Yêu Miễu Miễu biết rõ bên trong đều là bằng chứng tố giác hai cha con Trầm Bá biển thủ số lượng lớn tài sản của công ty. Chuyện này nếu được tung ra, không chỉ cổ phiếu xuống giá nghiêm trọng, không chừng hai cha con Trầm Bá còn phải ngồi tù.
Chuyện này, thật quá sức tưởng tượng.
" Miễu Miễu, lại hôn tôi" Cố Nghiêu nhìn vẻ mặt có chút phức tạp của cô, lời nói tùy ý phát ra lại giống như một mệnh lệnh bức người
Yêu Miễu Miễu nhìn hắn, lại nhìn tập tài liệu, có chút trầm tư suy nghĩ. Chỉ cần một phần tài liệu này, cô có thể hủy hoại cả Trầm gia, nơi khiến cô chịu nhục nhã đau khổ bao nhiêu năm qua. Nhưng nếu thật sự Cố Nghiêu muốn tung tài liệu này ra ngoài, hắn đã vốn tung rồi đâu cần đưa cho cô? Cô không hiểu hắn muốn gì, cũng không rõ bản thân đến tột cùng là ham muốn điều gì. Đôi mắt to xinh đẹp nhìn hắn, khẽ cất lời: " Tôi không tin anh giữ những thứ này đến giờ chỉ để cho tôi? Anh... muốn đợi cái gì?"
Cố Nghiêu khẽ nở nụ cười:" Người phụ nữ của tôi quả nhiên thông minh, nhưng cái tôi đợi đã vốn đến, quả thực tôi giữ thứ này đến giờ chỉ để cho em"
" Cố Nghiêu, chúng ta vốn không thân thuộc, anh đối với tôi như vậy có chút... tốt quá đi?" Yêu Miễu Miễu nhướng mày, có chút khó tin nhìn hắn
" Miễu Miễu ngoan, giường cũng đã lên rồi, cái gì cần làm cũng đã làm rồi, còn gì mà không thân thuộc chứ" Cố Nghiêu vươn tay áp chế thân mình nhỏ nhắn kia vào lòng, hướng cổ cô cọ một hồi mới nhàn nhã trả lời. " Không chừng ít hôm nữa em còn mang giọt máu của Cố gia, không cần phải ngạ ngùng"
" Anh..." Yêu Miễu Miễu có chút tức giận, cái miệng nhỏ hướng tay hắn cắn mạnh. Cho đến khi càm nhận được mùi máu tươi tràn ngập mới hài lòng nhả ra.
Thật giống như một con thú nhỏ giận dỗi!
" Ngài mai tôi sẽ bảo thư kí mang đến giấy đăng kí kết hôn, em chỉ cần ngoan ngoãn ký, những chuyện khác tôi sẽ giúp em lo liệu" Cố Nghiêu lại không chút nào tức giận, dịu dàng đặt cô xuống giường, đứng dậy đi tìm hộp cứu thương.
Người đàn ông này thật quá cố chấp, khiến người ta có chút miễn cưỡng.
" Cố Nghiêu" Chưa đi được một nửa, Yêu Miễu Miễu đã lên tiếng gọi hắn quay lại.
" Sao thế, tôi quay đi một chút đã không chịu nổi rồi?" Cố Nghiêu dừng lại, chậm rãi quay người.
" Tôi sẽ không lấy anh, cho dù thế nào cũng không lấy anh" Yêu Miễu Miễu lấy hết căn đảm, quật cường nhìn vào mắt hắn.
Cố Nghiêu dường như không để tâm, nhưng ánh mắt lại có chút tức giận nhìn cô: " Cũng không phải em lấy tôi, mà là tôi lấy em, em muốn hay không cũng vậy"
" Cố Nghiêu, anh không hiểu sao? Tôi không thể lấy anh!" Ngập ngừng một chút mới dám nói tiếp: " Bởi vì tôi yêu người khác, anh ấy..."
" Tôi xin hỏi kẻ nào có diễm phúc được Cố phu nhân để ý đến vậy?" Cố Nghiêu từng bước quay lại chiếc giường lớn, hàn ý lạnh băng.
" Anh ấy... Anh ấy..." Yêu Miễu Miễu dùng đến nửa ngày cũng không nói được, sợ hãi lùi về phía thành giường muốn tránh xa kẻ đáng sợ kia.
Mà Cố Nghiêu, lúc này tràn đầy hận ý đi tới...
________
~ Muốn có H mấy nàng cũng nhớ bỏ công đề cử truyện nha, yêu thương nhiều nhiều