Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)

Chương 211: Tiên lễ hậu binh




Sau khi hội năm vị trưởng lão tổng bộ Hoa Nhân bang Xuống sân bay Xong, cũng không có lập tức tới Trung Quốc thành. Mà ban đầu tìm một tòa khách sạn năm sao nghỉ tạm. Sau đó. bọn hắn mới phái người đi tới Trung Quốc thành thông tri cho Lý Dật rằng, bọn hắn đã tới Los Angeles rồi.

Trung Quốc thành. trong căn biệt thự của Ðường Hải. Hôm nay Lý Dật đặc biệt mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, cằm râu cũng lưỡi, cả người thoạt nhìn phá lệ tinh thần. Cứ việc đã biết hội năm vị trưởng lão đã tới Los Angeles, nhưng Lý Dật tuyệt không có sốt ruột, thậm chí hắn một bên nhàn nhã uống trà, một bên đọc tin tức báo mới ra hôm nạy. Bởi vì đối với hắn, hành tung của hội năm vị trưởng lão có thể nói là rõ ràng như trong lòng bàn tay, hết thẩy đều nằm trong sở liệu của hắn.

“chủ nhân. bên ngoài có người cầu kiến, hắn bảo thân phận là người từ tổng bộ Hoa Nhân bang.” Bỗng nhiên Anh Hoa mở cửa thư phòng ra, thái độ khong chút biểu cảm nào nói.

Anh Hoa vẫn mặc một chiếc áo gió màu đỏ, cũng lần đầu tiên gặp mặt bất đồng duy nhất chính là, hiện tại nàng nói chuyện với Lý Dật phát âm trung Văn rất chuẩn, hơn nữa phi thường gãy gọn.

Hiển nhiên làm một sát thủ Xuất sắc. phương diện ngoại ngữ của Anh Hoa đã được trải qua huấn luyện đặc thù. Có thể nói, luận tiếng phổ thông tiêu chuẩn, nàng đủ trình độ giả mạo một người đại lục chính gốc.

“Để cho hắn tiến vào đi.” Nghe Anh Hoa thông tri, Lý Dật hiểu đám lão gia hỏa kia đã đứng ngồi không yên rồi.,..Mấy vị trưởng lão sỡ dĩ không trực tiếp đến Trung Quốc thành, chính là thích chơi kiểu quan cách. muốn cho Lý Dật phải đích thân đi nghênh đón.

Nữa phút đồng hồ sau, một gã đại hán mặc âu phục đen biểu tình phẫn nộ tiến vào trong thư phòng của Lý Dật. Sau khi tiến vào thư phòng, hắn căn bản không đợi Lý Dật mở miệng, trực tiếp nói:“ Lý Dật, năm vị lão gia tử phái ta đến thông báo cho ngươi biết rằng, các ngài đã tới Los Angeles rồi.”

“Cái gì?” Lý Dật lộ ra một cái biểu tình kinh ngạc rất tự nhiên, khẩn trương nói:“ Năm vị lão gia đến đây ư? Đến lúc nào thế?"

Chứng kiến bộ dáng kinh ngạc của Lý Dật. tên đại hán đắc chí nhếch miệng. hừ lạnh nói: “Một giờ trước, đừng nói cho ta rằng, ngươi không biết chuyện này.”

“Thật sự bất hảo, ta quả thực không biết chuyện này." Lý Dật cười khan hối lỗi. sau đó đứng dậy nói: “Ði thôi. ta cùng ngươi đi gặp năm vị lão gia tử.”

Nhìn nụ cười trên khuôn mặt Lý Dật, tên đại hán hơi có chút nghi hoặc. hắn theo năm vị trưởng lão biết được, Lý Dật chính là nhân vật có thể ăn tươi nuốt sống người. Hắn quả thực không tin Lý Dật, không biết năm vị trưởng lão đến Los Angeles rồi.

