Nghịch Cảnh Hôn Nhân - Chi Anh

Chương 108




Anh là vậy đó, bên ngoài lạnh lùng vậy đó nhưng chưa bao giờ ngừng yêu mẹ con tôi, một người đàn ông hoàn hảo như vậy hỏi vậy sao tôi ko động lòng với anh cho được.

Không nghĩ đến thì thôi nghĩ đến rồi tôi lại khóc. Biết là anh đang ǵặp nguy hjểm nhưng tôi lại chẳng biết phải làm thế nào cả, điện thoại anh thì ko liên lạc được, bạn bè anh tôi cũng chẳng biết họ ở nơi nào. Chỉ còn một nơi là nhà đại ca bọn anh tôi tới một lần rồi nhưng tôi lại ngu đến mức bây giờ chẳng thể nhớ ra đường đi là chỗ nào. Vì lúc đó tôi chưa đặt tình cảm vào anh nhiều nên đâu quan tâm tới giờ đến lúc cần thiết mới thấy hối hận lắm luôn

Tôi nằm suy nghĩ mãi, lo lắng cho anh khóc đến sưng mắt đến gần khuya thì mệt quá tôi nằm thiếp đi luôn, trong cơn mê man tôi thấy cánh cửa phòng mở ra, bên ngoài là Tú đang đi vào cơ thể anh toàn là má.u gương ḿặt anh cũng đầy má.u, nhưng tôi ko sợ mà ngược lại thấy anh tôi mừng rỡ định chạy tới ôm lấy thì đột nhiên anh lại mỉm cười với tôi rồi dần dần hình bóng anh từ từ… biến mất.

Giấc mơ thật đáng sợ. Tôi giật mình tỉnh lại, cả người ướt đẫm mồ hôi, đôi mắt nhìn xung quanh tìm kiếm anh nhưng chẳng thấy gì cả,không gian chìm trog im ĺặng, chỉ nghe mỗi nhịp thở đều đặn của Bo đang ngủ...Hóa ra là tôi đang mơ

Tôi ngồi dậy chẳng thể ru mình vào giấc ngủ nữa, mệt mỏi tựa lưng vào Tú giường, lại tiếp tục cầm điện thoại lên định gọi cho anh lần nữa thử xem anh có mở máy lên chưa thì ko ngờ tôi lại thấy số của Dũng gọi tới.

Tôi cau mày nhìn điện thoại, lòng ngạc nhiên tự hỏi giờ này khuya rồi mà anh ta lại gọi chắc có chuyện gì quan trọng rồi? Nghĩ thế nên tôi ko chần chừ mà bắt máy luôn.

Tôi lên tiếng

-Alo?

Bên kia Dũng nói hơi gấp

-Lam đúng ko em.?

-Là em, có việc gì mà anh gọi em giờ này vậy?

--Em đang khóc à?

Nghe Dũng hỏi tôi mới im lặng, hít thở thật sâu cho bản thân mình bình ổn lại. Rồi mới trả lời anh

--À tại em đang bị cảm thôi không có gì đâu anh?

Lần này bên kia Dũng im lặng một lúc khiến cho tôi cũng thấy tò mò,nhưng tôi ko vội hỏi mà cũng để im xem anh đang muốn nói việc gì…Mãi một lúc Dũng mới lên tiếng



-Tú đang gặp chuyện đúng ko Lam?

Nghe Dũng nhắc đến Tú tôi ko giữ được bình tĩnh mà nhanh chóng vội vàng hỏi lại

--Sao anh lại hỏi vậy, anh biết chuyện gì đúng ko Dũng?

-Anh cũng ko biết, chỉ là hôm nay anh tới chỗ bọn họ đóng tiền lãi thì vô tình gặp Tú đi vào,ban đầu anh ko quan tâm tới nhưng lúc anh vừa ra về đến cửa thì vô tình nghe tên Long đen(tên đại ca bọn họ) nói với Tú là

" Nguyên tắc của tao đặt ra thế nào mày cũng biết rồi, nể tình mày là anh em vào sinh ra tử với tao tao cho mày thời hạn một ngày để suy nghĩ. Qua ngày mai tao hi vọng tao ko thấy má.u chảy ở chỗ này"

Anh nghe loáng thoáng là vậy rồi cũng bước nhanh ra ngoài sợ mắc công phiền phức, cả ngày nay định ko nói em nhưng rồi ko nhịn được đành nói ra…Lam có đúng là bọn em đang gặp chuyện gì rồi đúng ko?

Tôi nghẹn giọng khi nghe nói đến Tú, vậy là anh đang gặp nguy hiểm, trời ơi, chỉ còn một ngày nữa thôi. Không…Tú không thể che.t được. Nước mắt tôi giàn giụa, gấp gáp nói với Dũng trong tiếng nấc nghẹn ngào.

-Em..Em.. anh Dũng nè anh cho em địa chỉ chỗ bọn họ đang ở được ko?

Dũng hỏi lại

--Nhưng mà đã xảy ra chuyện gì vậy Lam. Nói anh nghe được ko?

Dũng cứ hỏi mãi mà tôi lại đang lo cho Tú nên ko kìm được nên đã lớn tiếng lên trong điện thoại với Dũng luôn

--Trời ơi anh đừng hỏi em nửa,cho em cái địa chỉ đi được ko. Em cầu xin anh đó.

--Thôi được rồi anh cho, nhưng giờ khuya rồi nguy hiểm lắm em đừng đi một mình. Hay là em chuẩn bị đi anh chạy sang rồi anh đưa em đi.

Dũng tắt máy, tôi cũng vội vàng thay đồ chuẩn bị, có thể đối với Dũng đã không còn sự tin tưởng của tôi dành cho anh, nhưng giờ phút này để có thể tìm Tú, tôi lại bắt buộc phải tin tưởng Dũng. Tôi thay đồ xong cũng là lúc tôi vội vàng đánh thức cubo dậy. Đồng hồ trên tường chỉ mới điểm gần 4h kém, giờ này là lúc Bo ngủ say nhất nên gọi con dậy cũng ko phải dễ dàng gì mấy.