Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)

Chương 371: Ðánh cờ




Lý Dật cũng không mang theo nhiều người, ngược lại chỉ dẫn theo một mình Anh Hoa lên núi.

Hành động của Lý Dật làm Kroff và La MoXi thập phần lo lắng, theo bọn họ Xem ra, tổ chức Ðại Quyển phái người ngăn cản lối đi dưới chân núi, đưa ra một yêu cầu quá phận như vậy, hơn phân nữa là không có hảo ý.

Ðại Quyển không có hảo ý là khẳng định, thế nhưng Lý Dật cũng rất rõ ràng, Chu Lập Quốc chơi trò nầy cũng không phải là muốn làm gì đối với hắn, chỉ là muốn ở khí thế áp đảo hắn mà thôi, dùng cách nói của Andrew, Chu Lập Quốc đang giở trò làm khó.

Lý Dật chỉ mang theo một mình Anh Hoa lên núi, cùng lúc là muốn dùng hành động thực tế nói cho Chu Lập Quốc, hắn có giở trò cũng vô dụng, hơn nữa Lý Dật cũng là vì phòng ngừa vạn nhất sự phân tích của hắn và Andrew có lệch lạc, như vậy để Andrew và Kroff ở lại với thành viên Hắc Dạ cũng an toàn hơn nhiều, lại thêm với thủ đoạn của Andrew, mặc dù Xuất hiện vấn đề, Andrew cũng có thể thong dong đối mặt.

Ðại hán đầu lĩnh lúc kiểm tra trong Xe, phát hiện trong Xe ngoại trừ Anh Hoa, chỉ có một mình Lý Dật, điều nầy làm cho hắn không khỏi cả kinh, đồng thời trong lòng âm thầm bội phục lòng can đảm của Lý Dật!

Ở trong trí nhớ của hắn, còn chưa từng có người dám một mình mang theo chỉ một bảa tiêu cùng lên núi!

“Dọc theo con đường nầy đi lên trên, đợi đến giữa núi sẽ có một con đường nối thẳng lên biệt thự.” Trong lòng tuy rằng khiếp sợ, nhưng năng lực khống chế của đại hán đầu lĩnh không tệ, vẻ mặt của hắn thập phần lạnh lùng.

Lý Dật mỉm cười, đóng cửa sổ, đồng thời cho Anh Hoa khởi động máy Xe.

Sau khi Xe khởi động, Lý Dật nhìn thấy lông mày Anh Hoa hơi nhăn lại, biết Anh Hoa vẫn đang lo lắng, vì vậy cười cười: “Anh Hoa, một hồi tới mục đích, em không nên Xung động, tất cả nghe theo chỉ thị của tôi hành sự.”

Anh Hoa thấy Lý Dật vẻ mặt tự tin, biết rõ trong lòng Lý Dật đã có dự định, nhất thời yên tâm không ít, đồng thời lạnh lùng gật đầu.

Lý Dật và Anh Hoa vừa rời đi, nhóm người của Andrew cũng không trực tiếp ly khai, mà cho Xe dừng dưới chân núi, thành viên Ðại Quyển chặn đường cũng không đi, cho Xe dừng cách nhóm người của Andrew khoảng chừng một trăm thước.

Mắt thấy Xe của Lý Dật tiêu thất, đại hán đầu lĩnh lập tức lấy ra điện thoại di động, bấm số của Chu Lập Quốc, điện thoại rất nhanh chuyển được, chỉ nghe giọng nói của hắn có chút cổ quái hồi báo: “Lão đại, Lý Dật đã lên núi, hắn chỉ dẫn theo một người.”

“Chỉ dẫn theo một người?” Đầu kia điện thoại, Chu Lập Quốc nghe được thủ hạ hồi báo, vùng lông mầy hơi nhướng lên, vẻ mặt nghi hoặc, hắn nhíu mầy trầm ngâm vài giây, hỏi: “Những người khác đâu?”

