Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1601




Chương 1601

“Chán sống?” Cung Tư Mỹ cười, cười rồi lại khóc, “Anh à, anh thật nực cười, lại có thể vì người phụ nữ hoàn toàn không yêu anh này, anh lại nói em gái anh chán sống!”

“Anh à, em biết anh mê muội vì con hồ ly tỉnh Nhan Nhã Tịnh này, nhưng, cô ta không xứng với anh chút nào! Trong lòng cô ta không có anh, cho dù anh có trao cả trái tim cho cô ta, cô ta cũng vấn tàn nhãn mà chà đạp lên thôi! Anh à, anh thật mù quáng, vì cô ta mà hại người thân yêu của mình!

“Bốp!”

Lại một cái tát giáng mạnh xuống mặt Cung Tư Mỹ, lần này, cô ta phun ra một ngụm máu tươi.

Trong đôi mắt diều hâu của Cung Trí Cương lộ ra cảnh cáo nguy hiểm: “Cung Tư Mỹ, tao nói lại lần nữa, cô ấy không phải hồ ly tinh!”

“Cho dù bây giờ cô ấy không yêu tao, nhưng người phụ nữ mà Cung Trí Cương này thích, không ai có thể động đến cô ấy!

Đừng nói mày lại chỉ là em gái cùng cha khác mẹ của tao, cho dù là tao , nếu dám làm tổn thương cô ấy, tao cũng sẽ không tha cho chính mình!”

“Anh sẽ không nương tay sao?” Cung Tư Mỹ cười khổ, “Cho nên anh à, giờ anh muốn giết em, trút giận thay cho cô ta sao?!”

“Tại sao không cơ chứ?!”

Cung Tư Mỹ sợ tới mức mở trừng to hai mắt của mình, anh ta lại nói, sao lại không cơ chứ!

Cô ta hận đến mức nghiến răng nghiến lợi, loại anh gì vậy!

Anh trai của nhà người khác, đều ôm em gái mình trong lòng, dõ dành, yêu thương như công chúa nhỏ.

Nhưng anh trai cô ta không thích cô ta từ nhỏ, cô ta cố gắng hết sức để cư xử tốt, và cô ta cũng muốn thu hút sự chú ý của anh trai xuất sắc của mình, nhưng anh ấy, thậm chí không thèm khen cô ta đến một lời.

Cô ta thông minh, tao nhã, đứng đắn, hào phóng, cao quý, là hình mẫu của tất cả các cô chủ cao sang đài các, chỉ có duy nhất anh trai cô ta, khi nhìn cô ta, trong ánh mắt đầy sự chế giêu châm chọc!

Hiện tại thì tốt rồi, anh ta muốn vì con hồ ly Nhan Nhã Tịnh, mà muốn giết cô ta!

Trong lòng bừng lên sự phần nộ với không cam tâm, làm cho Cung Tư Mỹ gần như mất đi lý trí, ‘Anh, anh giết em đi! Anh giết em rồi, em muốn xem anh sẽ giải thích với bà nội và cha ra sao!”

“Cung Tư Mỹ, mày vẫn tự cao tự đại như ngày nào! Mày cho răng tao đã dám ra tay với màu thì tao sẽ quan tâm đến ý kiến của người khác sao?!” Nói rồi, Cung Trí Cương siết cổ cô ta không thương tiếc.

Cung Tư Mỹ cảm thấy tối nay cô ta thật sự xui xẻo, vừa bị Lưu Thiên Hàn bóp cổ, cô ta lại bị chính anh trai mình bóp cổ.

Tuy nhiên, khi Lưu Thiên Hàn siết cổ cô ta, cô ta không hoảng sợ đến mức đó, bởi vì cô ta không nhìn thấy sát khí đằng đằng từ trong ánh mắt anh ta.

Tuy nhiên, đôi mắt của Cung Trí Cương, đã bị sát khí nuốt chửng, đôi mắt đỏ như máu kia, giống như ác ma giết người uống máu, chỉ có những dòng máu tươi chảy không ngừng, mới có thể làm nguôi đi cơn giận của anh ta.

Cảm giác hô hấp càng ngày càng khó khăn, Cung Tư Mỹ hoàn toàn hoảng hốt, vô cùng sợ hãi.

Giọng nói của cô ta đứt quãng, ‘Anh, anh…

anh không thể giết em! Em… em đang mang thai! Thứ trong bụng em… thứ trong bụng em, chính là cháu ruột của anh!”

Cung Trí Cương buông lỏng tay, Cung Tư Mỹ thấy lời nói của mình đã phát huy tác dụng, vội vàng nói tiếp: “Anh à, đứa bé trong bụng em vô tội, anh thật sự nhãn tâm, khi cháu anh còn chưa nhìn thấy thế giới này, đã phải chết trong tay anh sao?”