Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 41




CHƯƠNG 41

Các khớp ngón tay Lưu Thiên Hàn lập tức trắng bệch. Anh chưa bao giờ là một người lương thiện, nhưng Hách Trung Văn và Lưu Diễm Mai là những người quý giá nhất trong cuộc đời anh, anh không đành lòng làm tổn thương họ…

Trong góc biệt thự của Hách Trung Văn, Nhan An Mỹ chống cằm trên bàn: “Anh à, anh nghĩ mẹ và ông cậu đang làm gì? Có phải bọn họ đang chơi trò hôn nhau không?”

“Nhan An Mỹ, em hóng chuyện thật đấy!” Nhan An Bảo ghét bỏ liếc nhìn Nhan An Mỹ, tiếp tục nghịch máy tính trong tay.

Nhan An Mỹ chép miệng, cô bé không tin cái đồ mặt liệt Nhan An Bảo này không muốn biết mẹ và ông cậu đang làm gì!

Thấy Nhan An Bảo có vẻ như đang tra một ID, Nhan An Mỹ chợt nghĩ ra điều gì đó, vội vàng nói: “Đúng rồi. Hôm nay ở bệnh viện bà bác béo kia nói là có người giấu tên trả ba trăm triệu cho bà ta để hại mẹ mình. Có phải anh đã tìm ra ai trả tiền cho bà ta không?”

“Cạch!”

Nhan An Bảo nhấn vào phím cuối cùng, một cái tên hiện ngay ra trên màn hình: “Tra được rồi. Người trả tiền cho bà ta là người đại diện của Nhan Vũ Trúc, Rose.”

“Cái gì? Lại là bà bác Nhan kia muốn hại mẹ à?”

Nhan An Mỹ trợn to hai mắt, hai tay chống nạnh giống như muốn đánh nhau: “Bà bác Nhan đó thật quá đáng, lúc nào cũng bắt nạt mẹ chúng mình, đúng là không thể chịu nổi!”

Nhan An Mỹ vỗ vai Nhan An Bảo, sau đó ôm lấy cánh tay cậu: “Anh à, em nghĩ lại thấy chúng ta lương thiện quá rồi, đến mức để bà bác Nhan đó cảm thấy chúng ta là người tốt có thể ăn, chúng ta nhất định phải chủ động tấn công, để cho bà bác Nhan kia biết sự lợi hại của chúng ta!”

Nhan An Bảo yên lặng ngước mặt lên: “Không phải người tốt có thể ăn, mà là người tốt có thể bị ăn hiếp.”

“Rồi rồi, người tốt có thể bị ăn hiếp.” Nhan An Mỹ xấu hổ cười khan một tiếng: “Anh, mau nói cho em biết đi, chúng ta phải dạy cho bà bác Nhan kia một bài học!”

Nhan An Bảo không đáp lại, trong đôi mắt đen nhánh như mực của cậu hiện lên vẻ tính toán, dù chỉ là một cậu nhóc nhưng trên mặt đã bắt đầu có khí thế bễ nghễ thiên hạ.

Sau một hồi im lặng, Nhan An Bảo nói gằn từng chữ: “Anh sẽ tặng bà bác Nhan đó một món quà lớn.”

Món quà lớn à …

Nhan An Mỹ cười để lộ hai má lúm đồng tiền càng rõ hơn, mặt mày cong cong, cực kỳ giống một con cáo giảo hoạt.

Anh trai của cô bé chưa bao giờ làm cô bé thất vọng. Cô bé cũng sẽ rửa mắt mà xem trò hay!

Màn đêm ở Vân Hải luôn dịu dàng mà xa cách, ánh đèn của hàng nghìn ngôi nhà rực rỡ cũng không thể xua tan bóng tối vô biên này.

Ở thành phố không bao giờ ngủ này, từng phút từng giây đều diễn ra những niềm vui và nỗi buồn của thế gian, thứ thực sự in sâu vào trái tim họ lại lác đác không có được mấy.

Sau cuộc họp video cuối cùng , Lưu Thiên Hàn vừa định quay lại Tầm Viên để xem vết thương của Nhan Nhã Tịnh đang hồi phục thế nào thì nhận được cuộc gọi từ Nhan Vũ Trúc.

“Thiên Hàn, em rất khó chịu, mau cứu em với…”