“Đều đang chờ tại chân núi.” Đầu lĩnh đại hán như thực chất đáp lại.

Chu Lập Quốc như có đăm chiêu nói: “Ta đã biết. Ngươi dẫn người canh giữ ở nơi đó, không có mệnh lệnh của ta, tuyệt đối không cho thủ hạ của Lý Dật lên núi.”

“Thu được!” Đầu lĩnh đại hán cung kính đáp lại một câu, liền cắt đứt điện thoại.

Con đường lên núi cũng không rộng mở, chỉ có thể cho hai chiếc Xe Sóng vai chạy song song, hơn nữa con đường còn thập phần quanh co dốc đứng. Dọc theo đường đi, Lý Dật cũng không nhìn thấy Xe cộ nào khác, lại nghĩ tới người của Đại Quyển chận phía dưới, hắn biết rõ, ngọn núi nầy ngoại trừ người của Ðại Quyển cũng không còn người bên ngoài ở lại.

Lý Dật suy đoán đúng là chính Xác.

Ngọn núi nầy trước đây là một tòa núi hoang, Chu Lập Quốc nhìn thấy hoàn cảnh không tệ, vì vậy liền dùng tiền đầu tư, tu Sửa con đường, còn ở ngay giữa sườn núi Xây dựng một trang viên lớn. Sau khi trang viên Xây dựng Xong, không ít phú hào đều muốn Xây dựng thêm biệt thự ở giữa sườn núi, thế nhưng Chu Lập Quốc toàn bộ cự tuyệt!

Hiển nhiên, Chu Lập Quốc rất rõ ràng, nếu hắn đồng ý cho những người giàu có này tạo lập biệt thự giữa núi, như vậy hắn không thể tùy ý tự mình phong tỏa đường lên núi được nữa. Kể từ đó, mục đích hắn thành lập tổng bộ ở nơi nầy Xem như không thể thành lập.

Ước chừng nữa giờ sau, Anh Hoa lái Xe đi tới ngay trang viên, con đường rõ ràng đã rộng rãi hơn, cửa lớn phỏng theo phong cách thời cổ đại thành lập, ở ngoài cửa hai bên có hai con sư tử đá tinh Xảo, thoạt nhìn thập phần uy phong.

Mà trên cửa lớn có một tấm bảng viết: Cao Tường sơn trang bốn chữ lớn, bốn chữ viết cực kỳ sinh động, vừa nhìn đã biết Xuất từ tay đại sư.

Xe đi tới cửa, lần thứ hai bị ngăn lại, bất quá lúc nầy bảo tiêu cánh cửa cũng không yêu cầu Lý Dật làm gì, chỉ là nói cho Lý Dật biệt thự số một làm sao đi tới mà thôi.

Mà trên thực tế, từ chân núi đến giữa núi, Lý Dật tổng cộng phát hiện ba trạm canh gác ngầm, hơn nữa thêm bảo tiêu dưới chân núi và ngay cửa lớn, lực lượng phòng vệ của Cao Tường sơn trang cũng đủ dùng từ kinh khủng để hình dung, người bình thường nếu nghỉ muốn đi thông qua năm tầng phòng hộ nầy tiến nhập trang viên, quả thực là chuyện không có khả năng.

So sánh với Tiêu gia trang viên mà nói, Cao Tường sơn trang lớn hơn một chút, hơn nữa cây trồng càng hoàn thiện, bốn phương tu Sửa thật thông suốt, trong trang viên có hơn mười tòa kiến trúc, đáng giá nhắc tới chính là, những vật kiến trúc nầy cũng không phải dựa theo phong cách Châu Âu kiến tạo, mà mang theo dày đặc phong cách đông phương.

