Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 771




CHƯƠNG 771

Cô bé hơi chu cái môi xinh xắn lên, khuôn mặt tròn trịa, nhỏ nhắn ngập tràn vẻ chán ghét: “Chú Cao này, sao chú lại mắng ba của cháu chứ? Ba của cháu bảo chú im miệng cũng vì muốn tốt cho chú thôi mà!”

“Rõ ràng là ba cháu đang bắt nạt chú mà, muốn tốt cho chú ở chỗ nào chứ?” Cao Bắc Vinh hoàn toàn không đồng ý với cách nói của Nhan An Mỹ, anh ta nhịn không được mở miệng.

Nhan An Mỹ trợn trừng hai mắt, kiêu ngạo nhìn anh ta: “Lúc nãy chú biểu diễn lố lăng quá mức, vẻ mặt đáng khinh không nhịn nổi, ba của cháu không muốn chú tự làm xấu mặt chính mình nữa, chẳng lẽ không phải vì muốn tốt cho chú hay sao?”

Cao Bắc Vinh: “…”

Trái tim của một người chịu kiếp độc thân suốt mấy thế kỉ là anh ta bị tàn phá nghiêm trọng, một lát sau mới tìm lại được giọng nói của mình: “Chú… chú đáng khinh bỉ chỗ nào chứ?! An Mỹ bé yêu, cháu nói rõ ràng cho chú, với khuôn mặt đẹp trai ngời ngời thế này mà cháu bảo chú đáng khinh á?!”

Không đợi Nhan An Mỹ mở miệng thì Nhan An Bảo đã lời ít ý nhiều ngầm kết luận: “Đáng khinh mà còn không tự biết, bảo sao không cưới được vợ.”

Đáng khinh mà còn không tự biết…

Lúc này, Cao Bắc Vinh đã thẳng thừng bị Nhan An Bảo làm tổn thương tới mức hộc máu.

Cao Bắc Vinh không cam lòng bị bắt nạt đến mức thảm hại như thế, anh ta biết nếu mình cầu xin Lưu Thiên Hàn có khi sẽ còn bị bắt nạt thảm hại hơn nữa. Vậy là anh ta bèn nhanh trí cầu xin Nhan Nhã Tịnh giúp đỡ: “Chị dâu Cửu, bọn họ đều đang bắt nạt tôi kia.”

Nhan Nhã Tịnh xoa đầu Nhan An Bảo rồi lại xoa nhẹ đầu Nhan An Mỹ, nói: “Ngoan nào, sau này hai đứa đừng bắt nạt những người dễ bị tổn thương nữa nghe chưa.”

Gì cơ?

Những người dễ bị tổn thương?

Hai mắt Cao Bắc Vinh lệ rơi thành dòng, một người đàn ông độc thân hoàng kim có thể mê hoặc muôn vàn cô gái xinh đẹp như anh ta sao lại biến thành những người dễ bị tổn thương rồi?

Cao Bắc Vinh còn định thanh minh giúp mình vài câu thì hôn lễ đã bắt đầu. Giọng nói của người dẫn chương trình như chảy vào trong tai mọi người như trút nước, không ai thèm để ý tới anh ta nữa.

“Cô An Tình xinh đẹp, hôm nay, ngay tại đây, ở trước mặt toàn bộ khách khứa, dưới sự chứng kiến của trời đất, cô có bằng lòng gả cho anh Chiến làm vợ không? Dù nghèo khó hay sang giàu, dù sóng gió hay êm đềm, dù đau ốm hay khỏe mạnh, cô có bằng lòng ở bên anh Chiến, mãi mãi không rời bỏ hay không?”

“Tôi bằng lòng!” An Tình vội vàng trả lời.

“Anh Chiến, xin hỏi anh có bằng lòng cưới cô An làm vợ không? Dù nghèo khó hay sang giàu, dù sóng gió hay êm đềm, dù đau ốm hay khỏe mạnh, anh có bằng lòng che mưa chắn gió bảo vệ cô ấy không?”

“Tôi bằng lòng! Tôi bằng lòng!”

Không chờ Chiến Mục Hàng trả lời, bạn bè thân thích của An Tình đã bắt đầu ồn ào kêu lên.

Nghe người chủ trì nói xong, tầm mắt của Chiến Mục Hàng vẫn không tự chủ được mà phóng nhìn về phía xa.

Trong đầu cũng không nhịn được mà dấy lên hình ảnh cũ, lúc anh ta và Tô Thu Quỳnh kết hôn, người chủ trì cũng đã hỏi anh ta giống như vậy.

Lúc đó, người chủ trì nói là “Anh Chiến, xin hỏi anh có bằng lòng cưới cô Tô làm vợ không? Anh có bằng lòng cho dù hạnh phúc hay khổ đau, dù giàu sang hay là nghèo khó, dù khỏe mạnh hay bệnh tật thì anh vẫn bằng lòng tay trong tay với vợ mình, cùng cô ấy đi đến bạc đầu không?”