Lý Dật nhìn thấu tâm tư của tên đại hán. bất quá chắc chắn hắn sẽ không giải thích ngọn ngành. Mục đích không đến sân bay đón năm lão gia hỏa này phi thường rõ ràng, chính là muốn cấp cho năm lão già này một đòn phủ đầu nho nhỏ lập uy. Đương nhiên. Lý Dật hành động rất thông minh, bởi vì năm lão gia hỏa này trước khi đến Los Angeles cũng không có thông tri cho hắn.

Đến lúc này. năm lão gia hỏa đã tới. phái người qua thông tri cho Lý Dật, tự nhiên hắn sẽ không tiếp tục đùa giỡn uy phong. Đã trải qua nhiều chuyện tình như vậy. Lý Dật đã hoàn toàn thay đổi chính mình. hắn biết khi nào thì nên đùa giỡn, khi nào thì nên nhường nhịn.

Mặc dù hắn cũng không sợ năm lão gia hỏa này, nhưng đúng như Phương Cảnh Minh từng nói. nếu hắn thật sự trở mặt với năm lão gia hỏa này, thì phải chấp nhận trở mặt cùng tổng bộ Hoa Nhân bang. Đến lúc đó, hắn có thể hô phong hoán vũ ở phân bộ Los Angeles, nhưng muốn thống nhất cả Hoa Nhân bang thì chính là kẻ ngốc nói mê. Không biết cố tình hay là vì nguyên nhân nào khác, khách sạn năm lão gia hỏa nầy cư ngụ, cách Trung Quốc thành không bao nhiêu Xa.

Lý Dật từ lúc rời khỏi Trung Quốc thành chỉ dùng mười phút thời gian liền đã tới nơi.

Trên đường đi, Lý Dật đã biết tên của người đại hán kia kêu là Hình Phong, tâm phúc của vị trưởng lão tọa đường. Hội trưởng lão của Hoa Nhân bang phân biệt thành. Tọa đường. Bồi đường, Chấp đường, Hình đường...

Cùng so sánh với Hồng môn Xưa kia, Hoa Nhân bang thiếu mất Lệ đường, có thể đối với người hiện đại mà nói, lễ nghi chiếm cân lượng nhẹ hơn rất nhiều. Tọa đường thời Hồng môn Xưa kia tương đương với chức tả tướng tổng quản sự vụ, quyền thế nghiễm thiên.

Thời buổi hiện giờ trong Hoa Nhân bang, tuy hội trưởng lão đã trở thành một đoàn thể, nhưng Tọa đường trưởng lão quyền lợi vẫn lớn nhất, cũng có thể coi như là đại trưởng lão. Đương nhiên, cùng so sánh với quá khứ, hội trưởng lão công bằng hơn một chút. muốn đề nghị làm sự tình gì đều phải thông qua quyết định của năm người mới thành được. Bất kỳ một vị trưởng lão nào cũng không thể trực tiếp làm ra quyết định trọng đại đối với bang hội.

Theo bề ngoài mà nói, cái này để suy yếu đi quyền lực của năm vị trưởng lão, thế nhưng thật ra quyền lực của hội trưởng lão cũng chỉ tăng mà không có giảm

Lý Dật bước vào trong đại sảnh của một gian phòng Xa hoa nghênh đón năm lão gia hỏa này. Để tỏ lòng tôn trọng. hắn cũng không cho Anh Hoa đi theo vào, mà nàng ta bảo hộ ở ngoài cửa.

So sánh với Lý Dật, năm lão già này còn muốn phô trương hơn, sau lưng mỗi người đều có hai gã đại hán làm bảo tiêu, có thể nói rằng mười phần uy phong.

Từ khi Lý Dật bước chân vào phòng. mục quang của năm lão này luôn luôn dừng ở trên người hắn, dường như hận không thể đem toàn bộ suy nghĩ trong lòng Lý Dật nhìn thấu, mới chịu bỎ qua. Nhưng chính là bọn họ phải thất vọng rồi, bọn họ không nhìn ra được chút sơ hở gì tư trên nét mặt của hắn được.

