Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1022




Chương 1022

Nghe thấy lời này của Lưu Thiên Hàn, Nhan Nhã Tịnh lập tức cười tươi rói, anh đồng ý rồi! Đồng ý là được rồi!

Có ma mới tin anh đồng ý chỉ vì hai đứa nhỏ, đây rõ ràng là giấu đầu lòi đuôi!

“Anh hai, cảm ơn anh nhé!” Nhan Nhã Tịnh nói khẽ: “Cảm ơn anh đã thỏa mãn nguyện vọng của An Bảo và An Mỹ.”

Hai đứa nhỏ biết buổi biểu diễn gia đình hôm nay chỉ có Nhan Nhã Tịnh tới, tuy rằng chúng nói có mẹ đi cùng chúng nó là chúng nó đã rất vui rồi, nhưng trong lòng Nhan Nhã Tịnh biết rõ, chúng khát vọng cả nhà đi cùng với nhau.

Bây giờ Lưu Thiên Hàn đồng ý tới, cho dù là với thân phận của Lưu Gia Thành, bọn chúng cũng chắc chắn sẽ vui mừng như điên.

Nghĩ đến đây, Nhan Nhã Tịnh vội vàng lặng lẽ gửi tin nhắn cho hai đứa nhỏ.

Lưu Thiên Hàn kiêu ngạo ngẩng đầu lên, hoàn toàn không đáp lại Nhan Nhã Tịnh, Nhan Nhã Tịnh cũng không so đo, bây giờ cô đã hoàn toàn chìm đắm vào niềm vui mừng cả một nhà biểu diễn tiết mục cùng với nhau rồi.

Nhan An Bảo chơi piano rất tốt, trước đây tiết mục mà chúng chuẩn bị là Nhan An Bảo chơi đàn, cô và Nhan An Mỹ cùng hát “Đại vương kêu ta đi tuần núi”. Bây giờ Lưu Thiên Hàn chịu đi, trong dàn hợp xướng của bọn họ lại có thêm một đại tướng rồi.

Cô còn chưa nghe anh Lưu hát bao giờ đâu đấy!

Có thể nghe thấy anh Lưu hát, đúng là hạnh phúc quá mà!

Hơn nữa bài hát “Đại vương kêu ta đi tuần núi này” càng phù hợp để ba và con gái hát, anh Lưu và An Mỹ hát với nhau, chắc chắn càng hay hơn.

Ừm, cô nên biểu diễn thứ gì đó khác, không cản trở sự phát huy của ba con bọn họ, ví dụ như, cô có thể đóng vai yêu tinh, múa cho bọn họ.

Bỗng nhiên, Nhan Nhã Tịnh nhớ ra một vấn đề nghiêm trọng, nếu như anh Lưu không biết hát “Đại vương kêu ta đi tuần núi” thì sao đây?”

Nhan Nhã Tịnh nuốt nước bọt, nhỏ giọng hỏi: “Anh Lưu, anh hát được không? Tiết mục mà chúng ta biểu diễn hôm nay là hát đó.”

“Hát?” Lưu Thiên Hàn cong môi chế nhạo: “Hát ngôi sao nhỏ à?”

Khuôn mặt nhỏ của Nhan Nhã Tịnh chợt đỏ bừng hết lên.

Tuy rằng đêm qua cô rất say, nhưng cô vẫn nhớ rõ những chuyện tốt mà cô làm.

Cô hát ngôi sao nhỏ trước mặt anh Lưu, hơn nữa cái giọng vịt đực đó của cô gào lên thực sự rất khó nghe.

Cô hát kiểu gì vậy?

Từng ngôi sao lấp la lấp lánh, em phải sủng hạnh ngôi sao nhỏ…

Nhan Nhã Tịnh che mặt, đời này cô không muốn hát ngôi sao nhỏ gì đó nữa!

Không muốn tỏ ra quá mất mặt trước Lưu Thiên Hàn, Nhan Nhã Tịnh cố gắng tỏ vẻ nghiêm túc không thể lay chuyển: “Không phải, chiều nay chúng ta phải hát ‘Đại vương kêu ta đi tuần núi’. Anh hai, không phải anh không biết hát bài này đấy chứ?”

“Đại vương kêu ta đi tuần núi”?

Lưu Thiên Hàn sững sờ, đúng thật là anh không biết hát bài này!