Nghịch Cảnh Hôn Nhân - Chi Anh

Chương 48




Tôi không tự chủ được mà thốt lên, tự dưng nổi muộn phiền cũng tan biến tôi chậm rãi bước đến một bước đèn sáng theo chân tôi một bước. Cứ thế tôi đi được một quãng đường, tôi ngơ ngác đến hào hứng cũng chưa biết chuyện gì đang xảy ra nhưng lý trí cứ mách bảo thôi cứ theo con đường ấy mà đi đến…

Trước mặt tôi bây giờ là một hình trái tim đầy hoa hồng xung quanh những cây pháo hoa được phát sáng tôi đứng chôn chân tại chỗ trong lòng lâng lâng vì chưa bao giờ tôi chứng kiến được cảnh tượng nào đẹp đến như thế …

Và... tôi thấy từ phía xa Dũng xuất hiện anh đi từng bước thật chậm rãi tiến đến về phía tôi trên tay anh ôm một bó hoa …Vì khoảng cách khá xa nên tôi không thấy rõ là hoa gì nhưng phải nói bó hoa rất lớn mà còn đẹp nữa

Tình huống này tôi chưa bao giờ nghĩ tới nên cũng hơi bối rối chẳng biết làm gì, cứ đứng ngây người ra nhìn Dũng? Cho đến khi Dũng bước tới gần tôi anh chìa bó hoa cho tôi anh mỉm cười nói

"Happy birthday em. Chúc em tuổi mới thật nhiều vui vẻ hạnh phúc và luôn luôn nở nụ cười ...Anh chúc em tất cả?

Lòng tôi rộn lên cảm giác khó tả, tôi mỉm cười đón nhận bó hoa trên tay Dũng mà người tôi vừa run lên vừa ngượng ngùng, còn cả bất ngờ nữa... Hóa ra hôm nay là sinh nhật của tôi mà tôi không nhớ không hay biết gì tới cả đúng hơn là 27 năm qua chưa bao giờ giờ tôi tổ chức sinh nhật cho bản thân mình cả ngay cả lúc tôi có chồng, cũng vì cuộc sống mưu sinh và khó khăn nên....vô tình cũng chẳng còn nhớ đến cái ngày gọi là sinh nhật nữa...Tự dưng nhớ tới khoảng thời gian ấy tôi lại đau lòng thôi thì cố đè nén vào sâu tận đáy lòng, mình tôi e thẹn mắt tôi rưng rưng đáp lại lời Dũng

" Em cảm ơn anh thật sự anh khiến em bất ngờ quá...

Lúc này đây đứng đối diện với nhau. Tôi thấy Dũng nở nụ cười lộ ra chiếc răng khểnh.

Chưa đợi tôi hết bất ngờ anh liền thò tay vào túi quần moi ra một chiếc hộp nhung màu đỏ, tôi bỡ ngỡ lỡ, lúng túng hẳn ra vì chẳng biết anh đang làm gì càng bất ngờ hơn Dũng liền quỳ xuống như kiểu người ta quỳ cầu hôn trong các bộ phim .Tay anh mở chiếc hộp bên trong là chiếc nhẫn trắng

Giọng anh nghiêm túc nhìn tôi rồi nói



-Lam! em đồng ý làm bạn gái anh nhé, thật sự ngay từ lần đầu tiên anh anh gặp em anh thấy em rất ấn tượng một cô gái nhỏ nhắn với đôi mắt u buồn em không hay cười nhưng mỗi lần em cười nụ cười em rất cuốn và hút tạo cho người đối diện cảm giác gần gũi. Mỗi lần tiếp xúc với em Anh thật sự rất thích tính tình của em nếu em không chê có thể đồng ý cho anh làm người yêu của em được không Lam...?

Tôi sau giây phút bất ngờ và kích động trước những lời của Dũng nói liền lấy lại vẻ bình tĩnh. Nhưng…Tôi lấy tay đẩy nắp chiếc hộp lại bàn tay kéo Dũng đứng lên đáy mắt tôi hiện lên vẻ đau thương trả lời anh

-Em cảm ơn những tình cảm của anh đã dành cho em nhưng em xin lỗi chắc em không thể nào đồng ý với anh được?

Nghe câu trả lời của tôi…Gương mặt Dũng tỏ ra hơi buồn anh gượng cười hỏi tôi

" Em chê anh không xứng với em à?

Tôi vội lắc đầu vì sợ anh hiểu lầm

"Dạ không đâu? anh Dũng rất tốt chỉ là em thật sự không xứng đáng với anh

" Tại sao em lại nói vậy? Nói rõ anh nghe được không hay là em đã có bạn trai nếu vậy anh sẽ rút lui ko ép em gì đâu.

"Không đâu anh ....vì...vì....em....là gái đã một đời chồng rồi...em....em thấy mình ko xứng với anh anh là một người tài giỏi, lại Tú đạt anh xứng đáng gặp được người bạn gái một người vợ tốt hơn em nhiều mà... em bây giờ cũng chưa đủ tự tin để mở lòng đón nhận ai cả?

Tôi nói xong cũng vừa hay một giọt nước mắt rơi xuống. Dũng quá tốt dù tôi có tình cảm với anh hay không thì tôi biết tôi cũng không nên chấp nhận… Chẳng phải người đời thường nói gái một đời chồng làm gì có hạnh phúc sao, với lại anh cao sang quá tôi ko muốn người ta nói tôi là đũa mốc mà đeo chân hạc…