Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 125: 125: Vị Hôn Thê Của Anh Lưu





Lưu Thiên Hàn nghe thấy giọng nói của Tô Thái An trong điện thoại, anh biết, nhất định là Nhan Nhã Tịnh đã xảy ra chuyện rồi.
Anh gọi điện thoại cho Nhan Nhã Tịnh, vốn dĩ muốn mặt dày mày dạn cùng ăn tối với cô.

Bây giờ anh cũng không còn tâm trạng đâu để ăn nữa, anh chỉ muốn xác định rằng Nhan Nhã Tịnh vẫn bình yên thôi.
Sợ Tô Thái An sẽ làm tổn thương Nhan Nhã Tịnh nên sau khi Tô Thái An cúp máy, Lưu Thiên Hàn lại vội vàng gọi điện thoại lại.
Điện thoại vẫn không có ai nghe máy, âm thanh ‘tút tút’ máy móc trong điên thoại tựa như một móng vuốt hung hăng bóp chặt trái tim của Lưu Thiên Hàn.
Bây giờ Tô Thái An đã lâm vào bước đường cùng, anh ta nói rằng sẽ cho anh phải nhặt xác Nhan Nhã Tịnh.

Anh ta thật sự có khả năng sẽ giết Nhan Nhã Tịnh!
Giao cho Nhạc Dũng đánh sập Tô Thị, Lưu Thiên Hàn không hối hận, anh chỉ hối hận rằng mình đã không bảo vệ Nhan Nhã Tịnh chu đáo.
Anh đã đánh giá quá thấp sự mất trí của Tô Thái An rồi!
Không dám trì hoãn thêm một giây nào nữa, Lưu Thiên Hàn cầm điện thoại lên, định gọi điện cho Nhạc Dũng.
Điện thoại vẫn chưa kịp nhấn thì chuông điện thoại đã vang lên.
Anh tưởng Tô Thái An gọi điện tới nên chưa kịp nhìn màn hình đã vội vàng bắt máy ngay lập tức.
Không phải Tô Thái An gọi mà là mẹ anh, Thịnh Viên Hân.
Giọng nói của Thịnh Viên Hân mang theo niềm vui rõ ràng: “Thiên Hàn, Tư Mỹ về nước rồi, tối nay con về ăn cơm cùng mọi người nhé!”
“Tối nay con có việc rồi.” Giọng nói Lưu Thiên Hàn lạnh nhạt: “Mẹ, nếu như không có chuyện gì khác thì con cúp máy trước đây.”
“Được rồi, vậy con cứ làm việc đi, chờ con có thời gian rồi về nhà ăn cơm sau.


Chăm sóc bản thân cho thật tốt, đừng mệt mỏi quá nhé!”
Thịnh Viên Hân biết con trai mình càng ngày càng bận tối mặt tối mũi nên cũng không ép buộc.

Dù sao thì lần này Cung Tư Mỹ về là muốn ở lại trong nước, bà ta muốn tạo cơ hội cho bọn họ ở chung rất dễ dàng.
Thịnh Viên Hân biết, trước khi ông cụ Lưu qua đời đã bắt Lưu Thiên Hàn đăng ký kết hôn với một người phụ nữ, nhưng Lưu Thiên Hàn đã ký xong thỏa thuận ly hôn với người phụ nữ kia rồi.

Cuộc hôn nhân đó không tính.
Dù là người phụ nữ mà ông cụ Lưu chỉ định hay là Nhan Vũ Trúc đi nữa thì trong mắt Thịnh Viên Hân cũng không ai xứng với con trai quý báu của bà ta.

Trên thế giới này, chỉ có Cung Tư Mỹ mới là người có thể xứng đôi với Thiên Hàn của bà ta mà thôi.
Lưu Thiên Hàn vừa cúp điện thoại thì Cao Bắc Vinh đã lập tức hào hứng đẩy cửa đi vào: “Lưu Cửu, nghe nói cô cả Cung về nước.

