng ko?