Trên mặt Lý Dật lộ vẻ tươi cười thản nhiên, chẳng những thế còn mang theo hương vị tôn kính. Khi bước chân đi hắn ngẩng đầu ưỡn ngực, cước bộ nện mạnh không nói. mỗi bước bằng nhau chỉ dài nữa mét. giống như dùng thước đo lường qua bình thường!

Chi tiết nhỏ này rơi vào mắt năm lão gia hỏa cùng đám bảo tiêu ở sau lưng. Trong lòng bọn họ không khỏi kinh ngạc. Năm lão gia hỏa này có khả năng leo lên được cương vị trưởng lão, đều là do tuổi trẻ quên mình đổi lấy. Bọn hắn cũng từng là nam nhân sống trên lưỡi đao liếm máu, bọn hắn tự nhiên rõ ràng, không ở dưới tình huống cố ý. mỗi bước chân nện Xuống khoảng cách đều tăm tắp, cái này khó khăn đến bậc nào. Cùng so sánh với bọn hắn mà nói, đám bảo tiêu đứng sau lưng kia trong lòng còn cổ quái hơn rất nhiều.

“Tiểu Dật bái kiến năm vị thúc thúc.” Lý Dật ngẩng đầu ưỡn ngực đi tới trước mặt năm lão gia hoả này, làm ra một cái hành lễ tiêu chuẩn, động tác gọn gàng, diễn cảm tôn kính nhìn không thấy chút sơ hở nào.

Chứng kiến một màn như vậy, năm lão gia hỏa không tự chủ được khẽ trao đổi ánh mắt, theo sau đó bọn hắn đều nở nụ cười, nụ cười kia phảng phất như muốn cho đối phương biết: “Hắc! Tiểu tử này thoạt nhìn thực là biết điều.”

“Tiểu Dật ah!" Ngắn ngủi trao đổi ánh mắt qua đi. vị trưởng lão Tọa đường dẫn đầu mở miệng: “Lần này cậu ở Los Angeles, biểu hiện phi thường không tệ, long đầu đại ca cùng chúng ta đều rất vui mừng.”

Khi vị đại trưởng lão mở miệng, trong đầu Lý Dật hiện ra ba chữ “Trương Đức Khôn.”

Đã ngoài sáu mươi hai tuổi. Trương Đức Khôn có mái tóc bạc trắng. bất quá thoạt nhìn tinh thần cũng khộng tệ lắm, hơn nữa cẩn thận quan sát thì con người lão ta chẳng phải là cái loại cổ hủ. Mái tóc bạc trắng chải ngược trên đầu, kiểu tóc này từng thịnh hành cả nước. khi trên truyền hình công chiếu bộ phim “Đỗ thần".

Ngày đó, Châu Nhuận Phát để kiểu tóc này, vô số thiếu nữ đã yêu thầm trộm mến, có thể nói rằng phong quang vô hạn.

“Người này âm hiểm giả dối. là vị trưởng lão có tâm địa thâm sâu nhất trong hội. Hắn có thể nắm chắc cương vị Tọa đường cho đến ngày hôm nay, không phải dựa vào thân thủ cương hãn, mà là bằng đầu óc thông minh, lanh lợi.”

Một số thông tin tư liệu khẽ thoáng qua trong đầu của Lý Dật. cùng lúc đó. hắn cũng phát hiện, giữa năm lão già này, Trương Ðức Khôn có tinh thần diện mạo tốt nhất. Bởi vì thời trai trẻ, Trương Đức Khôn chưa từng phải chịu qua vết thương, không giống những vị trưởng lão kia. đều mang vẻ ảm đạm, cách thời gian tiến nhập vào trong quan tài đã không còn lâu nữa.