Trong cả tòa trang viên, ngoại trừ một ít chủ kiến trúc ra, còn có không ít núi giả, suối phun, thậm chí còn có một sân golf, một sân săn thú, một nơi cưỡi ngựa. Nhìn thấy tất cả, Lý Dật phải thừa nhận, Chu Lập Quốc là một người phi thường biết cách hưởng thụ, Cao Tường sơn trang tuy rằng không nói tính mười phần như trang viên gia tộc Gambino, thế nhưng ở phương diện hưởng thụ giải trí cũng chỉ có hơn chứ không kém

Thậm chí có thể dùng từ thế ngoại đào viên để hình dung!

Anh Hoa cho Xe đi tới cửa biệt thự số một, ngoài cửa đổ không ít Xe, giá trị mỗi chiếc Xe cũng không dưới trăm vạn, hơn nữa còn có hai chiếc Xe mang giấy phép Tích Giang!

Nói cho chuẩn chính là giấy phép của Hàng Châu!

Phát hiện nàỵ làm trong lòng Lý Dật khẽ động, hắn híp mắt trầm ngâm vài giây, sau đó điều chỉnh biểu tình một chút, mang theo Anh Hoa Xuống Xe.

Ngoài cửa biệt thự số một có một suối phun nhỏ, ở giữa suối phun có một pho tượng, pho tượng là một chiến sĨ tay cầm súng tự động, điêu khắc chiến sĨ hoàn toàn tuân thủ hình tượng của quân nhân Trung Quốc vào niên đại 70, hơn nữa pho tượng điêu khắc thập phần sinh động, cảm giác như thời khắc nào cũng muốn Xung phong lên trước, biểu tình thấy chết không sờn trên mặt làm người ta phải cảm thán.

Sau khi Lý Dật Xuống Xe, một đại hán mặc tây trang màu đen lập tức bước lên đón, làm ra một thủ thế như mời: “Lão đại chờ đã lâu, Lý lão đại, mời!”

Lý Dật không chút phản ứng, đi ngay phía trước, Anh Hoa vẻ mặt lạnh lùng theo sát ngay phía sau hắn, ánh mắt nhìn thẳng về phía trước, làm cho người ta không dám nhìn thẳng vào.

Trong đại sãnh, bao quát Chu Lập Quốc ở bên trong, có khoảng mười mấy người đang ngồi, trong đó phía trái Chu Lập Quốc có một người trung niên có cái đầu lớn, thần tình tên trung niên nghiêm túc, mà phía sau hắn có bốn gã đại hán vóc người khôi ngô, bốn gã đại hán gương mặt sát khí, trong người cũng nổi phồng lên, vừa nhìn đã biết có giấu vũ khí.

So sánh mà nói, người của Chu Lập Quốc càng nhiều hơn một chút, ngoại trừ hắn, còn có mấy người có tuổi tác Xấp Xỉ hắn, ngoài ra còn có tám gã thanh niên khoảng hơn hai mươi tuổi.

Mắt thấy Lý Dật mang theo Anh Hoa đi vào, trong đại sãnh lâm vào một mãnh an tĩnh như cõi chết, biểu tình vẻ mặt Chu Lập Quốc như nghiền ngẫm, mà tên trung niên đầu lớn ngồi đối diện hắn đang cau mầy, trong lòng cũng không biết đang suy nghĩ chuyện gì.

Rất nhanh, Lý Dật mang theo Anh Hoa bước vào trong đại sãnh. Nhìn thấy tình hình trong đại sãnh, trong lòng Lý Dật mơ hồ hiểu được điều gì, cũng cười tủm tỉm nhìn Chu Lập Quốc: “Nghe giang hồ đồn đại Chu lão đại gan dạ Sáng suốt hơn người, hôm nay vừa thấy liền phát hiện lời đồn đại thật ra cũng không thể tin, thật làm người thất vọng!”