Sao rồi? Cô ấy có liên lạc với cậu không?”
“Lưu Cửu, tôi không thể không nói được, vận đào hoa này của cậu đúng là đỉnh nha, cậu đã có chị dâu Cửu, còn có một ảnh hậu Nhan Vũ Trúc quấn lấy mãi không buông, bây giờ con dâu mẹ cậu nhìn trúng là cô cả Cung lại trở về, cậu có náo nhiệt rồi đấy!”
“Đúng rồi, tôi nghe nói cô cả Cung trở về là muốn đính hôn với cậu đấy.

Ngay cả ngày đính hôn với kết hôn của hai người, mẹ cậu cũng đã tính xong xuôi cả rồi! Nếu mẹ cậu cứ khăng khăng ép cậu và cô cả Cung kết hôn thì cậu sẽ không thật sự vứt bỏ chị dâu Cửu đó chứ?”
“Phải thừa nhận là điều kiện của cô cả Cung tốt thật, chỉ cần là đàn ông thì đều sẽ không có cách nào kháng cự được, chị dâu Cửu đáng thương của tôi ơi, Lưu Cửu chuẩn bị thay lòng đổi dạ rồi!”

Lưu Thiên Hàn lạnh lùng liếc Cao Bắc Vinh một cái: “Nếu cậu cảm thấy Cung Tư Mỹ tốt như vậy thì chi bằng cậu cưới cô ấy đi!”
“Mẹ kiếp! Lưu Cửu, rốt cuộc cậu có tình người không vậy! Cung Tư Mỹ là bạn bè chơi từ nhỏ, lớn lên cùng với chúng ta, cậu nói tặng cô ấy cho người khác là tặng luôn sao!”
“Lưu Cửu, cậu nói tôi nghe xem nào.

Có phải thật ra cậu cũng có ý với Cung Tư Mỹ, đúng không? Tôi nhớ khi còn nhỏ cậu đã từng bái lạy trời đất với cô ấy cơ mà.

Trước đây tôi luôn cảm thấy, sau này lớn lên hai người nhất định phải là một đôi!”
“Tôi cũng từng bái lạy trời đất với cậu.”
Một câu nói lạnh như băng của Lưu Thiên Hàn đã lập tức khiến cho Cao Bắc Vinh nín họng.

Lúc còn nhỏ không biết gì, ngay đến kết nghĩa anh em và bái lạy trời đất, Lưu Thiên Hàn cũng không phân biệt rõ ràng, hai người bọn họ cũng cùng nhau bái lạy trời đất.
Bái lạy trời đất xong thì phải ở bên nhau…
Cao Bắc Vinh run lẩy bẩy, khẩu vị của anh ta không nặng như vậy đâu!
Đừng nói là anh ta có không thích đàn ông, cho dù có thích đàn ông đi nữa thì anh ta cũng không thành đôi với Lưu Thiên Hàn mặt lạnh như băng này.
Thôi quên đi, anh ta vẫn nên kiên định ủng hộ Lưu Cửu và chị dâu Cửu thành đôi thì hơn!
Lưu Thiên Hàn nhớ đến sự an nguy của Nhan Nhã Tịnh, anh không có tâm trạng ở đây nói nhảm với Cao Bắc Vinh, tức tốc bấm số điện thoại của Nhạc Dũng: “Điều động tất cả cấp dưới, bằng cả mọi giá phải tra cho ra tung tích của Tô Thái An và Nhan Nhã Tịnh!”
“Chị dâu Cửu bị sao vậy? Lưu Cửu, không lẽ chị dâu Cửu bị thằng khốn Tô Thái An bắt cóc à?”
Thấy Lưu Thiên Hàn cầm chìa khóa xe vội vàng xông ra ngoài, Cao Bắc Vinh cũng hớt hải theo sau: “Mẹ kiếp, thằng Tô Thái An này khốn nạn, chị dâu Cửu mà nó cũng dám bắt, đúng là ngứa đòn! Lưu Cửu, cậu đừng nóng vội, bây giờ tôi cũng sẽ bảo cấp dưới của mình đi tìm chị dâu Cửu!”
“Ừ.”

Lưu Thiên Hàn hờ hững đáp một tiếng: “Cho người xác định vị trí điện thoại di động của Nhan Nhã Tịnh!”
Não Lưu Thiên Hàn chuyển động vùn vụt.