“Trương thúc, đó là việc Tiểu Dật nên làm." Lý Dật bình tĩnh đón nhận ánh mắt của Trương Đức Khôn. nói.

Vừa nghe Lý Dật cẩn thận trả lời như thế, năm lão gia hỏa này càng cười vui vẻ thêm, tại bọn hắn Xem ra. Lý Dật hiện giờ so với trong tưởng tượng lúc trước, thì khiêm tốn hơn rất nhiều. hẳn là mọi chuyện sẽ phi thường thuận lợi.

“Tiểu Dật, năng lực cùng sự quyết đoán của cậu, đều nằm ngoài dự liệu của mọi người chúng ta! Cậu trẻ tuổi như vậy mà đã có thành tựu to lớn, điều này làm cho năm lão già chúng ta thực Xấu hổ!" Trương Đức Khôn tiếp tục nói.

Lời của hắn vừa thốt ra, lập tức lại có một lão khác Xen vào: “Phải ah! Thời gian khi chúng ta còn bằng tuổi cậu. vẫn chỉ giữ cái chân sai vặt trong bang thôi."

Lần này người mở miệng chính là Chu Thành, trưởng lão Hình đường. Chu Thành là trưởng lão thấp tuổi nhất trong hội, năm nay chỉ mới năm mươi ba tuổi, gánh vác cương vị trưởng lão hai năm qua. Người quen biết Chu Thành đều biết, hắn là một dạng điển hình a dua. ai cho hắn nhiều lợi ích thì hắn tư tể. Cái thứ người này hôm nay có thể cùng người Xưng huynh gọi đệ. nhưng ngày mai vì lợi ích mà sẽ tiễn người đi gặp Diêm Vương.

Người theo chủ nghĩa ích lợi cá nhân! Đây là mô tả chính Xác nhất về con người của Chu Thành!

Có thể nói, ở trong năm đại trưởng lão, trừ bỏ Trương Ðức Khôn cùng Chu Thành ra, những người khác đều dựa vào thời kì trai tráng Xông pha, mà chiếm được uy vọng tại bang hội. đến khi về già thuận theo tự nhiên. nắm giữ cương vị trưởng lão.

“Tiểu Dật còn trẻ, cần phải học tập các chư vị thúc thúc.” Lý Dật thái độ thành khẩn nói.

“Hảo” Đầu tiên hắn hung hăng vỗ lên bàn trà một cái, tiếp theo dùng lời lẽ hùng hồn nói: “Người trẻ tuổi có năng lực mà không kiêu ngạo, đây là phẩm chất rất hiếm có! Tiểu Dật. ta không ngại nói cho cậu biết, long đầu đại ca muốn thông qua năm lão già chúng ta tạm thời tiếp quản lại phân bộ Hoa Nhân bang ở Los Angeles! Bởi vì sau nhiều lần bàn bạc nhất trí, thanh niên ưu tú giống như cậu mà lưu tại nơi này quả thực là hành vi nhân tài không được trọng dụng! Cho nên, sau khi thương lượng, chúng ta tính toán điều cậu tới tổng bộ rèn luyện.”

Tạm thời tiếp quản.? Ha ha! Cuối cùng đã lộ đuôi rồi!

Lý Dật trong lòng cười lạnh, đồng thời bên ngoài cự tuyệt hảo ý nói: “Trương thúc. tổng bộ nhân tài kiệt Xuất đông đảo, thêm một như tôi cũng không tính bao nhiêu. Nên tôi cảm thấy, tôi ở lại Los Angeles chính là biện pháp tốt nhất. Dù sao, đối với nơi này đã hết sức quen thuộc, hơn nữa còn không ít bằng hữu.”