Câu nói móc của Lý Dật cũng không làm Chu Lập Quốc tức giận, ngược lại vẻ mặt hắn lại tươi cười đứng dậy, nói: “Ai, năm tháng không buông tha người, dù sao tôi cũng đã già, không giống Lý lão đại tuổi trẻ khí thịnh, gan dạ Sáng suốt hơn người!”

“Chu lão đại, ngày hôm nay tựa hồ lại có người ngoài ở đây.” Ánh mắt Lý Dật hướng qua tên trung niên đầu lớn kia.

Đối mặt ánh mắt của Lý Dật, tên trung niên cười lạnh một tiếng: “Lý Dật, ngươi thật đúng không biết trời cao đất rộng, không ngờ chỉ mang theo một người lên núi, hắc, chẳng lẽ ngươi cho rằng Cao Tường sơn trang là cảnh điểm du ngoạn, muốn tới thì tới, muốn đi thì đi?”

Lý Dật cũng không lập tức trả lời tên trung niên nói, mà đưa cho Anh Hoa một ánh mắt, người sau hiểu ý kéo một chiếc ghế, Lý Dật ngồi XUống: híp mắt nhìn tên trung niên: “Nếu như ta không có đoán sai, ngươi là người của Mãnh Hổ Bang?”

“Thì làm sao?” Tên trung niên âm âm cười, ánh mắt nhìn Lý Dật mang theo sát ý dầy đặc, cảm giác như Lý Dật đã là thịt cá trên thớt, mặc ý cho hắn Xâm lược.

Nhận thấy được điểm nầy, thần kinh Anh Hoa lập tức căng thắng lên, đồng thời âm thầm tính toán gì đó.

Mà Lý Dật lại đưa ánh mắt nhìn Chu Lập Quốc đang bảo trì trầm mặc, trào phúng nói: “Chu lão đại, Cao Tường sơn trang từ lúc nào biến thành địa bàn của Mãnh Hổ Bang vậy? Chẳng lẽ Chu lão đại đã bị lão già Ðái Hồ hợp nhất rồi?”

“Tự nhiên là không phải.” Chu Lập Quốc mỉm cười ngồi Xuống, hắn như có hứng thú nhìn Lý Dật, chậm rãi nói: “Ðái Hồ chỉ là phái người tới cùng tôi nói chuyện hợp tác mà thôi."

“Nếu Chu lão đại có khách nhân, còn muốn Lý mỗ đến đây, chẳng lẽ Chu lão đại muốn cùng người của Mãnh Hổ Bang cộng lại diệt trừ Lý mỗ phải không?” Lời tuy nhiên nói như vậy, thế nhưng Lý Dật mặt không đổi sắc, biểu tình như thật dễ dàng.

Biểu tình của hắn ở trong mắt mọi người kể cả Chu Lập Quốc đều âm thầm bội phục, ở dưới tình hình này, Lý Dật lại biểu hiện dễ dàng như vậy, điều này người bình thường không thể làm được!

Đối mặt lời nói trắng trợn của Lý Dật, Chu Lập Quốc lại không hề Xấu hổ, mà là cười gật đầu: “Lý lão đại, tôi không dối gạt anh, Ðái Hồ bỏ ra năm mươi triệu mua đầu người của anh!”

Lời của Chu Lập Quốc vừa thốt ra, Anh Hoa chủ động tiến lên một bước, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Chu Lập Quốc, đôi mắt ánh mắt âm lãnh của Anh Hoa, Chu Lập Quốc nhíu mày, nhưng không nói chuyện, mà tên trung niên đầu lớn lại có dáng tươi cười đắc ý.

“Năm mươi triệu?” Lý Dật cực kỳ chẳng đáng huýt sáo một tiếng, hắn như hứng thú nhìn Chu Lập Quốc hỏi: “ Chu lão đại, ông cho rằng đầu của Lý Dật này chỉ trị giá năm mươi triệu thôi sao?”

