Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 366




Chương 366

Bị Tô Thu Quỳnh nói như vậy, An Tình càng khóc kinh hơn, cô ta run rẩy chỉ vào Tô Thu Quỳnh: “Thu Quỳnh, tại sao cô lại nói tôi như vậy! Cô hại tôi còn chưa đủ thảm sao? Cô đã hại chết con tôi rồi, sao giờ cô còn muốn cướp cả anh Mục Hàng của tôi nữa!”

Nói xong, An Tình quay mặt đi, nước mắt lã chã khắp mặt nhìn Chiến Mục Hàng: “Anh Mục Hàng, anh thật sự không thể đối xử với em như vậy! Chẳng lẽ đã quên ai là người đã giết chết con của chúng ta rồi sao? Là Tô Thu Quỳnh! Nếu không phải do Tô Thu Quỳnh hại chết con của chúng ta thì bây giờ con của chúng ta cũng đã năm tuổi rồi!”

“Anh Mục Hàng, sao anh có thể ở cùng với Tô Thu Quỳnh được! Cô ta chính là kẻ thù giết con của chúng ta! Anh Mục Hàng, anh làm vậy là đang giết chết trái tim em!”

Nếu là trước kia, khi nhìn thấy nước mắt của An Tình, Chiến Mục Hàng sẽ thật sự cảm thấy thương xót từ tận đáy lòng. Nhưng lần trước, từ khi nhìn thấy vẻ mặt dối trá kinh tởm của An Tình trong đoạn video Nhan An Bảo quay lại được kia, bây giờ nhìn thấy nước mắt của An Tình, anh ta bỗng nhiên cảm thấy có chút chán ghét đến hoảng hốt.

Chiến Mục Hàng quay mặt qua một bên, không nhìn An Tình. Anh ta không ngừng tự thủ với chính mình rằng anh ta không thể nghĩ An Tình như vậy được, An Tình là cô gái năm đó đã không màng tất cả mà cứu anh ta ra khỏi đám lửa lớn!

“An Tình, con cô chết như thế nào, trong lòng cô tự rõ hơn ai hết!”

Tô Thu Quỳnh thật sự không nhìn nổi An Tình dối trá như vậy, cô không nhịn được mở miệng nói: “An Tình, đứa trẻ trong bụng cô là của ai? Năm đó cô vội vàng giết chết đứa bé kia như vậy, có phải ba của đứa bé là người nào đó không thể tiết lộ không?”

Bị Tô Thu Quỳnh bóc trần chân tướng mà bản thân che giấu nhiều năm làm trong lòng An Tình vô cùng hỗn loạn.

Nhưng gần như An Tình đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh ngay lập tức.

Anh Mục Hàng sẽ không tin lời Tô Thu Quỳnh nói!

Đôi mắt cô ta đỏ lên quát Tô Thu Quỳnh: “Tô Thu Quỳnh, cô đừng có ngậm máu phun người! Trong bụng tôi tất nhiên là con của tôi với anh Mục Hàng! Cô cũng đã gả cho anh Mục Hàng rồi, tại sao cô còn phải tàn nhẫn giết chết đứa bé trong bụng tôi!”

“Tô Thu Quỳnh, cô là cái đồ đàn bà độc ác, cô không phải người! Cô hại chết con tôi, đáng ra cô phải ngồi tù mục xương mới đúng!”

“Bốp!”

Một cái tát rơi thật mạnh lên mặt An Tình. Tô Thu Quỳnh quơ quơ tay mình. Thật ra từ rất nhiều năm trước cô đã muốn đánh An Tình rồi, chỉ tiếc là khi đó có quá nhiều thứ uy hiếp cô, Chiến Mục Hàng chỉ cần nói đại một thứ thôi cũng có thể khiến cô e sợ, cô không dám thật sự ra tay với An Tình.

Giờ thì hay rồi, cô chân đất không sợ đi giày, cô muốn đánh thì đánh, cứ phải đánh thật mạnh mới đã!

Nghĩ như vậy, Tô Thu Quỳnh giơ lên tay, lại tặng thêm một cái tát nữa lên nửa mặt còn lại của An Tình.

Tay Tô Thu Quỳnh không dùng quá nhiều lực nhưng hai cái tát này với An Tình được nuông chiều từ bé thì vẫn không thể chịu đựng được.

An Tình nghiến răng, cô ta rất muốn tát lại, muốn đập nát mặt Tô Thu Quỳnh ra. Nhưng Chiến Mục Hàng vẫn còn ở đây, cô ta nhất định phải giả vờ yếu ớt, giả vờ đáng thương, thế là cô ta chỉ có thể tiếp tục ra vẻ tội nghiệp rơi nước mắt.

“Tô Thu Quỳnh, cô… cô dám đánh tôi!”