Vừa nghe Lý Dật cự tuyệt thẳng thừng, nụ cười trên khuôn mặt năm lão gia hỏa đột nhiên tiêu thất. Nhưng chính bọn hắn đều rõ ràng, sự kiện Lý Dật tiêu diệt tận gốc phân bộ Sơn Khẩu tổ, phần nhiều là bởi vì Lý Dật có quan hệ cùng gia tộc Gambino, hơn nữa cùng cảnh sát cũng rất không sai.

Nguyên bản, bọn hắn cũng không nghĩ rằng Lý Dật sẽ chủ động nhún nhường quyền lợi. Chỉ thử dăm ba câu Xã giao, thấy Lý Dật biểu hiện tôn kính. mới nói ra suy nghĩ trong lòng. Hiện giờ chứng kiến Lý Dật uyển chuyển cự tuyệt, mấy lão gia hỏa này như thế nào không biết tâm tư của Lý Dật chứ?

“Tiểu Dật. ta biết, lần hành động này Sơn Khẩu tổ bị tiêu diệt. phân bộ Hoa Nhân bang có thể trở thành đại bang hội ở Los Angeles, công lao của câu không thể bỏ qua. Đồng thời trong bang hội, rất nhiều huynh đệ cũng nguyện ý đi theo. Nhưng cậu có nghĩ tới không, dù sao lai lịch cậu quá nhỏ bé, Xét về lâu dài mà nói. tự nhiên sẽ có nhiều huynh đệ bất phục. Đến lúc đó. không cẩn thận liền gây ra mâu thuẫn nội bộ trong bang hội. Phải nhớ rằng, tại Hoa Nhân bang tự giết lẫn nhau là phạm vào điều tối kỵ, sẽ bị toàn bang truy sát, cũng sẽ tạo cơ hội cho những bang khác nhân cơ hội đục nước béo cò. Chuyện này đối với sự phát triển của Hoa Nhân bang trong tương lai cũng không phải là chuyện tốt ah!" Trương Đức Khôn thu hồi vẻ tươi cười, nghiêm mặt nói.

Trương Đức Khôn a, Trương Đức Khôn, quả nhiên ngươi chính là một lão hồ ly.

Nghe Trương Đức Khôn giảng đạo, Lý Dật không khỏi âm thầm bội phục sự ranh ma của hắn. Ý tứ hắn là muốn nói rằng đừng mang ý niệm đối lập cùng mấy lão già chúng ta, nếu không cả Hoa Nhân bang đều không tha cho ngươi! Thứ hai. nếu ngươi dám cùng chúng ta gọi nhịp. khi bang hội Xảy ra mâu thuẫn, ngươi muốn làm lão đại cũng không yên tâm.

“Năm vị thúc thúc. các ngài một đường khổ cực. Tôi đã chuẩn bị bàn tiệc ở Trung Quốc thành. trước tiên để cho mỗi người là khách từ phương Xa đến nhập tiệc tẩy trần đi.” Lý Dật cười nói: “Về những chuyện khác, ngày mai chúng ta bàn bạc, được không?”

Chứng kiến Lý Dật không muốn dây dưa ở đề tài này. Năm lão gia hỏa lại trao đổi ánh mắt một chút, theo sau đó rất nhanh liền đạt tới nhất trí.

“Ðược rồi, Tiểu Dật, cậu đã có phần tâm ý này. năm lão già chúng ta cũng không thể không cho cậu thể diện." Trương Đức Khôn đại biểu năm người bày tỏ thái độ.

Lý Dật thu hồi vẻ tươi cười. trầm giọng nói: “Làm chủ nhà. tôi chuẩn bị cơm rượu cho các vị thúc thúc là khách từ phương Xa đến. hẳn cũng là bình thường đi, huống chi năm vị thúc thúc đều là tiền bối của tôi.”

Lý Dật nói câu này. làm cho sắc mặt năm lão gia hỏa trở nên khó coi. hai người trong đó lại không khách khí hừ lạnh một tiếng.

"mời!” Lý Dật làm ra thủ thế, cũng không đợi năm người đi trước, mà dẫn đầu trước tiên.