Có thể thật không ngờ Lý Dật nghe Xong lời đó còn bình tĩnh như vậy, có thể thật không ngờ Lý Dật lại hỏi ra vấn đề như thế, Chu Lập Quốc đầu tiên là ngẩn ra, sau đó nhìn chằm chằm Lý Dật vài giây, nhẹ nhàng lắc đầu: “Tự nhiên không chỉ như vậy, nhưng năm mươi triệu là một con số tràn ngập lực mê hoặc.”

“Hắc! Một năm trước, tôi thân là một tên lưu manh dưới chót, đầu người còn giá trị mươi triệu, một năm sau ngày hôm nay, Ðái Hồ chỉ đưa ra năm mươi triệu bảng giá, Đái Hồ đúng là quá keo kiệt!” Lý Dật nhẹ nhàng lắc cổ một chút, mỉm cười nói: “có lẽ nói, Chu lão đại ông quá dễ thu mua? Thấy tiền sáng mắt?”

Lý Dật nói làm Chu Lập Quốc không đẽo gọt được ý của hắn, hắn nhíu mày trầm tư, mà tên trung niên đầu lớn lại đứng dậy, chắp tay nói: “Chu lão đại, nói nhiều lời vô ích với hắn như vậy làm gì? Động thủ đi! Chỉ cần tôi tận mắt thấy hắn đã chết, năm mươi triệu là của Ðại Quyển các ông!”

“Năm mươi triệu?” Lý Dật rút một điếu thuốc lá châm lửa, thích ý hút một hơi, sau đó lời ra kinh người: “Chu lão đại, tôi ra một trăm triệu lấy đầu người của Ðái Hồ, ông có nguyện ý tiếp nhận bút buôn bán này không?”

Lý Dật vừa thốt ra, ngoại trừ Chu Lập Quốc, vô luận là thủ hạ của Chu Lập Quốc hay tên trung niên đầu lớn đều biến sắc!

“Anh Hoa!”

Lý Dật chậm rãi phun ra một vòng khói, đột ngột hô tên Anh Hoa.

Tích tắc, Anh Hoa liền động!

Bất động như núi, động như băng lôi!

Anh Hoa phảng phất như một u linh màu đỏ tươi phiêu hướng tên trung niên đầu to.

"Hô"

Nàng vừa khẽ động, lập tức bị bám theo một trận tiếng gió rít!

Tốc độ của nàng nhanh đến cực điểm, nhanh đến mức đám người Chu Lập Quốc không thể nhìn thấy rõ động tác của nàng, chỉ có thể nhìn thấy một đạo bóng đỏ!

Hồng ảnh hiện, đầu người rơi!

Trong biểu tình vẻ mặt khiếp sợ của đám người Chu Lập Quốc, đầu người của tên trung niên trong nháy mắt bóc ra, máu tươi nóng hổi phảng phất như suối phun bắn lên cao!

Thân thể không đầu càng không thể khống chế ngã Xuống trên mặt đất, phát ra thanh âm trầm muộn!

Nhìn thấy một màn như vậy, tất cả mọi người chấn kinh!

Dù là Chu Lập Quốc hay đám thủ hạ đều cảm thấy trái tim như trầm Xuống. Anh Hoa cũng không cho bốn gã thủ hạ của tên trung niên cơ hội, sau khi cắt lấy đầu của tên trung niên, nàng nắm dao găm, phóng thẳng đến bốn tên thủ hạ của tên trung niên!

Bốn âm thanh trầm muộn vang lên, động tác của bốn người toàn bộ ngừng lại, cổ họng bọn họ đồng thời bị róc ra, máu tươi nóng hổi từ bốn đầu lâu bắn thẳng vào mặt Anh Hoa.

Anh Hoa cũng không lau máu tươi trên mặt, mà vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm một chút, đồng thời cầm đầu người trong tay ném Xuống dưới chân Chu Lập Quốc!