Anh biết, rất có thể điện thoại di động của Nhan Nhã Tịnh đã bị Tô Thái An ném giữa đường rồi.

Cho dù có xác định thành công vị trí điện thoại di động của cô đi nữa thì cũng chưa chắc có thể tìm được người, nhưng chỉ cần có một tia hy vọng thì anh cũng sẽ không bỏ qua.
Khoảng thời gian này là khi Nhan Nhã Tịnh vừa tan tầm chưa bao lâu.

Khả năng cao là Tô Thái An bắt cóc Nhan Nhã Tịnh ở khu nhà của cô!
Bây giờ anh phải điều tra camera giám sát ở khu nhà của Nhan Nhã Tịnh trước đã!
Cũng coi như Nhan Nhã Tịnh may mắn.

Hình ảnh cô bị Tô Thái An bắt bên ngoài khu nhà ở vừa hay bị camera giám sát ghi lại.
Lưu Thiên Hàn dán mắt vào màn hình giám sát, nhìn hình ảnh Tô Thái An thô lỗ kéo Nhan Nhã Tịnh lên xe, anh hận không thể làm cho anh ta biến thành tro bụi.
Nắm đấm siết chặt không tự chủ được, gân xanh trên mu bàn tay Lưu Thiên Hàn hằn lên.
Tô Thái An, tốt nhất là mày nên đảm bảo cho Nhan Nhã Tịnh bình yên vô sự.

Nếu không, tao nhất định sẽ khiến mày phải hối hận khi đến thế giới này!
Từ trong màn hình giám sát có thể xác định được biển số xe mà Tô Thái An dùng để bắt cóc Nhan Nhã Tịnh.

Xác định được biển số xe thì việc tìm kiếm cũng trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.

Lưu Thiên Hàn đoán không sai, Tô Thái An quả thật đã ném điện thoại di động của Nhan Nhã Tịnh ở giữa đường.
Cấp dưới của Lưu Thiên Hàn và Cao Bắc Vinh có hiệu suất làm việc hạng nhất.

Dựa theo biển số xe của Tô Thái An, cùng với video ở quốc lộ mà họ có được, họ nhanh chóng xác định được tuyến đường của Tô Thái An.
Cảnh quay cuối cùng camera giám sát ghi lại được là chiếc xe thể thao của Tô Thái An lái lên Nam Sơn ở ngoại ô.
Trên Nam Sơn không có camera giám sát, không có cách nào nắm được hành tung của Tô Thái An ở trên núi.
Tô Thái An vẫn chưa lái xe từ Nam Sơn xuống, bây giờ anh ta và Nhan Nhã Tịnh vẫn còn ở trên Nam Sơn!
Lưu Thiên Hàn chê người khác lái xe quá chậm, anh tự mình lái chiếc xe thể thao, đuổi theo về phía Nam Sơn ở ngoại ô.
Lưu Thiên Hàn biết địa thế của Nam Sơn, phía sau núi có một vách đá.

Trái tim anh đập dồn dập, anh không dám nghĩ, nếu Tô Thái An lái xe mang theo Nhan Nhã Tịnh lao xuống vách đá, khi ấy cô phải tuyệt vọng và bất lực biết bao nhiêu…
Kết quả như Lưu Thiên Hàn dự đoán, anh thật sự phát hiện vết bánh xe ở bên cạnh vách đá.

Mà căn cứ vào dấu vết của bánh xe, hiển nhiên chiếc xe thể thao của Tô Thái An đã lao xuống vách đá!
Ngay lập tức, Lưu Thiên Hàn lấy sợi dây thừng đã chuẩn bị từ trong cốp xe ra, định đi xuống.
Cao Bắc Vinh vội vàng giữ chặt anh lại: “Lưu Cửu, cậu không thể xuống đó được! Không ai biết tình hình dưới đó như thế nào.

Chị dâu Cửu có lẽ đã chết rồi, tôi không thể để cậu mạo hiểm được!”
“Đúng vậy đó đại ca.

Ai biết ở dưới vách đá này có thú dữ hay rắn rết có độc không chứ! Anh không thể lấy tính mạng mình ra làm trò đùa được!” Nhạc Dũng cũng vội vàng khuyên can..