Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 758




CHƯƠNG 758

“Tình Nhi, anh cảm thấy vô cùng may mắn rằng người ở trong biệt thự Bán Sơn là anh. Nếu như là người khác chứng kiến hết vụ việc thì e rằng Tô Thu Quỳnh không chỉ không ngồi tù, mà Chiến Thất còn có thể trách em nữa. Tình Nhi, em phải tin tưởng anh, anh luôn luôn đứng về phía em, bởi vì anh yêu em!”

Lý Hoài Nam gọi từng tiếng “Tình Nhi” buồn nôn chết người, thành công trấn an được cảm xúc nóng nảy của An Tình. Cô ta ngồi bên cạnh Lý Hoài Nam, mang theo sự hờn dỗi của thiếu nữ hỏi: “Lý Hoài Nam, anh thật sự sẽ không bán đứng em ư?”

“Trời đất chứng giám!” Lý Hoài Nam bày ra dáng vẻ thề thốt: “Tình Nhi, em là tâm can của anh, là bảo vật của anh, cho dù anh có tự bán đứng chính mình đi nữa thì cũng sẽ không bán đứng em.”

Thấy biểu cảm An Tình đã dịu đi, Lý Hoài Nam thừa thắng xông lên: “Tình Nhi, em nói đi, sao sáu năm trước em lại nghĩ không thông rồi làm ra việc ngu ngốc như vậy chứ? Nếu em muốn cho Tô Thu Quỳnh không trở mình được thì có cả trăm cả ngàn phương pháp mà. Tất nhiên là anh có thể cũng có thể giúp em, tại sao em lại dùng phương thức ngu ngốc nhất để tổn thương mình như thế?”

“Tình Nhi, em có biết không, nhìn thấy em nằm trong vũng máu, không còn động đậy, lúc ấy anh đã đau lòng thế nào! Anh chỉ hận không thể lập tức chạy tới chỗ em, bảo vệ em, nhưng anh sợ sẽ phá hỏng kế hoạch của em, thế nên chỉ có thể đau lòng nhìn em từ xa.”

“Lý Hoài Nam, em hãm hại Tô Thu Quỳnh thật sự là vì em không còn biện pháp nào khác.” Nhìn người đàn ông tuấn mỹ trước mặt liếc mắt đưa tình, đêm nay An Tình bỗng nhiên xúc động muốn tâm sự.

Con người, ít nhiều gì vẫn luôn có chút hư vinh. An Tình không yêu Lý Hoài Nam, nhưng không khoảng thời gian này Lý Hoài Nam theo đuổi tỏ tình với cô ta, vẫn mang đến cho cô ta cảm giác hư vinh lớn lao.

Dù sao thì với thân phận và địa vị như Lý Hoài Nam đương nhiên là mắt cao hơn đầu, anh ta có thể tình sâu thắm thiết với cô ta, vậy chứng tỏ cô ta vẫn đầy mị lực.

Huống hồ, nếu có Lý Hoài Nam giúp cô ta thì việc cô ta muốn làm nhất định sẽ dễ dàng đạt được hơn.

Lý Hoài Nam là bạn tốt của Chiến Mục Hàng, nếu như anh ta dám theo đuổi cô ta ở sau lưng Chiến Mục Hàng thì chứng tỏ anh ta đã ngầm đồng ý cho cô ta một chân đạp hai thuyền rồi. Dù sao đi nữa thì Chiến Mục Hàng cũng không muốn chạm vào cô ta, cô ta cần một người bạn giường cố định, vậy chi bằng cứ lợi dụng Lâm Tiêu đi.

An Tình rúc vào ngực của Lý Hoài Nam, nhu nhược đáng thương mà nhìn anh ta: “Lý Hoài Nam, đứa nhỏ trong bụng em lúc đó không phải là của anh Mục Hàng.”

“Anh Mục Hàng, anh ấy, anh ấy chưa từng chạm vào em, kể cả anh ấy có uống say, em chủ động bò lên giường anh ấy thì anh ấy cũng không chạm vào em.”

“Tối hôm sau, em thấy khó chịu nên đã đi đến quán bar để tự chuốc say, rồi em say rượu, bất tỉnh nhân sự, đến khi em thức dậy rồi thì mới phát hiện ra rằng mình đã bị một tên đàn ông xa lạ cưỡng hiếp. Lý Hoài Nam, anh có tưởng tượng được chuyện đó đối với em như sét đánh giữa trời quang như thế nào không? Điều làm em đau đớn hơn nữa, đó chính là em đã phát hiện rằng mình đang mang thai.”

“Em thật sự rất yêu anh Mục Hàng, em sợ mình sẽ mất đi anh ấy, thế nên em chỉ có thể giả vờ rằng đứa nhỏ trong bụng em là của anh ấy.”

“Tuy em nói với anh Mục Hàng rằng em mang thai, nhưng em cũng sợ sinh đứa bé kia ra. Bởi vì em lo lắng, lo rằng anh Mục Hàng sẽ phát hiện rằng đó không phải là con của anh ấy. Cho nên, trong tình thế nguy hiểm như thế, em chỉ có thể tàn nhẫn với chính mình, ra tay giết chết đứa nhỏ trong bụng, tiện thể đổ tội cho Tô Thu Quỳnh.”

Hai mắt An Tình rưng rưng nước mắt nhìn Lý Hoài Nam: “Lý Hoài Nam, có phải em hèn hạ lắm không? Nhưng mà lúc đó em thật sự rất khó chịu, là do Tô Thu Quỳnh không biết xấu hổ, dám cướp anh Mục Hàng của em đi. Lúc đấy em thực sự cứ như bị ma nhập vậy, chỉ muốn cướp anh Mục Hàng về mà thôi.”