Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1306




CHƯƠNG 1306

Người đàn ông này, rõ ràng trong lòng để ý đến cô, nhưng lúc nào cũng tỏ ra rất chán ghét cô.

“Anh hai, vậy khi nào anh rảnh? Chờ anh có thời gian em mời anh ăn cơm được không?”

“Với cô, tôi mãi mãi không rảnh!”

Nhan Nhã Tịnh bất lực nhìn điện thoại, thôi được rồi, anh Lưu hoàn toàn không cho cô cơ hội!

Nhan Nhã Tịnh vừa định nhắn lại thì cô chợt nhận được một tin nhắn khác của anh.

“Nhan Nhã Tịnh, cô đừng tự mình đa tình. Tôi chấm 100 điểm không phải vì cô đâu. Dù sao cô cũng là người nhà họ Lưu, điểm số thấp sẽ khiến nhà họ Lưu chúng tôi mất mặt!”

Được rồi!

Có quỷ mới tin anh không phải vì cô!

Tuy nhiên, dù anh thực sự vì cô đi chăng nữa, tối nay cô cũng không hẹn được ông Phật này rồi!

Vừa nãy Lâm Tiêu nói muốn tổ chức tiệc ăn mừng cho bọn họ, Nhan Nhã Tịnh không quấn lấy Lưu Thiên Hàn nữa, cô đắc ý liếc nhìn Cao Chí Minh, sau đó kéo Tô Thu Quỳnh đi ra ngoài.

Tối nay vốn dĩ Cao Chí Minh đã bị đả kích sắp phát điên rồi, giờ lại nhìn thấy ánh mắt đắc chí của Nhan Nhã Tịnh, anh ta suýt nữa hộc máu ngay tại chỗ vì tức giận!

Lúc Lưu Thiên Hàn xoay người lại, thấy chỗ Nhan Nhã Tịnh vừa đứng đã trống trơn, anh không khỏi nhíu mày.

Người phụ nữ vô tâm tuyệt tình này cứ bỏ đi như vậy luôn ư?

Muốn mời người ta ăn cơm, chẳng lẽ không biết mời thêm vài lần sao?

Không có chút lòng thành nào hết!

Nhan Nhã Tịnh không có lòng thành đang chơi bời tới bến trong Lam Điều rồi. Sau một vài ly vào bụng, cô đã ngà ngà say nhưng cứ đòi uống rượu.

Tô Thu Quỳnh hãi cái tật xấu khi say của Nhan Nhã Tịnh lắm rồi, nói thế nào cũng không cho cô uống nữa!

Người khác đều đang uống rượu, chỉ có mình cô tội nghiệp ngồi một bên uống nước trái cây, cô cảm thấy mình thật đáng thương!

Dù cô nhìn Tô Thu Quỳnh bằng ánh mắt tội nghiệp thế nào, cô ấy vẫn bộc lộ dáng vẻ quyết không cho thương lượng. Nhan Nhã Tịnh không lay chuyển được Tô Thu Quỳnh, chỉ có thể uống nước trái cây thay rượu!

Đang lúc Nhan Nhã Tịnh cảm thán uống rượu không say người tự say, thì tiếng chuông điện thoại của cô chợt vang lên.

Là một tin nhắn gửi tới từ số lạ.

“Nhan Nhã Tịnh, cô biết mẹ mình chết như thế nào không?”

Nhan Nhã Tịnh híp mắt lại, vô thức nắm chặt điện thoại trong tay, ngay sau đó cô lại nhận được một tin nhắn khác.

“Nhan Nhã Tịnh, thật ra mẹ cô bị ngã mà chết.”

“Sức khỏe của bà ta vốn không tốt, tôi sai người đẩy bà ta từ trên lầu xuống, bà ta gần như sắp tắt thở rồi, tôi còn có lòng tốt để lại vài nhát vào tim bà ta.”

“Hết nhát này đến nhát khác. Cô nói xem, tại sao trên người mẹ cô lại có nhiều máu thế hả?”

Nhan Nhã Tịnh nhìn từng tin nhắn gửi đến trong điện thoại, chỉ cảm thấy cả trái tim như bị ai đó bóp chặt.