“Hừ, Hảo tiểu tử, thật cuồng vọng.” Chờ sau khi Lý Dật Xuất môn, Trương Đức Khôn mới hừ lạnh, nhìn thoáng qua bốn lão khác, nói: “Các vị thấy sao?”

“Nếu rượu mời không uống thì cho hắn uống rượu phạt!" Lão đứng bên trái tên là Lưu Kim Ba, thần tình cười lạnh nói: “Hắn chỉ là một cái mao đầu tiểu tử hai mươi mấy tuổi, có khả năng ngưng tụ được bao nhiêu lực lượng ở trong bang hội? Nếu hắn mời chúng ta đi, chúng ta nhất định phải đi. không cần phải sợ hãi gì cả?"

Cùng lúc đó, Lý Dật đã đi ra ngoài gian phòng, lúc này sắc mặt của hắn cực kì âm trầm.

Anh Hoa chứng kiến Lý Dật diễn cảm khó coi, lạnh lùng nói:" Muốn động thủ không? Nếu hai người chúng ta liên thủ, trong vòng một phút đồng hồ có thể giết sạch bọn hắn."

Ở buổi tối Anh Hoa ám sát Lý Dật, đã từng điều tra qua tư liệu của hắn, tự nhiên rõ ràng tình huống hiện giờ.

Nghe Anh Hoa nói, Lý Dật không có động thái gì, nếu như hắn không muốn lưu lại tánh mạng của năm lão già này thì làm sao còn chờ tới bây giờ. Bất quá Anh Hoa nói nhiều ít cũng nhắc nhở hắn, tâm tình chuyển biến tốt đẹp hơn một chút. Sau khi trải qua nhiều thảm kịch như vậy. Lý Dật đã thông thạo kiềm chế “nộ hỏa”.

“Không cần, tôi muốn Xem bọn hắn muốn diễn trò gì." Lý Dật lộ ra một nụ cười thản nhiên, theo sau diễn cảm mà nên dị thường thoải mái.

Theo sau Anh Hoa đi cùng Lý Dật Xuống dưỚi lầu, mà năm người Trương Đức Khôn thì cũng dẫn theo bảo tiêu Xuống ngay sau đó.

Bên dưỚi, Lý Dật phân phó Ngưu Lâm Sinh cho người lái năm chiếc Xe. Khi Lý Dật đi Xuống, Ngưu Lâm Sinh cũng đợi đã lâu rồi.

Lúc trước, trong hành động tiêu diệt Sơn Khẩu tổ, biểu hiện của Ngưu Lâm Sinh rất hợp nhãn, sau thì hắn đối với Lý Dật an bài không có chút...nào bất mãn. Điều nầy làm cho ấn tượng của Lý Dật đối với hắn không sai, đem Ngưu Lâm Sinh coi là đối tượng bồi tài.

“Lâm Sinh. phân phó các huynh đệ lại Xe đưa năm vị trưởng lão tới Túy Xuân lầu.” Thấy Ngưu Lâm Sinh một mình nghênh đón. Lý Dật liền nói.

Ngưu Lâm Sinh mặc dù là tâm phúc Ðường Hải bồi dưỡng lúc trước, đối với Đường Hải thập phần trung thành, nhưng từ khi biết được Lý Dật giết chết Tỉnh Điền báo thù cho chủ nhân. Sau đó. tiếng lòng hắn liền nhận Lý Dật làm đại ca, thái độ có thể nói rằng phi thường tÔn kính Lý Dật.

Nếu không ngày đó hai lão đại phái tranh quyền bất đồng quan niệm cùng Lý Dật, thì hắn cũng sẽ không chủ động ra tay tương trợ Lý Dật, xử lý hai tên không biết thức thời kia.

