Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1514




Chương 1514

“Buông ra!”

Nhan Nhã Tịnh đã cố gắng hết sức để thoát khỏi Lưu Kiêu, nhưng sức lực của anh ta lớn hơn cô tưởng tượng, cô căn bản không thể thoát ra được.

Lưu Kiêu cười một tiếng lạnh lẽo rợn người, .

bản lĩnh của anh ta cũng là xếp hàng đầu nhà họ Lưu, hai lần trước hắn chịu thiệt dưới tay Nhan Nhã Tịnh, hoàn toàn do anh ta bất cẩn, lần này, anh ta nhất định thắng, tuyệt đối sẽ không để cô giở trò dưới tay mình.

“Lưu Kiêu, anh rốt cuộc muốn làm cái gì? !”

Nhan Nhã Tịnh cảnh giác nhìn Lưu Kiêu hỏi, lúc này trong gara không có người, cho nên cô kêu cứu cũng vô dụng.

Cô lặng lẽ mò điện thoại, đang định gọi cảnh sát thì Lưu Kiêu linh hoạt cử động cổ tay, điện thoại của Nhan Nhã Tịnh rơi vào tay anh ta.

Lưu Kiêu cười nửa miệng nhìn chằm chằm chiếc điện thoại màu vàng hồng trong tay, đột nhiên ngẩng mặt lên, trong đôi mắt đen nham hiểm như của một con sói đói háo thắng.

“Nhan Nhã Tịnh, chúng ta thỏa thuận đi!”

Giao dịch?

Đầu Nhan Nhã Tịnh nảy số rất nhanh, gần như ngay lập tức, cô đã đoán ra được mục đích của Lưu Kiêu.

Cô buộc bản thân phải bình tĩnh lại, thản nhiên nói: “Không có hứng thú!”

“Nhan Nhã Tịnh, tôi còn chưa nói muốn cùng cô làm giao dịch gì, sao cô biết cô không có hứng thú?”

Lưu Kiêu khóe mắt vốn nhếch lên, nhướng mày lên nhìn càng thêm xấu xa và kiêu ngạo.

“Lưu Kiêu, xui hổ lột da sao, có ngu mới hứng thú thỏa thuận với anh!”

“Ha ha ha ha!”

Lưu Kiêu nhìn Nhan Nhã Tịnh càng thấy hứng thú hơn, “Xem ra cô đã đoán ra được tôi muốn làm gì! Nhưng Nhan Nhã Tịnh, tôi đến đây hôm nay không phải để thỏa thuận với cô, mà là để ra lệnh!”

“Nhan Nhã Tịnh, cô căn bản không có tư cách từ chối tôi!”

Cô dồn lực vào chân phải đá Lưu Kiêu một cái thật mạnh, nhưng anh ta đã nhìn thấu ý định của cô, cổ tay anh ta đột nhiên xoay lại, hất mạnh cô ta xuống đất.

“Nhan Nhã Tịnh, rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt! Được, nếu cô đã không biết điều như thế, đêm nay tôi chơi với cô nhiệt tình! Đến khi người người đều biết cô trèo lên giường của Lưu Kiêu tôi, tôi muốn xem cô còn kiêu ngạo được hay không!

Lưu Kiêu vừa nói vừa dùng tay bóp mạnh quai hàm của Nhan Nhã Tịnh.

Nhan Nhã Tịnh vùng vây, cô muốn đẩy Lưu Kiêu ra, nhưng cô chán nản phát hiện ra với chút sức lực của mình, cô hoàn toàn không phải là đối thủ của Lưu Kiêu.

Lưu Kiêu nhanh chóng lấy từ trong túi ra một lọ thuốc, mở nắp lọ và nhanh chóng nhét một viên thuốc màu đỏ sâm vào miệng Nhan Nhã Tịnh.

Đây không phải là lần đầu tiên Nhan Nhã Tịnh gặp phải chuyện như vậy, cô đương nhiên biết loại thuốc này không phải thứ tốt đẹp gì.

Cô hét lên để tìm sự giúp đỡ, nhưng trong hầm để xe rộng thêng thang này lúc đêm khuya chả có lấy một bóng người ngoại trừ cô và Lưu Kiêu, vì vậy không ai có thể cứu cô.