Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1757




Chương 1757

Anh Lưu, Lưu Cửu, Lưu Thiên Hàn!

Lưu Thiên Hàn đột nhiên tỉnh dậy sau giấc mơ, đôi mắt anh, trầm ngâm khó hiểu, nhưng lại mang vẻ cực kì bối rối.

Tại sao anh lại có một giấc mơ kỳ lạ như vậy?!

Hơn nữa, anh ta rõ ràng là Lưu Gia Thành, †ại sao lại mơ thấy mình biến thành em trai Thiên Hàn?!

Giấc mơ này, vô cùng chân thực, tựa hồ, đây không phải là giấc mơ do ngày nghĩ nhiều mà thành mộng, mà là chuyện anh thật sự từng trải qua.

Trong đầu Lưu Thiên Hàn, chợt nảy ra một ý nghĩ đặc biệt khó tin, chẳng lẽ, anh không phải Lưu Gia Thành, mà chính là em trai anh Thiên Hàn?!

Anh lắc đầu thật mạnh, cố gắng thoát khỏi ý nghĩ nực cười này.

Anh là Lưu Gia Thành! Sau khi tỉnh dậy từ trạng thái thực vật, anh quả thực đã quên rất nhiều thứ, nhưng anh nhớ rõ, mình là Lưu Gia Thành!

Nếu mà, đến bản thân mình còn nhận sai, vậy thì, anh sống đời này, còn có ý nghĩa gì!

Vì vậy, anh không thể là Lưu Thiên Hàn, anh chỉ có thể là Lưu Gia Thành!

Trong lòng anh, hết lân này đến lần khác tự thôi miên mình như vậy, nhưng suy nghĩ nực cười đó, vân không hề biến mất.

Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ, đã luôn quấy rầy anh muốn anh cùng chúng đi làm giám định ADN, Nhan Nhã Tịnh luôn coi anh như là em trai Thiên Hàn của mình, ngay cả mẹ ruột của anh ấy cũng nói anh ấy là Thiên Hàn!

Chẳng lẽ, bọn họ thật sự không coi anh là người thế thân cho Thiên Hàn, mà ngay từ đầu anh đã là Lưu Thiên Hàn?!

Sao có thể như thế được!

Làm sao thế giới này có thể vô lý đến mức có người thậm chí còn nhầm lấn họ là ail Lưu Thiên Hàn ôm chặt lấy đầu, cơn đau dữ dội, nhanh chóng bao trùm lấy toàn bộ đầu anh. Trong sự hôn loạn, rất nhiều hình ảnh mờ ảo hiện lên trước mặt anh, anh cố gắng chụp lại thứ gì đó, nhưng anh không thể năm lấy được điều gì.

Thời gian trôi qua dài như một thế kỉ, cơn đau gần như chọc thủng hộp sọ của anh, cũng dần dần biến mất.

Những hình ảnh mờ nhạt, vỡ vụn, cùng với cơn đau đầu, hoàn toàn biến mất.

Anh chậm rãi mở mắt ra, không biết từ lúc nào, trời đã sáng.

Và hôm nay, là đám cưới của anh với Cung Tư Mỹ.

Đám cưới, nên là một trong những điều hạnh phúc nhất trong cuộc đời, nhưng nghĩ đến việc kết hôn với Cung Tư Mỹ, Lưu Thiên Hàn cảm thấy mệt mỏi không thể tả.

Như thể, anh ngay lập tức trở nên già nua khi nghĩ tới điều đó.

Nhưng cho dù anh ấy không thích ở bên Cung Tư Mỹ đến mức nào, hôn lề này vẫn sẽ được thực hiện.

Dù sao anh vần luôn phải cưới một người vợ, cũng không muốn làm bà nội buồn, không băng cưới Cung Tư Mỹ đi.

Bởi vì đối với hôn lễ này anh không có kỳ vọng gì, nên cho đến tận bây giờ, Lưu Thiên Hàn vấn chưa thử lễ phục, cưới người mình không yêu, chẳng qua cũng chỉ là hữu danh vô thực, mặc gì, cũng không quan trọng.

Nếu như, người phụ nữ cùng anh hứa hẹn cả đời hôm nay là Nhan Nhã Tịnh, anh nghĩ, anh sẽ tự mình, làm mọi thứ trong hôn lễ.

Đáng tiếc, người phụ nữ độc ác kia, chưa từng yêu anh thật lòng, cô chỉ biết chà đạp trái tim anh!