Nghịch Cảnh Hôn Nhân - Chi Anh

Chương 40




Tính ra hôm nay cũng là lần đầu tiên chú về nhà giờ chiều sau cái lần chú say xỉn ấy...bây giờ tôi mới nhìn kỹ thật ra mà nói, Tú rất đẹp, lại còn chuẩn chạc nam tính nữa, ưu tiên vượt trội góp phần cái đẹp ấy là cái tính lạnh lùng ít nói mà nói đàn ông càng ít nói phụ nữ càng thích...Với tôi cũng ko ngoại lệ chỉ là....nếu như tôi chưa có chồng, chưa một lần dang dở, chắc chắn khi Tú tỏ tình tôi sẽ sẵn sàng chấp nhận, còn bây giờ đối với tôi, một người đàn bà với trái tim nhiều vết xước, tôi không cho phép mình yêu thêm ai một lần nữa.

Tôi ngó ra nhìn lúc rồi cũng liền quay vào trong bếp nấu thêm thức ăn, bữa nay Tú về giờ này chắc cũng chưa ăn gì vào bụng, định bụng nấu xong rồi mới ra hỏi chú có ăn luôn không để tôi dọn.

Tôi tiếp tục trong bếp cho đến khi ngoài nhà nghe tiếng người om sòm, tôi tò mò với tay tắt bếp rồi đi ra ngoài...Lần này tôi thấy cô Sáu tự dưng đang quỳ dưới nền nhà trước mặt Tú, giọng cô run run cầu xin

_Tú con tha thứ cho cô đi, thật sự cô hối hận lắm rồi...cô...cô xin lỗi con.

Cô Sáu vừa nói gương mặt cô vừa tỏ vẻ sợ hãi, cứ ấp a ấp úng mãi mới được Tú lời,còn Tú thì dửng dưng ngồi đó im lặng, tôi chẳng biết chuyện gì đang diễn ra liền đứng nép sau cây cột nghe tiếp lần này là Tú lên tiếng

_Cô xin tôi tha thứ, cô Sáu cô tưởng cô làm việc gì thì ko ai biết à? cô nói đi tại sao cô ra tay ác độc với anh tôi như vậy hả?

_Cô...cô...

Đúng như tôi dự đoán là cô Sáu làm nhưng khi nghe chính miệng cô thừa nhận thật sự tôi không tránh khỏi bị sốc.

À tôi nhớ ra rồi, chắc cái lần chú Tú cứ kéo tay tôi ngoài đường là ý cho tôi biết ai là hung thủ vậy mà tôi ko biết cứ sợ sệt lung tung sợ mọi người thấy rồi hiểu lầm…

Lần này cô Sáu nói xong tôi thấy Tú biểu hiện trên mặt sự tức giận tột độ, tay chú ấy dùng lực đập mạnh lên bàn rồi quá lên

_Cô có nói thật ra không? Hay để tôi dứt tình dứt nghĩa với cô luôn, nếu cô muốn ngày mai gia đình cô dọn ra khỏi nhà là vừa rồi đó?

Cô Sáu có vẻ hết đường lui rồi, dù tôi chẳng biết vì lý do gì mà Tú có thể triệt đường của cô, nhưng tôi đủ biết Tú nói được sẽ làm được… Giọng cô Sáu lúc này khàn đi khóc ngất lên liên tục dập đầu xin Tú tha thứ

_Cô xin con Tú ơi, cô sai rồi…Con tha cho cô đi Tú con lấy nhà cô rồi cô biết sống sau đây, con cô tháng sau là lấy chồng rồi con ơi....cô lạy con đó Tú....



_Tôi cho cô một cơ hội nữa mau khai ra đi, tôi sẽ suy nghĩ lại

1

2

_ khoan cô khai…

Cô Sáu vội ngắt lời Tú rồi nói

_Cô khai mà con ....cô khai…con nhớ lúc thằng Quân mất ở đây người ta đồn con Lam có chữa hoang ko, cô lúc đó vì ngu muội cũng tin là sự thật nên hùa theo đám người đó nói xấu con Lam rồi chửi mắng nó..Ai ngờ..mấy hôm sau con gái cô nó nói nó thấy thằng Quân hiện về bóp cổ nó rồi sau vài bữa nó chẳng nói được, cô có đưa nó đi khám bệnh nhưng bác sĩ khám không ra bệnh rồi sau đó cô có hỏi thăm thằng út, nó nói con cô bị ma ám...cô hồ đồ nghĩ là thằng Quân ám con cô nên sinh lòng ghen ghét đi tìm thầy bùa để ám nó lại…Chuyện xảy ra sau nữa thì con biết rồi đó, cô vừa yểm xong là con cô đã khỏi...Tú cô xin con, là lỗi của cô cô lỡ dại con bỏ qua cho cô được ko Tú...

Lần này chính tôi cũng ko thể bỏ qua được cho cô Sáu. Cuối cùng bao nhiêu rắc rối, bao nhiêu tiếng oan đổ cho tôi cũng vì do cô, tất cả mọi việc đều do cô gây ra…

Tôi tức giận không nhịn được đi thẳng lại thẳng tay tát vô mặt cô thật mạnh làm cô bật m.á.u đưa tay ôm vội lấy mặt rồi sững sờ đưa mắt nhìn tôi, còn tôi tôi cố gắng gằn từng tiếng mãi mới thốt ra lời, mặc cho Tú đứng bên đang khoanh tay nhìn

_Cô...tại sao cô ác vậy chứ có chắc anh Quân hại con cô hay nó bị bệnh gì khác? cô có biết anh ấy mất đã rất đau đớn rồi ko? Giờ khi anh ấy mất cô cũng chẳng tha…cô là con người hay có thú hả?

Cô Sáu khóc lóc nắm tay tôi van xin

_Cô xin lỗi cô xin con Lam. Là cô dại, cô già đầu mà cô không biết. Lam con nói thằng Tú tha cho cô được ko con?

_Tha cho cô hả chính tôi còn đang muốn g.i.ế.c cô đó cô Sáu…