Cử động của Anh Hoa làm cho những người bên cạnh Chu Lập Quốc sắc mặt biến đổi thành thập phần Xấu Xí, trong đó hai gã thanh niên vẻ mặt tái nhợt, thậm chí cả Chu Lập Quốc đều có biểu tình âm trầm bất định!

Ðối với Chu Lập Quốc mà nói từ trong chiến trường cứu ra chiến hữu cũng từng thấy trường hợp như vậy, hắn có thể thích ứng, nhưng cũng chỉ là thích ứng mà thôi!

Dù sao đã cách nhiều năm như vậy, hắn từ lâu đã không còn là một nam nhi nhiệt huyết không sợ trời không sợ đất, nhìn thấy tràng diện máu tanh như thế, hắn cũng phải bị chấn động!

So sánh với hắn mà nói, đám thủ hạ của hắn trở nên cực kỳ khẩn trương, thở hỗn hễn, bàn tay cũng nắm chặt lại run rẫy lên, sự sợ hãi cùng kính nể trong ánh mắt không thể che giấu.

Anh Hoa cũng không tiếp tục động thủ, mà trực tiếp đi tới phía sau Lý Dật, đứng thẳng tắp nơi đó, giống như một pho tượng ma thần đến từ địa ngục.

Giờ khắc này, không ai dám cùng nàng đối diện!

Ðối mặt một loạt nòng súng đen kịt, gương mặt Lý Dật cũng không đổi sắc, ngược lại, hắn thích ý phun ra một ngụm khói mù, thản nhiên nói: “Chu lão đại, người cũng đã chết, kịch cũng diễn Xong, kế tiếp chúng ta có nên tiến nhập vào chủ đề rồi chưa vậy?”

Nghe Lý Dật nói, nhìn biểu tình nắm tất cả trong tay của Lý Dật, biểu tình Chu Lập Quốc trở nên cực kỳ khó coi, hắn nhíu mày nhìn chằm chằm Lý Dật vài giây, thanh âm có chút trầm thấp: “Thu súng lại!”

Mặc dù đám thủ hạ của Chu Lập Quốc đều rất sợ hãi Lý Dật và Anh Hoa, bất quá nghe được mệnh lệnh của Chu Lập Quốc, bọn họ cũng thu súng lại, chỉ là không dám đối diện với Anh Hoa, thậm chí không muốn nhìn năm đầu người máu chảy đầm đìa trên mặt đất!

Chu Lập Quốc dù sao cũng là một phương kiêu hùng, tuy rằng Lý Dật và Anh Hoa mang đến sự chấn động thật lớn cho hắn, bất quá chỉ là trong chốc lát, sự chấn động trong mắt hắn đã thối lui, chỉ là biểu tình có chút âm trầm: “Lý lão đại, anh cũng biết nơi này là Cao Tường trang viên, mà không phải là Los Angeles của anh!”

“Tôi đương nhiên biết.” Lý Dật chậm rãi dụi tắt tàn thuốc, lạnh lùng nói: “Nếu như đang ở Los Angeles, người chết không chỉ riêng mấy người này.”

“Lý Dật, ngươi đừng quá kiêu ngạo!” Lý Dật vừa thốt ra, một gã nam nhân mũi ưng từng cùng Chu Lập Quốc vào sinh ra tử phẩn nộ, hắn bật dậy khỏi chỗ ngồi, ngón tay chỉ Lý Dật, giận quát.

Lý Dật cũng hoàn toàn không nhìn nam nhân mũi ưng, híp mắt nhìn chằm chằm Chu Lập Quốc, gằn từng chữ: “Thành ý! Chu lão đại, tôi đang dùng thành ý! Nói chuyện hợp tác thì cần phải có thành ý! Hành động của ông nói cho tôi biết, ông không có một điểm thành ý, điều này làm cho tôi rất không thoải mái.”

