Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 615




CHƯƠNG 615

Hách Trung Văn lạnh lùng cười, đột nhiên anh ta hung dữ cầm lấy máy tính trên bàn trà ném mạnh xuống mặt đất: “Nhan Bích Loan, cô mơ đi! Đời này, điều mà Hách Trung Văn tôi ghét nhất là người khác đe dọa tôi!”

Nhan Bích Loan không nghĩ tới Hách Trung Văn lại ném máy tính đi, trong lòng không khỏi cảm thấy bất an, nhưng sau đó cô ta lập tức lấy lại bình tĩnh.

“Anh Hách, anh cứ ném đi, cho dù có đập nát cái máy tính ấy thì cũng không thể xoá được đoạn video đấy đâu! Bởi vì, em đã sao lưu rồi! Anh Hách, cưới em, nếu không em nhất định sẽ khiến Nhan Nhã Tịnh thân bại danh liệt!”

“Anh Hách, anh thích Nhan Nhã Tịnh như thế, chắc là anh không hy vọng cô ta trở thành chuột chạy qua đường, người người đòi đánh đâu đúng không?”

“Nhan Bích Loan, con mẹ nó, cô quá đê tiện! Cho dù chị đại bị tiêm virus, dẫu cho cô ấy có bị nhiễm HIV thì cô ấy cũng sạch sẽ hơn cô một nghìn lần, một vạn lần!”

“Không! Cô không hề có tư cách để so sánh với chị đại! Nhan Bích Loan, con mẹ nó, dù cô có quay lại bụng mẹ cải tạo lại lần nữa thì cô cũng không có tư cách để so sánh với chị đại! Nhan Bích Loan, hôm nay tôi nói thẳng với cô luôn, muốn gả cho tôi? Cô cứ nằm mơ giữa ban ngày đi!”

“Nếu đời này Hách Trung Văn tôi có kết hôn thì cô dâu của tôi cũng chỉ có một mình chị đại! Nhan Bích Loan, cô đe doạ tôi, cô tưởng tôi sẽ không đe doạ lại cô đúng không?”

“Con mẹ nó, nếu cô dám đăng đoạn video này lên trên mạng thì tôi sẽ gi3t ch3t cả nhà cô!”

Nói một loạt những câu vô tình như vậy với Nhan Bích Loan, Hách Trung Văn vẫn còn cảm thấy chưa hết giận, anh ta nhấc chân lên đạp mạnh vào máy tính Apple trên mặt đất.

“Anh Hách, anh không thể đối xử với em như vậy, anh…”

Nhan Bích Loan không ngờ được Hách Trung Văn lại không sợ sự đe doạ của cô ta, cuối cùng cô ta còn bị Hách Trung Văn đe doạ ngược lại.

Cô ta không to gan như Nhan Vũ Trúc, cũng không bình tĩnh và thông minh như Nhan Vũ Trúc, cô ta thật sự sợ sự đe doạ của Hách Trung Văn.

Cô ta biết, Hách Trung Văn không hề nói đùa với cô ta, nếu cô ta thật sự chọc giận anh ta, anh ta nhất định sẽ huỷ hoại toàn bộ nhà họ Nhan!

Nhan Bích Loan nhào lên, cô ta ôm chặt lấy chân Hách Trung Văn: “Anh Hách, em thật sự không đe doạ anh mà! Em chỉ muốn ở bên anh thôi, đến cả nằm mơ em cũng muốn ở bên anh!”

Hách Trung Văn cúi mặt, anh ta thô lỗ nắm lấy cằm Nhan Bích Loan: “Nhan Bích Loan, đến cả nằm mơ cô cũng muốn ở bên tôi ư? Được, vậy cô cứ tiếp tục nằm mơ đi!”

“Cút!”

Hách Trung Văn đứng dậy, anh ta hất Nhan Bích Loan ra không chút thương tiếc, lực của anh ta quá lớn khiến cho Nhan Bích Loan ngã trên mặt đất.

Nhìn Nhan Bích Loan chật vật ngã xuống đất, trong mắt Hách Trung Văn không có tý đau lòng nào, anh ta lạnh lùng phủi góc áo từng bị Nhan Bích Loan bắt lấy như thể trên đấy dính rất nhiều thứ dơ bẩn.

Thấy sắc mặt Nhan Bích Loan càng ngày càng trắng, nụ cười bên khoé môi Hách Trung Văn lại càng ngày càng tàn nhẫn.

Hách Trung Văn ở trước mặt Nhan Nhã Tịnh vẫn luôn là một chàng trai toả nắng, nhưng mỗi người đều có một mặt tối, Hách Trung Văn lạnh lùng âm u tàn bạo cũng có thể khiến người ta tức lộn ruột.

Anh ta thấp giọng cười dữ tợn, mỗi một chữ anh ta nói ra đều giống như con dao tẩm độc: “Nhan Bích Loan, tôi đoán là cô rất sợ chết, đúng không?”