Nghịch Cảnh Hôn Nhân - Chi Anh

Chương 30




Cô Sáu qua đem cho tôi hai con cá lóc thật to với một buồng chuối...Tôi nhận thấy cô Sáu có Tú ý nên vui vẻ nhận lấy rồi mời cô vào nhà, lúc đầu cô ko nói gì chỉ đưa cho tôi, sau thấy tôi cười nói với cô cô mới cởi mở lại.. Vừa vào nhà ngồi xuống ghế là cô nắm tay tôi lại, giọng cô dịu nhẹ

_Lam…Mày cho cô xin lỗi mày chuyện lúc trước tao hiểu lầm mày nghen, bởi tụi tao nông dân cục mịch nghe ai nói gì là tin đó ,hại tao nói mày này kia...thiệt tao có lỗi quá

Tôi cười buồn trả lời

_Thôi cô chuyện qua rồi bỏ qua đi, con cũng không nhớ tới gì đâu…Nay thấy cô qua thăm con như vầy là con vui rồi...!!!

_Hôm bữa giờ tao định lên bệnh viện thăm mày mà tao còn ngại, cái con quỷ đó cũng ác quá mày, bữa mày ở bệnh viện tao nghe bên này đùng đùng, tao nhiều chuyện đi qua leo lên hàng rào ngó vô thấy thằng Tú mặt nó hầm hầm nói vầy nè. Mà để khoan tao nhớ cái coi..

Vừa nói cô Sáu vừa làm kiểu như đang suy nghĩ vỗ vỗ cái đầu làm tôi phì cười rồi cô la lên một tiếng làm tôi giật mình…

Ờ nói nói vầy nè

_Chi? Sao cô nhẫn tâm quá vậy cô có biết đó là đứa con duy nhất anh hai tôi để lại ko?

Rồi con Chi đó nói vầy nè

_Sao anh biết đó là con anh Quân, em là người ở đây em biết rõ lúc anh chưa về mọi người đồn ầm lên nói chị ta ở bậy ở bạ mới có bầu đó?

_Dù là con ai cũng vậy cô cũng ko được hành xử như thế, nhưng tôi tin chị Lam đứa bé nhất định là con anh tôi.

_Anh bị chị ta bỏ bùa mê thuốc lú rồi nên bênh chị ta đúng ko? Em nghi ko sai mà...bày đặt nữa đêm nửa hôm chạy ra nhà trước ôm ấp...anh nghĩ lại đi...em là người yêu của anh đó, chị ta dù gì cũng là người ngoài anh ko nhanh đuổi cổ chị ấy đi đi...



"Tao thấy thằng Tú cãi qua cãi lại với nhỏ đó lâu lắm, sau cùng hình như con Chi đó chửi mày là đ.ĩ hay sao đó, thằng Tú đi lại tát cho nó một cái xong ôm đồ nó ra đuổi nói đi…Tao nhìn khúc đó đã mắt lắm mày, gì chứ cái loại hại người, quân ác nhơn tao ko ưa…Con đó bị Thằng Tú kéo ra ngoài nó khóc lóc năn nỉ dữ lắm mà thằng Tú ko lung lay, mấy bữa nay tao đi chợ cũng thấy nó đeo theo thằng Tú hoài, ko biết thằng Tú tha thứ ko nữa...

.... Tôi nghe xong chỉ thở dài mà công nhận Tú cũng dứt tình thiệt…

Rồi cô Sáu tự nhiên nhìn nhìn tôi xong quát lên

_Ê mà mày mới sảy thai ăn mặc cữ kiên tý mày, bà già xưa hay nói một lần sảy bằng bảy lần sinh đó, ko kiêng cữ khéo về già mắt mờ tay yếu cho mày hay.

_Thôi con khoẻ rồi cô, cữ kiêng gì cho mệt, ra viện con có mua thuốc uống bồi dưỡng rồi.

_Tao biết tao nói vậy đó ko sau này hối hận, tao mua hai con cá lóc đó chiều mày nhờ thằng Tú kho hay nấu canh ăn mới đây đừng đụng nước sớm nghe hôn thôi tao về...

Cô Sáu về tôi cũng đi theo ra cửa tiễn cô

Cái tình hàng xóm hoá ra có khi quý lắm ta. người xưa nói cũng đâu có sai bà con xa ko qua láng giềng gần mà…

Đời này sống sao cho họ thương để dễ thở, chớ sống mà người này ghét, người kia ko ưa mệt mỏi lắm… Cho nên thay vì ghét cô Sáu thì tôi chọn cách dĩ hoà di quý cho lành

...Khoảng nửa tháng trở lại đây, ban đêm tôi thường nghe bên phòng Tú có tiếng trở mình liên tục, có khi thở dốc vài tiếng nữa, ban đầu tôi cứ nghĩ chú ngủ mê nên mớ, ko để ý tới liên tục đến nay nhiều ngày rồi đêm nào cũng như đêm nấy, kiểu như chú ấy bị mất ngủ vậy đó, tôi định hỏi xem sao nhưng cứ sáng ra là chú út đã đi đến chiều tối mới về với tôi biết tính chú ấy ko dễ gì nói chuyện với ai đâu nên dù muốn nhiều chuyện lắm tôi cũng ko dám hỏi...

...Cho đến xế chiều như mọi hôm tự dưng tôi đang ở nhà sau liền nghe bên ngoài có tiếng kèn xe hơi …Tôi vội đi ra liền thấy khoảng 5 đến 6 người tay chân xăm trổ đứng xung quanh chiếc xe hơi màu đen. Hoảng hồn không biết là có chuyện gì nên tôi đứng ngây đó nhìn mãi, nếu tôi đoán ko lầm mấy người này đều là dân anh chị xã hội đen, tại sao họ lại đến nhà tôi vậy nè, đang ngơ ngác ko biết chuyện gì thì bất ngờ tôi thấy cánh cửa xe hơi mở ra bên trong là Tú đang bước xuống…