Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1006




Chương 1006

“Anh Gia Thành, sao anh cũng tới đây?”

Lưu Thiên Hàn không trả lời câu hỏi của Cung Tư Mỹ, anh không kiểm soát được mà đánh mắt nhìn Nhan Nhã Tịnh. Trước đó thật sự anh không rảnh hơi đâu mà đến đây chọn lễ phục với Cung Tư Mỹ như thế.

Nhưng khi nghe Thịnh Vân Tịch nói hôm nay Nhan Nhã Tịnh cũng sẽ tới đây thì đầu óc anh như bị chập mạch vậy, cũng chạy theo đến luôn.

“Anh Gia Thành, em thật sự rất vui khi anh có thể đến đây cùng chọn lễ phục cùng với em.”

Cung Tư Mỹ cười dịu dàng đi về phía Lưu Thiên Hàn, cô ta rúc vào lòng Lưu Thiên Hàn như chim non nép vào người, ánh mắt nhìn Nhan Nhã Tịnh mang vẻ ra uy và khoe khoang rất rõ ràng.

Nhìn Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ trai tài gái sắc, đứng cạnh nhau vô cùng xứng đôi, Nhan Nhã Tịnh cảm thấy trong một khoảnh khắc, ánh mắt của mình vô cùng đau nhói.

Kiều Sơn cũng không ngờ Lưu Thiên Hàn sẽ đích thân đến đây, sau khi được nhân viên thông báo Lưu Thiên Hàn tới, anh ta vội cung kính chạy ra chào đón.

“Cậu hai, hôm nay cậu có thời gian rảnh để đến đây, vậy cậu có muốn sẵn tiện thử luôn lễ phục ngày mai hay không?”

“Không cần!” Lưu Thiên Hàn từ chối không chút suy nghĩ.

Kiều Sơn vốn đã e ngại Lưu Thiên Hàn cả người lạnh lùng rồi, bây giờ anh nói không muốn thử lễ phục thì anh ta cũng không dám nhắc tới chủ đề này nữa.

Mấy người bọn họ như vậy làm cho trong lòng Kiều Sơn vô cùng thấp thỏm. Hơn nữa sếp lớn nhà mình hiếm khi mới tới đây, cho dù anh ta có sợ hãi đến tột độ đi nữa thì cũng phải nắm bắt thời cơ, tâng bốc nịnh nọt sếp lên tận mây một phen.

Đúng là Kiều Sơn không biết sở thích của sếp lớn thật, nhưng đều là đàn ông, nên anh ta hiểu rất rõ một điều.

Đàn ông đều rất thích người khác khen ngợi người phụ nữ của mình, người phụ nữ của mình tốt thì chứng tỏ bản thân mình rất tinh mắt!

Nghĩ đến đây, Kiều Sơn vội vàng tâng bốc Cung Tư Mỹ rất nhiệt tình.

“Cậu hai, những bộ lễ phục mà tổng thanh tra Phí thiết kế cho cô Cung đều đến hết rồi. Không, sau này không thể gọi là cô Cung nữa, phải gọi là mợ Lưu.”

Kiều Sơn vừa nói chuyện vừa cẩn thận quan sát sắc mặt của Lưu Thiên Hàn, thấy anh không hề có bất kỳ vẻ gì là không vui, anh ta cảm thấy chắc là Lưu Thiên Hàn thích anh ta gọi Cung Tư Mỹ là mợ Lưu.

“Cậu Lưu, mợ Lưu thật sự quá khí chất, cộng thêm lễ phục được tổng thanh tra Phí thiết kế nữa thì chắc chắn ngày mai mợ Lưu sẽ còn chói mắt hơn cả ánh mặt trời!”

Mợ Lưu?

Ha!

Nhan Nhã Tịnh cười khẩy đến nỗi sắp rút gân, tâng bốc quá cũng không sợ vỗ trúng móng ngựa à..

Cung Tư Mỹ muốn làm mợ Lưu, nhưng chưa chắc cô ta đã có số mệnh này đâu!

Quá trình tâng bốc của Kiều Sơn vẫn tiếp tục: “Cậu Lưu và mợ Lưu đúng là trai tài gái sắc, quả thực là đôi bích nhân độc nhất vô nhị trên trời dưới đất! Cậu Lưu, tôi ở đây chúc sớm trước nhé, chúc cậu và mợ Lưu đính hôn hạnh phúc, sớm sinh quý tử!”

Tính cách Lưu Thiên Hàn lạnh nhạt, loại lời nói hùa theo nịnh hót như này anh cũng sẽ không để trong lòng. Nhưng câu sớm sinh quý tử này của Kiều Sơn làm anh nghe kiểu nào cũng cảm thấy không được thoải mái, không khống chế được mà cau mày.