Rất nhanh, năm người Trương Đức Khôn cùng bảo tiêu đi Xuống dưỚi lầu. Ngưu Lâm Sinh dựa theo Lý Dật phân phó để cho thủ hạ. phân biệt thỉnh năm người ngồi vào trong ô tô.

"Chỉ là trong quá trình. biểu tình Ngưu Lâm Sinh phi thường lạnh lùng. thậm chí còn chẳng thèm chào hỏi năm người Trương Đức Khôn một tiếng!

Tuy rằng thân phận của năm người Trương Ðức Khôn ở Hoa Nhân bang đức cao vọng trọng. nhưng Ngưu Lâm Sinh can dự công việc của Hoa Nhân Bang cũng chưa được bao lâu. hắn đối với bang hội không có lòng trung tâm quá mức. hắn ở lại bang hội chẳng qua là bởi vì Lý Dật mà thôi.

Trong ô tô riêng, nguyên bản Lý Dật đang hút thuốc, chứng kiến một màn như vậy, tiếng lòng không khỏi rung động, đồng thời lộ vẻ tươi cười, lầm bầm nói: “Xem ra trong lòng Ngưu Lâm Sinh cũng không ưa mấy lão gia hỏa nầy tới đây.”

Lời vừa ra khỏi miệng, Lý Dật cười càng thêm tươi tỉnh hƠn. Ngưu Lâm Sinh đã không đem năm lão già nầy vào trong mắt, Phòng Tam cùng Tiểu Thất thì càng không cần phải nói!

Dù sao Phòng Tam và Tiểu Thất cũng chính do một tay Lý Dật bồi dưỡng người nào đã biết năng lực cùng thủ đoạn của Lý Dật, tuyệt đối không dám chơi trò hai mặt, huống chi trong lòng bọn hắn đã dung hòa thái độ trung thành. Về phần đám thủ hạ của Phương Cảnh Minh kia. Lý Dật cũng không lo lắng, giữa hắn và Phương Cảnh Minh đã có thỏa thuận, hơn nữa còn đích thân bầy mưu tính kế cho hắn, tự nhiên sẽ không trái nghịch Lý Dật. Về những người lúc trước nằm trong phe cánh tranh quyền, Lý Dật đã phái người luôn luôn theo sát, coi như giam lỏng bọn họ rồi.

Trong đầu hiện lên tất cả những suy nghĩ nầy, Lý Dật càng thêm tự tin. hiện giờ hắn tuyệt không lo lắng năm lão gia hỏa nầy có thể tranh giành quyền lực với mình. Thế nhưng hắn vẫn phải nghĩ cách phân hóa năm lão già này. thì mới không đắc tội với tổng bộ Hoa Nhân Bang, bởi vì còn phải tính kế lâu dài.

“Đi thôi!"

Nghe đưọc mệnh lệnh của Lý Dật, Anh Hoa thành thục khởi động Xe, diễn cảm lạnh lùng trước sau như một. đôi tiểu bạch thỏ trước sau vẫn cứng rắn như thế.

Trải qua mười mấy phút đồng hồ sau, Anh Hoa đánh Xe tới của Túy Xuân lâu thì ngừng lại.

Buổi tối hôm nay Túy Xuân lâu đèn đuốc Sáng chưng, nhưng ở bãi đậu Xe lại không nhìn thấy bóng đáng của chiếc Xe nào. Bởi vì Lý Dật đã an bài, thuê trọn toàn bộ nhà hàng!

Lúc trước, Lý Dật một mình ra biển giải quyết sáu mươi thành viên tinh anh của Châu Phi bang, khi trở về Đường Hải đã từng bày tiệc mừng công cho Lý Dật ở Túy Xuân lâu nầy.

Hiện giờ Lý Dật thành công đạp đổ Ðường Hải, trở thành tân nhậm long đầu của Hoa Nhân Bang tại Los Angeles, đối mặt với tình huống năm lão gia hỏa từ New York tới. hắn nên bày cái tiệc mừng gì đây?