Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1741




Chương 1741

Tiếng cười của khán giả ở hiện trường càng thêm lớn hơn, càng nhiệt liệt hơn đó chính là tiếng võ tay.

Rõ ràng có thể thấy được, mọi người đều đang tán thưởng cho Lê Mặc, lời này của anh nhẹ nhàng mà hài hước, trong đó còn mang theo ý trêu trọc rõ ràng, nhưng trong lời nói đùa đó anh lại khiến Cao Chí Minh rơi vào vạn kiếp bất phục.

Sẽ không có ai tin lời nói đùa này của anh mà cảm thấy Cao Chí Minh thật sự nhìn trúng anh rồi thêu tên anh trên bộ tranh phục này cả, mọi người sẽ chỉ cảm thấy đây vốn dĩ là trang phục do Lê Mặc thiết kết Chiêu vừa ăn cướp vừa la làng này của Cao Chí Minh làm cho thủy quân mà Cung Tư Mỹ thuê đến cũng phải ghê tởm luôn rồi!

“Cao Chí Minh, đến tận bây giờ anh còn muốn nói Lê Mặc ăn cắp ý tưởng của anh sao? ” Phí Nam Châu vấn luôn trâm mặc cuối cùng cũng mở miệng: ‘Vừa ăn cắp vừa la làng, đến chết cũng không chịu hối cải, anh mới thật sự là nỗi xấu hổ của giới thiết kết “

Phí Nam Châu mặc dù còn trẻ nhưng sức ảnh hưởng trên thế giới của anh không thua kém những bậc thầy trong giới thiết kế thời trang chút nào, anh vừa mở miệng, mọi người đều không hẹn mà cùng đứng về phía Lê Mặc, đồng loạt khinh thường Cao Chí Minh.

Cao Chí Minh đã quen với việc được hàng vạn người theo đuổi cung phụng, bây giờ đột nhiên lại bị nhiều khán giả ăn dưa mà mình khinh thường khinh bỉ như vậy, sắc mặt của anh ta khó coi đến tột cùng.

Anh ta nhìn Cung Tư Mỹ một cái, muốn tìm sự giúp đỡ từ phái cô ta, nhưng cô ta lại không có chút ý định để ý đến anh tẹo nào, vậy nên anh ta chỉ có thể gắng gượng giấy dụa đến cùng.

“Phí đại sư, anh đừng hiểu lâm! Tôi thật sự không có ăn cắp! Người ăn cắp là Lê Mặc!

Là do anh ta…anh ta đố ky với tôi, anh ta muốn hãm hại tôi, anh ta đã đổi mất trang phục dự thi của tôi trước khi cuộc thi bắt đầu! Đúng vậy, anh ta đã đổi mất trang phục dự thi của tôi! Bên trong tà váy trang phục dự thi của tôi quả thực cũng có thêu chữ, nhưng chữ mà tôi thêu thật sự là khuynh quốc khuynh thành! “

“Phí đại sư, anh phải tin tưởng tôi! Mọi người hãy tin tưởng tôi, tôi dùng nhân phẩm của mình để đảm bảo tôi thật sự không có ăn cắp! “

Lời ngụy biện của Cao Chí Minh cũng coi như là có tình có lý, đáng tiếc là hành động xé lớp vải lót của Lê Mặc vừa nấy quá chấn động lòng người, căn bản là sẽ không có ai tiếp tục tin anh ta nữa.

Đổi mất trang phục dự thi của anh ta?

Mọi người cũng đâu phải kẻ ngốc, nếu như trang phục thật sự bị đổi mất thì cho dù trang phục mà Lê Mặc làm giả thay thế mất có giống thật đến đâu đi chăng nữa thì là người thiết kế và làm ra bộ trang phục đó thì Cao Chí Minh làm sao có thế đến cả thật giả cũng không phân biệt được!

Hơn nữa, mặc dù Cao Chí Minh giữ gìn bộ trang phục này khá cẩn thận nhưng vừa nhìn cũng có thể nhìn ra nó đã có chút cũ rồi, thời gian để làm ra chắc chắn không phải gần đây, Lê Mặc làm sao có thể phòng ngừa chu đáo như vậy, mấy năm trước đã đổi mất quần áo của anh ta rồi saol Điều này chỉ có thể có một loại khả năng đó là những bản thảo thiết kế trên máy tính của Cao Chí Minh đều là trộm từ chỗ Lê Mặc!

“Một tên ăn cắp thì có thể có nhân phẩm gì chứ? ” Daniel khinh thường nhìn Cao Chí Minh một cái: ‘Loại người cặn bã của giới thiết kế như anh tham gia cuộc thi này quả thực chính là một sự sỉ nhục! “

“Thật là không thể tưởng tượng nổi! Một tên ăn cắp vậy mà lại còn có thể chỉ trích người khác ăn cặp một cách tự tin như vậy! ” Ông Hans không dám tin mà nhìn Cao Chí Minh nói: ‘Cao Chí Minh, anh thật sự khiến người ta thất vọng! “

Ông Hàn nặng nề thở dài một hơi: “Cao Chí Minh, anh đã làm sai chuyện thì nên tích cực sửa sai chứ không phải đùn đẩy trách nhiệm, loại thái độ chết cũng không chịu nhận tội này của anh chỉ khiến người khác càng coi thường anh thêm thôi! Tôi cho anh thêm một cơ hội cuối cùng, rốt cuộc là anh ăn cắp hay là Lê Mặc ăn cắp?! “

“Ông Hàn, các vị giám khảo, mọi người thật sự phải tin tưởng tôi, người ăn cắp thật sự không phải là tôi, là Lê Mặc! “

Thấy đã đến nước này rồi mà Cao Chí Minh vân căn chặt không chịu nhận tội, ông Hàn không thể nào áp chế sự thất vọng trong mắt được nữa, trong mắt ông khi nhìn anh †a cũng nhiều thêm vài phần lạnh lùng: “Tôi đề nghị ban tổ chức hủy bỏ tư cách dự thi của Cao Chí Minh! Cuộc thi của chúng ta có thể chấp nhận tác phẩm chưa hoàn hảo nhưng tuyệt đối sẽ không bao giờ dung túng cho những thí sinh thiếu nhân phẩm nặng nề đến phá hoại bầu không khí của cuộc thi! “