Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 779




CHƯƠNG 779

Nhớ tới giọng điệu kiên quyết kia của Tô Thu Quỳnh, nhớ tới nụ cười lạnh nhạt chán ghét cuộc đời trên khóe môi cô, trong lòng Chiến Mục Hàng tràn ngập hoảng sợ khó tả.

Nhỡ đâu Tô Thu Quỳnh chết rồi, anh ta phải làm sao đây?

Anh ta cũng không cần phải sống nữa!

“Tô Thu Quỳnh!”

Chiến Mục Hàng không quan tâm tới An Tình đang khóc nức nở, không quan tâm tới ánh mắt kinh ngạc của các vị khách, đôi chân dài bước ra chạy với tốc độ nước rút một trăm mét, lao thẳng về phía phòng tổng thống trên tầng cao nhất.

“Anh Mục Hàng, anh định đi đâu vậy?!” An Tình tiến lên, cô ta ngã nhào xuống đất, dùng sức ôm lấy chân Chiến Mục Hàng: “Anh Mục Hàng, cầu xin anh đấy! Em biết em sai rồi, nể tình em từng cứu anh, anh đừng vứt bỏ em có được không?”

Nghe thấy An Tình nói lời này, Chiến Mục Hàng đột nhiên bật cười.

Nhưng anh ta cười như thế này còn đang sợ hơn khi anh ta sầm mặt.

Dường như anh ta cười như thế này lại có thể biến thành vô số con dao, tùng xẻo người ta từng chút một.

“An Tình, cũng vì cô từng cứu mạng tôi, nếu không, với những chuyện mà cô đã làm, tôi đã lấy cái mạng hèn của cô từ lâu rồi!”

Lấy cái mạng hèn của cô ta…

An Tình run như cầy sấy, cô ta kinh hãi nhìn Chiến Mục Hàng, ơn cứu mạng năm đó còn chưa đủ sao?

Không! Bây giờ sự dựa dẫm duy nhất của cô ta cũng chỉ là ơn cứu mạng Chiến Mục Hàng năm đó mà thôi, cô ta tuyệt đối không thể mất đi con át chủ bài này được!

“Anh Mục Hàng, anh không thể tàn nhẫn với em như vậy được! Em thực sự bị người khác hãm hại mà! Anh không thể bị con hồ ly tinh Tô Thu Quỳnh kia lừa được! Cô ta không muốn thấy em được sống tốt! Cô ta không muốn thấy em được hạnh phúc gả cho anh!”

“Anh Mục Hàng, cầu xin anh đấy, cầu xin anh đừng vứt bỏ em có được không? Anh Mục Hàng, em thực sự yêu anh mà!”

“Tàn nhẫn?” Chiến Mục Hàng cười âm hiểm: “An Tình, hai đứa con của tôi đều chết vì cô, tôi không đòi cô đền mạng là đã đủ nhân từ rồi. Cô đừng có mà không biết xấu hổ!”

“Anh Mục Hàng, em không có mà! Thực sự đều là Tô Thu Quỳnh hãm hại em! Em không làm gì cả! Em bị người khác hãm hại!”

Chiến Mục Hàng cười càng thêm lạnh lùng, anh ta thô lỗ bóp cằm An Tình, nói từng câu từng chữ đâm thẳng vào lòng người: “An Tình, cô nói đi, năm năm đó cô cho người hành hạ Tô Thu Quỳnh là có người ép buộc cô à. Còn chuyện cô cố ý lăn từ trên cầu thang xuống, vu oan cho Tô Thu Quỳnh, cũng là có người ép cô hả!”

Thấy An Tình bị lời nói này của mình chặn cho không nói được gì, Chiến Mục Hàng nói tiếp: “Cô đừng nói với tôi là Tô Thu Quỳnh ép cô hành hạ cô, cô ấy còn ép cô cố ý hãm hại cô ấy chắc!”

“Em…”

An Tình cắn chặt môi, cô ta còn muốn tiếp tục bao biện cho mình, nhưng Chiến Mục Hàng đã ném cô ta xuống đất như ném rác rưởi.

“Nếu như đã không còn gì để nói, vậy thì cút đi!”

Nói xong câu này, Chiến Mục Hàng không ở lại thêm chút nào nữa, nhanh chân lao vào thang máy VIP.

Buổi hôn lẽ này bỗng chốc xuất hiện nhiều tin tức bất ngờ như vậy, đương nhiên các phóng viên phải phỏng vấn Chiến Mục Hàng thật nhiều, đào ra yêu hận tình thù giữa ba người bọn họ. Nhưng khí thế trên người Chiến Mục Hàng lúc này quá đáng sợ, bọn họ không dám sờ vào mông hổ, chỉ có thể đè nén xúc động muốn đi phỏng vấn anh mà chuyển sang phỏng vấn An Tình.