“Anh lẽ nào không sợ tôi sẽ giết anh?” Chu Lập Quốc hừ lạnh một tiếng: “Tôi thừa nhận bảo tiêu bên cạnh anh rất lợi hại, thế nhưng anh cho rằng chúng ta nhiều người như vậy không giết được hai người của anh?”

“Ông tự nhiên có thể làm điệu tôi và bảo tiêu của tôi!” Lý Dật nói, thân thể tựa vào ghế, nhàn nhạt cười: “Bất quá, nếu như tôi sợ ông hạ thủ, còn có thể lên núi sao?”

Nhìn dáng tươi cười dễ dàng của Lý Dật, con ngươi Chu Lập Quốc chuyển vài vòng, cuối cùng thở dài: “Các ngươi thu thập lại phòng khách một chút.”

Dứt lời, hắn lại liếc mắt nhìn Lý Dật: “Lý lão đại, chúng ta lên phòng sách nói chuyện.”

“Em đi rữa mặt, ở ngoài cửa chờ tôi.” Nghe được Chu Lập Quốc nói, Lý Dật đứng dậy, nhìn Anh Hoa căn dặn một câu, sau đó cũng không dừng lại, trực tiếp theo Chu Lập Quốc đi lên thang lầu.

Lúc này đây, Chu Lập Quốc cũng không mang theo thủ hạ, mà đi một mình. Rất nhanh, Chu Lập Quốc dẫn đường, cùng Lý Dật đi tới phòng sách của hắn.

Lý Dật từng đi qua phòng sách của không ít người, thế nhưng phòng sách của Chu Lập Quốc làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn. Trong phòng sách của Chu Lập Quốc không có nhiều sách, chỉ đơn giản bày hai giá sạch. Ðặt trên giá chỉ có quyển Tam Quốc Diễn Nghĩa cùng Thủy Hử Truyện.

Ngoài ra, trên giá sách chỉ đặt những tác phẩm của Mao chủ tịch!

Từ thơ ca cho đến Văn từ, thứ gì cần có đều có.

Chu Lập Quốc vẫn còn bị thủ đoạn giết người không thể tưởng tượng nổi của Anh Hoa làm ảnh hưởng, hắn cũng không hề phát hiện biểu tình dị thường của Lý Dật, chờ khi hắn ngồi Xuống ghế, Lý Dật đã đưa mắt rời khỏi giá sách.

Không đợi Chu Lập Quốc lên tiếng, Lý Dật trực tiếp ngồi Xuống ngay đối diện hắn. Chu Lập Quốc đặt tay lên bàn làm việc, nhẹ nhàng Xao gõ, mang theo giai điệu đặc thù nào đó.

Lý Dật tỉ mỉ vừa nghe, phát hiện giai điệu Chu Lập Quốc đang gõ chính là giai điệu Tịch Dương Hồng.

“Lý lão đại, tôi rất muốn biết, vì sao anh lại cho rằng tôi sẽ không hạ thủ đối với anh?" Chu Lập Quốc cau mày nhìn chằm chằm Lý Dật, theo hắn Xem ra, Lý Dật là một người mà trong đời này hắn lần đầu tiên nhìn không thấu.

Lý Dật đón nhận ánh mắt Chu Lập Quốc, mỉm cười: “Bởi vì tôi tin tưởng Chu lão đại là một người thông minh, mà sự thực đã chứng minh suy đoán của tôi là chính Xác.”

“Hắc! Quả nhiên có đảm lược!” Trong lòng Chu Lập Quốc tuy rằng bội phục, thế nhưng vẫn hừ lạnh một tiếng: “Tôi thừa nhận suy đoán của anh là chuẩn Xác. Tôi Xác thực không muốn giết anh! Bất quá, sử dụng câu nói của anh, nếu như anh không đem ra đủ thành ý, như vậy tôi bảo chứng, anh không ra khỏi Cao Tường trang viên!”

Nói Xong lời cuối cùng, biểu tình của Chu Lập Quốc trở nên dị thường âm trầm!