Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1356




CHƯƠNG 1356

Nhan Nhã Tịnh thấy mình thật sự chẳng có tý khí cốt gì cả, dày vò lâu như vậy cũng chỉ mong Lưu Thiên Hàn dỗ dành cô một câu, nhưng đến cuối cùng vẫn lại là cô cúi đầu dỗ anh trước, hơn nữa còn phải nhường mấy bước liền.

Thấy biểu tình của Lưu Thiên Hàn dường như không dịu đi chút nào, trước sau vẫn là một bộ lạnh lùng khó dò như trước, Nhan Nhã Tịnh tiếp tục cố gắng dỗ dành người đàn ông khó tính này.

“Anh hai, anh yên tâm đi, cho dù giữa chúng ta chỉ có thể là loại quan hệ đó thì em cũng sẽ không dây dưa không rõ với người khác, em sẽ không đi xem mắt, càng sẽ không kết hôn, cả đời này của em sẽ ngoan ngoãn ở bên cạnh anh được không? ”

Lưu Thiên Hàn biết Nhan Nhã Tịnh cúi đầu ủy khúc cầu toàn như vậy rất có khả năng chỉ là vì khuôn mặt giống y hệt với Tiểu Hàn này của anh, nhưng khi nghe giọng nói mêm mại của cô, trái tim anhn vẫn là không kiềm chế được mà rung động.

Rung động đến nỗi mà anh muốn ôm cô vào lòng.

“Ừm. ” Lưu Thiên Hàn ép buộc bản thân giữ bình tĩnh, chỉ không lạnh không nhạt mà đáp một tiếng.

Nghe thấy giọng nói của anh, Nhan Nhã Tịnh biết hai người bọn họ lại khôi phục về quan hệ bạn tình đó rồi.

Mặc dù đây còn chưa phải điều cô muốn, nhưng duy trì chút quan hệ này vẫn còn tốt hơn việc anh dứt khoát đến đầu cũng không thèm quay lại mà vứt bỏ cô.

Ở bên nhau như thế này không danh chính ngôn thuận như bạn trai bạn gái, có điều cô để anh đút cho cô ăn chút gì đó chắc không quá đáng chứ nhỉ?

Nghĩ như vậy Nhan Nhã Tịnh liền nhẹ giọng nói: “Anh hai, hôm nay em còn chưa ăn gì cả, em đói lắm. ”

Lưu Thiên Hàn lẩm bẩm một tiếng, nhìn xem,anh chính là không thể đối xử với người phụ nữ này quá tốt, anh vừa mới chăm sóc cô một tý mà cô đã lên mặt với anh rồi đây!

Mặc dù nghĩ như vậy nhưng Lưu Thiên Hàn vẫn là cam chịu đi hâm nóng một bát cháo cho Nhan Nhã Tịnh.

Nhan Nhã Tịnh nhìn người đàn ông đi từ trong bếp ra liền lập tức cười lên.

Đây chắc không phải là bữa tối anh Lưu cố ý chuẩn bị cho cô chứ?

Cô đột nhiên có chút muốn được voi đòi tiên.

Cô chớp chớp mắt với Lưu Thiên Hàn, giống như một chú chó đang chờ được chủ nhân vuốt ve: “Anh hai, bụng em đau lắm, đau đến mức không có sức lực gì luôn rồi. anh có thể đút cho em không? ”

Hừ! Đây nào phải lên mặt với anh, đây là trực tiếp trèo lên đầu anh ngồi luôn rồi!

Nhưng nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh càng ngày càng trắng bệch, mồ hôi trên trán vẫn cứ tuôn ra rất nhiều thì anh vẫn cam chịu ngồi nghiêm chỉnh bên cạnh cô đút cháo cho cô ăn.

Cháo Lưu Thiên Hàn nấu không có thêm đường nhưng khi vào bụng Nhan Nhã Tịnh lại là vị ngọt.

Giống như ăn một thìa mật ong vậy, ở chỗ mềm mại nhất trong tim cô nhanh chóng lan rộng ra, tư vị ngọt ngào đó làm thế nào cũng không biến mất được.

Điều duy nhất không được hoàn mỹ đó chính là quan hệ của bọn họ chỉ là bạn tình, nếu như anh hai có thể mềm lòng thêm chút nữa, khôi phục quan hệ người yêu với cô thì thật sự hoàn hảo rồi.

Một bát cháo xuống bụng xong, trong dạ dày Nhan Nhã Tịnh dễ chịu hơn không ít, cô cuộn người trong vòng tay của anh, rất nhanh liền ngủ say.

Nhan Nhã Tịnh đã mơ một giấc mơ không tốt tẹo nào.

Cô mơ thấy anh và Cung Tư Mỹ ở bên nhau.